Tip:
Highlight text to annotate it
X
Trật tự nào. Máy quay.
Phỏng vấn Cody Maverick, quay lần 1.
Nhưng sao các anh lại
phỏng vấn tôi?
Nghề của bọn nầy mà.
Chúng ta đang quay phim đấy.
Cho tôi biết trước vài câu hỏi,
được không?
- Không cần đâu. Dễ ấy mà.
- OK.
- Này cậu đứng lên cái hộp kia đi?
- À, vâng.
Được chưa? Úy, gì thế?
- Cái gì vậy?
- Micro , để thu âm.
Ờ rồi! Tôi là Cody.
Và anh bao nhiêu tuổi?
14 hay 15?
Tôi 17 tuổi rồi.
Ngoài lướt ván anh còn khả năng nào không?
Là sao?
Hát hò hay nhảy múa hả?
Đúng. Đúng.
Ồ không. Tôi chỉ lướt ván thôi.
- Thằng ngu.
- Tôi chỉ...
Đừng làm thế nữa, Glen.
Chúng tôi đang làm 1 bộ phim về Cody.
-Có cần thiết phải quay ổng không?
- Thật là tuyệt.
Quay thằng này làm đếch gì?!
Làm lại nào.
Ta đang nói về lướt ván,
Anh có thể nói gì môn này.
À, vâng, lướt ván.
- Bắt đầu từ đâu nhỉ?
- Từ đầu đi.
- À, ừ...
Ngày xửa ngày xưa,
xưa như những con sóng vậy.
Những người lướt ván đầu tiên.
Họ chỉ cần 1 khúc gỗ nát...
...1 khối băng trôi hoặc
1 thứ gì tương tự là đủ.
Họ thật cừ khôi.
Giờ thì đã già khú rồi.
Những người xưa đó
đã từng dùng loại ván cực kỳ bự.
Họ là những kẻ đi đầu.
...nhưng thực sự chưa ai biết thế nào là lướt ván...
...cho đến khi Big Z xuất hiện.
- Anh nói thêm về Big Z được không?
- Big Z là ai?
Anh hỏi đúng người rồi đấy.
Z là 1 huyền thoại.
Ông ấy sinh ra là để lướt ván.
Đại dương sinh ra là để dành cho ông ấy
Ông ấy rất can đảm.
Không bao giờ màng đến sống chết
Lần ông ấy đến Nam Cực
khi tôi còn rất nhỏ.
Đó là 1 sự kiện lớn
chưa từng có ở chỗ tôi đấy.
Rất đường đột.
Ông ấy lướt đi trên mặt nước.
Nhẹ nhàng, cứ như bay í.
Ông ấy không thể đến với từng người một...
...và ông ấy tiến thẳng đến chỗ tôi.
Và đưa cho tôi cái đó,
1 cái vòng cổ của Big Z.
Ông ấy nói với rôi rằng,
"Con trai, nhớ đừng bao giờ lùi bước.
Hãy luôn phấn đấu,
và đó là con đường để đi đến thành công".
Ông ấy đúng là 1 huyền thoại.
Ai cũng phải ngắm nhìn ông ấy,
kính trọng và quý mến.
Và rồi 1 ngày,
Tôi cũng giống như ông ấy.
Xin chân trọng giới thiệu bộ phim.
CHIM CÁNH CỤT LƯỚT VÁN.
DVDRip by aXXo | VSub by MeKa
Released by BitVN.net.
Và tôi lướt ván từ lúc nào
cũng chả nhớ nữa.
Không thể tưởng tượng được,
đời tôi sẽ ra sao nếu đã không lướt ván
Tôi muốn đi thi đấu,
và đây là cơ hội của tôi.
Tôi chơi khá phết đấy.
Nhất cái đảo này luôn.
Hơi lố 1 tí, nhưng quả thật,
Tôi là số 1 ở đây.
Tôi sinh ra và lớn lên ở Shiverpool.
Sống gần hết cuộc đời ở đây.
Đây là nơi phân loại cá.
Cái nơi tệ nhất mà tôi từng biết.
Ờ thế đấy, tôi phải làm việc ở đây,
chỉ là để vui lòng mẹ tôi.
Ôi Shiverpool cổ kính.
Như cu*t ấy, các bạn ạ.
Tôi đã làm việc cả ở khu "cá mòi", rồi khu "cá thu"...
...và nghỉ hưu ở khu "chả cá".
- Vất vả nhỉ.
- Cái đó tôi đếch quan tâm lắm.
Ừ, cái thằng nhãi kia cứ suốt ngày nghịch với cái đó dưới nước
Nhà tôi hả?
Kia kìa. Thấy không, có cái ván lướt đấy.
Tôi ở đây với mẹ và anh trai Glen.
Thằng này hồi trước còi lắm, trứng nhỏ.
Trông nó cũng không phải đụt lắm.
Glen là cái trứng to,
Cody là cái trứng bé.
Cũng chả trách nó được.
Đẻ ra đã vậy.
Thằng đó, nó suốt ngày ở dưới nước
để trốn tránh trách nhiệm.
Anh biết đấy, ấp trứng,
là nhiệm vụ zất nà quan trọng.
Em trai Cody tôi thì lại chả hiểu điều đó.
- Nó phải cố gắng trưởng thành hơn chứ.
Đàn ông là phải ngồi lên trên 1 quả trứng.
- Chính xác.
- Quincy, lại đây với bố nào.
- Nó thích khác người.
Chuyên làm những việc dở hơi.
Ai lại rỗi hơi, cả ngày chỉ...
6 tháng chỉ trong 1 ngày.
- Cám ơn đã cho chúng tôi quay.
Xin lỗi, nhưng không hay cho lắm.
- Cám ơn vì đã quay.
- Ngoài kia thì làm sao?
Ổng là anh.
Còn tôi là em.
Tao không chạm vào mày đâu nhé.
- Chả chạm gì cả.
- Mẹ nhìn thấy chưa?
- Này, đừng...
- Làm gì đâu
Hắn luôn muốn tôi hiểu rằng.
Tôi phải chiến đấu cho mọi thứ.
Kể cả món cá ngừ hầm của mẹ.
May mắn là tôi vẫn sống sót.
Nó lớn lên cũng không dễ dàng gì.
Như lúc nãy tôi nói...
...nó còn chưa được gặp cha nó.
Tôi cũng không biết hỏi ai về điều đó.
Lúc đó tôi quá nhỏ.
Mà tôi đâu phải đứa duy nhất trên đảo này...
...có cha bị, ờ , bị ăn thịt.
- Chà, chắc hẳn anh vẫn rất đau buồn.
- Không, không sao đâu.
- Anh mơ ước điều gì?
- Đi khỏi nơi này.
- Đi khỏi đây. Thật là tuyệt.
- Các anh uống gì không?
Trốn tránh trách nhiệm và cuộc sống.
Đặc biệt đấy chứ.
- Ít ai thế lắm.
- "Tôi ước mơ được bỏ đi."
- Khi nào con mới được đi?
- Đừng kêu kiểu ấy nữa.
- Cody!
- Thế là hỗn đấy.
Tao chả bao giờ làm thế.
Anh cũng đừng
mở mồm ra làm gì.
Tao khác mày chỗ đó đấy
Các con làm mẹ không thể chịu được nữa.
Mẹ ơi. Xem mày đã làm gì kìa.
Ừ tại tôi, Không phải tại anh.
Thế còn đứng đây làm gì?
Ờ, dĩ nhiên rồi. Mẹ ơi!
Tôi không hiểu sao
mọi người lại bảo thủ thế nhỉ.
Mẹ tôi thì đã đành.
Tôi nghĩ 1 phần vì bà ấy lo cho tôi.
Chỉ 1 phần thôi...
...vì mẹ cũng giống bọn họ
"Ê Cody, thằng vô tích sự.
Cody thế này.
Cody thế nọ."
Cody là Tôi.
Hãy để tôi là chính mình.
Không biết bao giờ mới khác được?!
Biết họ gọi tui là gì không?
Người làm nên các giấc mơ.
Tui phát hiện ra bọn trẻ,
mang chúng đến đây...
...cho chúng 1 cơ hội
để trở thành 1 cái gì đó.
Anh biết niềm tự hào lớn nhất của tui
trong sự nghiệp bầu sô lướt ván là gì ko?
Hãy hỏi Z.
Xem nó đã leo đến đỉnh cao ra sao.
Tui vẫn không tin được nó đã ra đi.
Tui coi nó như con trai.
Nhắc đến tui lại xúc động.
Dừng lại cho tui 1 chút nhé?
Tóc tui sao rồi? Có dựng lên không?
Làm cả ngày đấy. Có rối không?
Chúng tôi chỉ hỏi thêm 1 chút về Big Z thôi.
Nhưng giờ tui nghĩ ta nên nói về...
...Reggie Belafonte, được chứ hả?
Nhưng chúng tôi đang làm về Big Z ...
Này gọi thằng nạo dừa lại đây.
còn thằng đang quét rác kia nữa.
Mày có thích kể về cuộc đời
tẻ nhạt và lập dị của mày không?
Bỏ hết tay ra xem nào!
Bỏ ra!
Tui không có thì giờ.
Tui có cả 1 nhà sản xuất lớn ở đây.
Đi quay đi!
Xin chào mừng các bạn đến với kênh thể thao SPEN Sports.
Tôi là Sal Masakela...
...và chúng ta đang có mặt ở vương quốc của môn lướt ván, đảo Pen Gu...
...để đón xem lễ kỷ niệm 10 năm ngày "Big Z đo ván".
Với những tay lướt ván chuyên nghiệp
và đặc biệt...
...Kelly và Rob sẽ cho chúng ta biết...
...những thử thách nào
đang chờ đón các VĐV của chúng ta.
À, Sal, đầu tiên là Sóng.
Sự kết hợp tuyệt vời...
...của vẻ đẹp và sự nguy hiểm.
Những tay chuyên nghiệp nhất cũng phải e ngại.
Chào mẹ.
Biết không Sal,
Sau lưng tôi đây
Là khu "Nghĩa Địa Đá"
Gần như không ai đến đây...
...màcòn sống sót trở về.
Ý anh là nhiều người đã chết ở đây?!
- Đúng đấy Sal.
- 1 phút mặc niệm cho họ.
Và chúng ta sẽ tiếp tục
Vì "Nghĩa Địa Đá" sẽ chưa là gì cả...
...các VĐV sẽ phải đối đầu với
"Máy nghiền" Tank Evans.
Tank, 9 lần giành chức vô địch.
1 người mẫu ư? Không.
Nhưng tôi nhận ra mình là
người mà ai cũng phải ngước nhìn.
Bọn trẻ con nên chơi trò
đóng giả làm Tank - "Máy nghiền"
Ý tôi là chúng nên thử trò đó.
Chúc may mắn, nhóc.
Anh hình như chưa bao giờ ra ngoài đó giúp người khác...
...dạy họ lướt ván và chơi với lũ trẻ?
Không, tôi không khoái trò đó.
- Những con sóng là của tôi.
Vẫn vậy Tank Evans.
Tiếp sau đây là chương trình "Bóng đấm".
Gặp lại các bạn sau ít phút nữa.
Ok, trở lại giải đấu,
Tui chỉ muốn nói:
Tui đang thay đổi thế giới
với những kế hoạch hoành tráng.
Khi khác tui sẽ kể tiếp.
Ông ấy không hề tìm ra họ.
Mà chính là tôi.
Chính tôi đã tìm ra những tài năng.
Những gã chim cánh cụt.
Reggie điều tôi đi khắp nơi trên thế giới.
Bất cứ nơi nào có biển...
...1 cái hồ, hay thậm chí 1 vũng nước.
Thật lố bịch.
Tôi đang phải dùng rất nhiều thuốc đau đầu đấy.
Tôi bị xì trét nặng.
Chả biết sống được đến bao giờ.
Nên phải nói với anh ngay điều đó.
Các cậu nên thử cái lỗ phun nước này.
Gã cá voi này
làm tớ mát hết cả óc.
Mình thua cuộc mất.
Xin lỗi. Xin lỗi.
Có ai ở cái vùng chết tiệt này
biết lướt ván không?
-Thằng nhóc Cody Maverick biết đấy.
- Tuyệt, cám ơn.
À mà chỗ bồ đứng băng hơi bị mỏng đấy.
Xin lỗi, Tôi đang tìm, ờ...Cody Maverick.
- Có ai thấy Cody Maverick không?
- Tôi Cody Maverick đây.
Tôi, Mike Abromowitz, ban tổ chức lễ kỷ niệm
ngày "Big Z đo ván", đảo Pen Gu.
Ông tới đây...
Để gặp tôi hả.
- Trượt tốt đấy nhỉ!
- Ông đến đây, ôi thật vinh hạnh.
Ờ, Tốt.
Tôi nghe nói anh biết lướt ván.
- Có đúng không?
- Ông cứ xem tôi chơi.
- Không biết đứng nổi trên ván không?
- Tôi quay lại ngay.
Cứ xem tôi biểu diễn...
...ông sẽ hài lòng mà.
- Tôi chả hy vọng gì cha này.
MẸ! Mẹ ơi, người ta đến...tuyển con.
Là Mikey, đúng ông ấy.
- Gì? Ừ.
- Ông ấy cho con 1 cơ hội mẹ ạ.
Mẹ đi xem con chơi nhé.
- Không, được rồi.
- Lần này thôi, mẹ.
- Mẹ bận. Mẹ đang làm cá.
- À, vâng, vầy chúc con may mắn nhé.
Nhớ để ý mấy cơn sóng lớn đấy Cody.
Sao, thế nào.
Ông đến hôm qua thì hay.
Hôm qua sóng tốt lắm.
Tôi còn lộn vài cú quay 360* trên không.
Đỉnh lắm.
Hoan hô!
Tàu cá voi, đi thôi.
Ê, khoan, đợi tôi đã.
Cho tôi 1 cơ hội nữa đi.
- 1 lần nữa thôi.
- Anh vừa có rồi.
- Này, đừng đi.
- Thế là đủ rồi, nhóc.
- Đợi tí đã.
- Hẹn sang năm nhé. Đi thôi.
- Đi thôi nào.
- Tôi chỉ cần 1 con sóng thôi mà.
- Cả đời tôi chưa làm được cái gì cả.
Lần này tôi không thể bỏ lỡ.
Tôi từng đi tuyển chim Toucan hót cho lễ hội ở Brazil.
Giờ sô đó đắt lắm.
Cẩn thận!
Kệ ông nói gì,
lần này tôi phải đến Pen Gu!
Làm sao được. Giải này chỉ
giành cho những tay lướt đỉnh cao thôi.
Cái con phì lủ này không nhanh hơn được sao?
Nhanh lên nào, voi mập!
Ôi, KHÔNG !
Tội nghiệp thằng bé
Thực ra mình cũng thấy...
Đợi tôi với!
Anh nhìn thấy không?
Cậu ta khá đấy chứ.
Cậu ta chơi được đấy.
Để cậu ta lần sau vậy.
- Đành vậy
- Chờ tôi với!
Được rồi, được rồi.
Cậu nặng hơn tôi nghĩ đấy.
- Cậu được đấy.
- Cám ơn.
Phải giúp đỡ nhau chứ.
- Tôi là Gà Joe.
Cám ơn, Joe.
Này đừng bao giờ làm thế ở cuộc thi, nghe chưa?
- Tôi được sao?
- Ờ, đành vậy.
Vì mấy cú vừa rồi "đã" thật đấy.
Đúng đấy, cu này khá.
Tôi làCody Maverick, vùng Shiverpool. Còn anh?
Tôi thì không ở Shiverpool.
- Anh ở đau?
- Tôi ở Lake Michigan.
Ở đó mỗi mình tôi chơi lướt ván
Người ta nghĩ tôi khùng, nhưng tôi vẫn chơi.
Tôi hiểu cảm giác của anh, Joe.
Thật không.
- Dĩ nhiên rồi.
- Được đấy.
- Đã quá!
- Ai giúp con gà kia hộ cái.
Á, cá mập!
Slater, Machado.
Mấy bồ thế nào rồi?
- Khỏe re.
- Lâu rồi mới thấy.
À há. Anh em gặp nhau sau.
Được đấy.
Ê, tôi đang đứng trên vết chân của Big Z này.
- Ôi, tuyệt thật.
- Này cu, cái này ngon lắm.
- Ồ, không, tớ no.
- Thôi nào. Làm 1 miếng thôi.
Thôi được.
1 miếng thôi nhé.
Sao ? Thấy thế nào?
Không tồi.
Ăn giống như thịt gà...
Hả? Gì cơ?
Tránh ra nhờ cài!
Ôi, chết tiệt.
Ôi mẹ. Tớ yêu rồi.
Cứu với!
Tôi không biết bơi!
Thế cậu còn đứng đây làm gì nữa hả?
Chạy ra tán đi.
- Ơ, tán tỉnh gì.
Cô ta khoái cậu đấy.
- Chả vừa gọi cậu là "đồ chết tiệt" còn gì.
- Joe
- Cám ơn cô.
- Được rồi...
...lần thứ ba cháu suýt chết đuối trong tuần rồi đấy.
Hại não lắm đấy.
- Cháu xin lỗi. Cháu về đây cô Lani.
- Được rồi.
Ôi, giỏi thật đấy
cô vừa cứu đươc 1 mạng sống.
Thật không thể tin được.
Thế à.
Anh đến thi lướt ván hả?
- Rồi, tôi sẽ để ý đến anh.
- Hả? Cô để ý tôi hả?
À, vâng,
từ trạm cứu hộ.
- À, đúng.
- Nghề của tôi mà.
- Vâng nghề của cô.
- Này, hôn chưa đấy?
- Thế nào rồi?
- Đừng, Joe.
- Lúc nãy cậu bảo yêu cô ta mà...
- Tôi nói vậy đâu.
- Hắn thật sự thích cô đấy.
- Joe, nghe này...
Hắn bị cô hớp hồn rồi. Tạm biệt.
Vâng tôi yêu công việc của mình.
Tại tuần này, có cuộc thi...
...hơi điên điên tí.
Tôi càng phải hết sức chú ý.
Có rất nhiều người ở dưới nước
và tôi không được bỏ sót ai cả.
Các anh biết không, tôi đang giữ kỷ lục
Chưa từng bỏ sót ai đấy.
Thật đấy.
- Cứu với!
- Ôi, Arnold. Đợi cô chút xíu...
- Chỉ cần bày tỏ với cô ta là được.
- Ý anh là sao?
- Bằng lời nói, bằng ánh mắt.
Làm thử tôi xem nào.
- Tôi là Lani, còn anh là tôi.
Cậu chắc chưa?
- Tôi làm giống thật lắm.
- Thôi, thôi, nghỉ ngay.
- Whoa.
- Gì thế?
Nó đấy! Cái ván của Big Z huyền thoại.
- Cậu chắc không?
- Không chắc lắm.
Ngày hôm nay, thế giới lướt ván đã mất đi 1 huyền thoại.
Big Z đá lướt đi lần cuối cùng vào sáng nay...
...trong trận đấu với tay lướt mới nổi Tank Evans.
Lần cuối người ta thấy ông là khi đang chìm trong
1 con sóng khổng lồ ở vịnh Pen Gu.
Bạn bè của Big Z đã tập họp lại để tổ chức lễ tưởng nhớ ông.
Quá đẹp!
Gì thế? Ê!
- Phát nào cũng trúng.
- Gã này ném gạch cứ như bịt.
Dừng lại! Dừng lại ngay!
- Ném thẳng như kẻ chỉ.
- Này, cho mày 1 cục.
Gì đây? Ái dà, xem này.
- Không. Đừng.
- Vòng cổ của Big Z.
- Không đùa đâu.
Này, đừng! Làm gì thế?
Nhìn này mọi người,
fan cuối cùng của Big Z đây!
Tránh ra nào.
Lại đấy xem.
- Ông không có quyền nói thế về Big Z.
- Hắn là 1 con sô 0 tròn quay.
- Ông câm mỏ lại!
- Số 0 cũng bắt đầu bằng Z đấy! (Zero)
Ông không bao giờ sánh được với Big Z đâu,
Đồ bị thịt!
Ô thôi nào mọi người.
Chim với nhau cả, làm gì nóng thế.
- Con gà mái này, biến ra chỗ khác!
- Đừng có động đến bạn tôi.
A chú mày khá đấy,rất là êm.
Tốt đấy.
Này làm thêm tí ở lưng nhé. Ui, đã thiệt.
- Được rồi, dừng lại nào.
- Tôi sẽ không tha cho ông đâu.
Thôi nào, thích thì chơi luôn ở đây đi cu, hả?!
Ê, Mikey, đem cho thằng nhóc này cái ván nào!
Nào ai muốn xem chàng trai trẻ này thi đấu ra sao nào?
Cố lên anh giai!
1 cuộc đấu tay đôi nho nhỏ giữa Tank Evans và Jerry...
- Tôi là Cody.
- Cody Maverick.
Cody Mavencourt.
Ai cưỡi được con sóng lớn hơn sẽ chiến thắng.
Anh không ngại khi đương đầu với Tank Evans sao?
Hả, sợ đếch gì.
Tôi chả sợ gì cả.
Cổ vũ nhiệt tình lên nào!
Muốn ngủ với cá không cưng.
- Cứ đợi đấy thằng mặt lợn kia. Chơi nào.
- Mặt lợn?
Của tao!
Cody, anh thấy thế nào khi chỉ mới con sóng đầu tiên...
...cả đảo đã phải quan sát anh thi đấu ?!
Thật là tuyệt vời.
Tôi sẽ không bao giờ quên được.
Tôi nghĩ camera đã quay được mấy đoạn đó.
Các anh hẳn sẽ muốn xem đi xem lại.
Vì nó quá tuyệt vời!
Ôi khủng khiếp quá.
- Ôi chao, tội nghiệp thằng bé.
- Wow! Quá ngoạn mục!
Ta là số 1! Tank này vô đối!
Chúng tôi đang cố lấy được thông tin chi tiết.
Cứu hộ vừa kéo được anh ấy lên.
Dường như ai chống lại Tank đều có chung kết cục.
Cody, Cody!
- Cậu ta thế nào rồi? Còn sống không?
- Anh ấy còn sống.
Cho tôi giúp với, trừ cho máu nhé.
Trời, mới nghĩ đến máu...
Ai đó giúp con gà với.
- Tank, cậu ổn chứ?
- Tank đang đói đây.
Mikey, lấy cái ván về nhé.
Cố lên. Cố lên.
Tôi thắng chưa? Thắng hả?
Đáng ra cậu cứ nên ở Nam Cực.
- Ơ, ơ.
- Anh sẽ ổn thôi.
Ô nhìn này.
Sao trời nhiều sao thế nhỉ.
Mọi người nghĩ thế nào về việc Cody đi thi đấu và cơ hội chiến thắng?
- Ờ, tôi...
- Khà khà.
- Anh cười gì đấy?
- Vì họ nhắc đến "cơ hội chiến thắng" của mày.
Mày thì làm sao mà thắng được.
Có làm được gì ra hồn đâu.
- Thật đấy, thi đấu gì chứ?!
Tôi chơi được mà, đúng không?
Tôi nghĩ không có nhiều cơ hội. Không phải vì tôi bị thua thiệt.
Bác Geek ơi!
Dậy giúp cháu với.
Geek.
Bác Geek ơi?
Dậy đi! Giúp cháu với.
Nào, dậy đi, rồi giúp cháu với.
Đang mơ hay.
- Cháu biết Sheila không?
- Không, cháu không biết.
- Đợi, đợi đã. Gì đây?
- Sao ạ?
Gã nào đây?
- Anh ấy lướt ván. Và bị thương.
- Thế còn mấy người đang quay phim?
Họ cùng đoàn. Nhưng kệ họ.
- Nhanh lên bác.
- Lani, cháu làm cái gì thế?
Nếu bác giúp người này thì họ sẽ đi đấy.
- Ê! Cút xéo đi!
- Éc!
- Đặt anh ta đâu đây?
- Không đâu cả.
- Đã nói không được cho người lạ...
- Cháu biết, cháu biết.
Nhưng gấp lắm rồi. Anh ấy bị rơi từ rất cao xuống. Không biết là...
- Có va vào đá ngầm không?
- Cháu không biết.
Cháu cũng không chắc...
- Sao, nó là bồ cháu hả?
- Không phải đâu.
Đợi đã.
Hình như dẵm phải nhím biển.
- Dẵm lên ta hả?
Thằng cha đó còn nhảy hiphop lên người ta đấy chứ.
Nhìn đây này.
Cong, cong, gãy, gãy, cong, cong, cong.
Chà tệ thật đấy.
Rất tệ.
- Sao sao...Cody!
- Đau quá.
- Anh sẽ ổn thôi.
- Chà đáng lẽ ta không nên rút cái *** ra.
Nọc độc bị phát tán rồi. Tuyệt thật.
- Tuyệt cái khỉ gì?
- Vì cậu vẫn còn sống.
Không sao, cái này ta chữa được, khỏi ngay.
- Đâu rồi nhỉ?
- Á phải cưa sao. Ném nó đi.
Đừng để cậu ta cử động nhiều. Nọc độc lan càng nhanh.
- Nào, nào.
- Bĩnh tình Cody.
Đây rồi.
- Bác làm gì vậy?
- Lão ta làm gì thế?
Đây chính là thuốc giải.
Ta học được của 1 thầy lang. Hy vọng dùng được.
- Gì vậy?
- Sao lại thế?
Lão ta định làm gì thế?
- Nào, được rồi.
- Bác Geek, đừng.
Nào Lani, thử kêu tiếng nước chảy xem nào.
- Ôi trời, ghê quá. Xi xi... :D
- Ê, kêu kiểu gì thế?
- Sắp được rồi.
- Ôi mẹ ơi, không...
Này nhóc, ta bảo rồi, ngậm mỏ lại đi.
Giữ lấy chân nó Lani.
Đập cho nó 1 cái cũng được.
- Ta sắp xong rồi.
- Cháu đang cố!
Tốt đấy.
Dẵm phải nhím biển thì thật là tệ.
Yeah.
Các cháu đã chữa cho ai bị thế chưa?
Chú phải tè vào chỗ đau.
- Ôi kinh quá.
- Ha ha
Này, để gã này ở đây đến bao giờ đây?
- Vì cháu biết đấy...
- Đến khi anh ấy khỏi.
Vầy, sớm quay lại nhé,
và mang cho bác thêm mấy con trai.
- Dạo này thèm quá.
- Không.
Không thế mãi được.
Bác phải tự chăm sóc mình đi.
- Ôi thôi nào.
- Chào bác.
- Mang thêm trai cho bác!
- Được rồi.
Nếu các anh hỏi thì tôi sẽ không nói gì về Cody đâu.
Nó thua rồi. Thế thôi.
Đó là chuyện của nó. Không phải của tôi.
Chả nhẽ ông không quan tâm đến tài năng trẻ?
Thằng đó khá. Đẻ ra dưới nước mà.
1 con chim cánh cụt đần.
- Ông không thấy cậu ta bị sóng đánh ra sao à?
- Chơi ván thì phải chấp nhận thôi.
- Tôi thì lại quan tâm đấy!
- Mikey! Đợi tí nhé.
He nhìn mấy cái chân nhỏ xíu kìa.
"Stick, stick, stick, sticky."
Tôi thế đấy.
- Boom-chicka-chicka...
- Này làm sao thế?
Tôi sợ máu.
Tôi không thể nhìn thấy máu.
Tôi sợ nhìn thấy máu.
Cody!
-Mấy nhóc thấy bạn Cody của ta đâu không?
- Không.
Cody? Cody?
Cậu ta không ở đây.
Cody!
Cậu đang ở đâu?
Sáng đó tôi thức dậy.
Chả biết mình đang ở đâu.
Lúc nào dậy chả thế nhỉ.
Nào, dậy đi
- Không, tôi mệt lắm.
- Ăn sáng này.
- Dậy đi, dậy đi nào.
- Không đâu.
- Chân thế nào rồi?
- Chân tôi...
- Chân thì khỏi nhưng giờ đến đầu tôi.
- Tốt rồi đấy, dậy đi.
Gì đây...?
Đầu tôi cứ quay quay.
Ông nên đến ở với anh Glen tôi. Mấy người hợp nhau đấy.
Ôi không. Cái vòng của tôi đâu?
Thấy cái vòng của tôi không?
Không.
Tưởng gì. Ra quán của Reggie mua đầy.
Nó đâu phải chỉ là 1 cái vòng cổ.
Người ta đã tặng tôi.
- Ai?
- Big Z. Hồi ông ấy đến Shiverpool.
Chỉ có mỗi ông ấy là tin tôi.
Ông ấy đã dạy tôi không bao giờ được lùi bước...
...luôn nỗ lực để để thành người chiến thắng.
- Ừ, thành người chiến thắng.
Nhưng thật hài là tôi đã lại bị thua.
Bận tâm đến Big Z làm gì. Cậu phải...
...tự bước đi chứ
- Tôi chả biết sẽ làm gì.
Thôi, đi theo lối đó.
Cậu sẽ về được bãi biển Bắc.
OK, chào cậu.
Chúc may mắn.
Tôi phải làm gì bây giờ?
Giờ không thể phơi mặt ra bãi biển.
Lại không thể về nhà.
Phải luôn hình dùng ra nơi mình sẽ đi, việc mà mình sẽ làm.
Không được đâu.
- Ông quay lại làm gì?
- Này.
- Ôi cám ơn nhé.
- Ờ.
Ông tốt quá.
- Cám ơn.
- Buộc nó chặt vào.
Cậu mà rơi nó lúc thi đấu thì không còn nữa đâu.
Vâng, nhưng tôi sẽ không thi đấu nữa đâu.
Chưa đánh bại được Tank Evans thì chơi cũng chán nhỉ
Ừa.
Nhìn này.
Cậu biết cậu đang ngồi lên cái gì không?
Cây Koa.
Những cái ván tốt nhất thế giới đều làm từ loại gỗ này đấy.
- Thế á?
- Cậu có cái ván Koa nào chưa?
- Không, tôi chả có cái ván nào cả.
- Thế à, nếu cậu muốn...?
Muốn 1 cái không?
- Khỏi.
- Sao cơ?
Ta lặn lội trở lại đưa cho cậu cái vòng...
...và đề nghị làm cho cậu 1 cái ván chỉ chỉ để nghe "Khỏi" hả?!
Nhấc mông dậy đi.
Chúng ta sẽ đi làm 1 cái ván.
- Được rồi.
- Đó sẽ là cái ván tốt nhất...
...cậu từng thấy.
- Được không?
- OK.
Cody!
Mát đấy.
Joe, tại sao anh lại phải đi tìm Cody vậy?
Chúng tôi chơi với nhau lâu lắm rồi, được, ờ,...
...từ hôm qua.
Chúng tôi có rất nhiều điểm chung.
Tôi cũng chưa bao giờ được gặp cha mình.
Tại sao ông lại đi làm ván ở giữa rừng rậm thế này?
Không phải tôi tò mò,
nhưng tôi rất muốn hiểu vì sao.
Quên mấy câu hỏi của cậu đi.
Chỉ cần biết ta sẽ làm được 1 cái ván.
À, vâng, tôi chỉ...
Mà ông từng chơi lướt ván hả hay là...?
- Vui nhỉ.
- Nói ít thôi, đẩy tiếp đi nào.
Sao cứ phải đẩy?
Ta lăn nó được mà.
Ô xin lỗi.
Tôi không để ý.
Không biết chân ông lại để đó.
Không sao chứ? Ôi, xin lỗi.
Tôi không cố tình mà.
Tôi xin lỗi.
- Cody ạ, rất ngu!
- Tôi biết rồi!
Geek! Cẩn thận!
Cody, cái dây. Kéo cái dây đi!
- Kéo đi!
- Tôi đang cố!
Kéo!
Cody!
Geek!
Cody!
Ôi không, mèng ơi.
Giúp ta lên với, đồ ngu.
- Ôi tôi suýt nữa đã giết ông. Không sao chứ?
- Lần sau, khi ta nói...
Ê, đợi đã. Xem này.
Ờ, bãi biển đấy.
Cát vàng, biển xanh.
Có gì lạ đâu.
Thôi đi nào.
Không, không.
Phải xuống đấy xem chứ.
Cô chắc là Cody đang ở với Geek chứ?
Vâng. Tôi không muốn ông ấy cứ ở 1 mình mãi.
Sẽ tốt hơn nếu có việc gì cho ông ấy làm.
Hê. Có cái lều cũ của ai kìa.
Nhìn này.
Ui chu choa.
Đây toàn ván trượt của Big Z.
Đúng rồi, mấy cái này Big Z từng chơi ở giải Australia Mở Rộng.
Còn đây là cái ông ấy đã dùng khi đến Shiverpool
Đây là... Geek ơi!
Đây là nơi Big Z từng sống!
Ván trượt của ông ấy đã được làm ở đây!
Ông có biết điều này không?
Lại đây xem chút đi.
Rồi ông ấy lặng lẽ tiến đến căn lều nát.
Và tôi chợt nhận ra rằng...
... ông ấy là Z.
Tôi biết lúc ấy nên để ông ấy 1 mình.
Cũng không muốn hỏi tất cả.
Nên tôi đã định đứng im 1 lúc.
Ông là Big Z! Thật không thể tin được.
Ông vẫn còn sống
Rất là lịch sự.
Sao ông vẫn sống?
Chuyện gì đã xảy ra?
Kể lại đầu đuôi tôi nghe đi.
Nhóc, chả có gì hay ho đâu.
Người ta nói ông đã chết, nhưng ông vẫn sống đây.
Đang ẩn náu thôi.
Chuyện gì đã xảy ra?
Có âm mưu nào chăng.
Có điều gì đó ông không lường trước được.
Tôi biết mà!
Đúng là vậy!
Cậu điên à?
Không có âm mưu nào hết. Chả có gì ghê gớm cả.
- Vầy là sao?
- Tôi không muốn nhắc lại nó nữa.
Ồ thôi được rồi.
Tôi sẽ ở ngoài này, nếu ông cần gì hay muốn nói chuyện thì cứ ra nhé.
Ông thật sự không muốn nói chuyện đấy chứ?
- Đi đi.
- Được rồi, tôi đi ngay.
Hay là...
- Cody!
- Ồ, được rồi
Nói thật với anh, lúc đó tôi ... tôi cực kỳ hưng phấn.
Mọi thứ đã thay đỏi. Cuộc thi chỉ còn vài ngày.
Nếu tôi nhờ được ông ấy huấn luyện thì... chúng tôi hoàn toàn có thể vô địch.
Đó là giấc mơ của tôi. Và tôi không muốn từ bỏ nó.
Muốn chiến thắng thì phải luôn tìm cách vượt qua chứ.
Nhà vô địch là...
Họ là người có mục đích rõ ràng.
Và biết nỗ lực hết mình để đạt được điều đó.
Họ đến đây khỏi phải vì tiền hay vinh quang.
- Nhà vô địch phải như...
- Ê, ê!
Đó phải là 1 tay lướt vui tính.
Đúng rồi, phải vui tính.
Rồi, tôi hỏi anh. Không có kẻ thua thì lấy đâu ra để mà thắng?
Họ đến đây là vì niềm hân hoan và phấn khích...
...và những khoảnh khắc được quay chậm...
Rồi, biến ra quầy bar và câm miệng lại đi!
Cảm giác thật tuyệt khi quanh mình toàn là kẻ thua cuộc.
Anh định hỏi ý đó hả?
Nhà vô địch là người không giật ván của cháu...
...và đập tan nó khi cháu đang tập chơi với sóng lớn.
Đặc biệt là Tank.
Ông ta không thể nào là nhà vô địch được.
Ông ta là 1 cái thùng rác dơ bẩn, 1 kẻ ngu si.
Tôi không nhớ đã lướt ván từ bao giờ.
Mẹ đã đặt tôi nằm trên ván. Tôi nghĩ do bà mệt quá...
...nên vứt tôi lên đấy.
Điều gì ở môn này khiến anh yêu thích?
Tôi thích đứng ở trung tâm của mọi sự chú ý...
...vì đó thực sự là nơi tôi nên đứng.
Và tôi khoái cái nhìn các "em" dành cho tôi.
Lấp lánh, lấp lánh. Tôi rất khoái.
Tôi thích ôm các "em".
- Anh hiểu tôi đang nói gì không?
- Tôi nghĩ là hơi hơi.
Theo tôi nào.
Tôi tự treo cái này đấy.
Đây là các "em" của tôi.
Đây là Jill.
Đây là "nàng" Amy.
Suzie bé nhỏ. Briana.
- Anh biết sao tôi gọi "cô ấy" Briana không?
- Không.
Chuyện dài lắm.
Shaniqua. Helga. Miss Kitty.
Jeannie. Luôn mơ về em...
Theresa.
Nàng đấy.
- Theresa là...
- 1 ả đê tiện.
Chỗ này.
Tôi dành cho 1 quý cô đặc biệt, Lia.
Để tôi gọi lại lần nữa nhé.
Lia. Ôi, mèng ơi.
1 cô gái đáng yêu.
Tank! Mày lại đi khoe khoang mấy cái cúp đấy hả?
Ơ, mẹ, con có khoe gì đâu.
Con đang nói chuyện với bạn thôi.
Thôi để tí tôi khoe tiếp nhé.
Bao giờ ông ấy mới ra nhỉ?
Tớ sắp hết phim rồi.
Mr. Topanga! Ông có thể cho bọn tôi biết sao ông chưa chết không?
Không! Tôi chết rồi! Chết rồi.
Cậu làm cái gì thế?
Này, ai bảo cậu...
Mang mấy tấm ván ra thế.
Đêm về đây ngay.
Ra đây chỉ cho tôi vài bài đi.
- Không, không.
- Thôi nào.
- Nhặt 1 tấm ván rồi ra đây đi.
- Cậu muốn tự giết mình thì thì cứ việc.
Tôi không quan tâm.
Nhưng đừng làm hỏng cái ván của tôi.
- Làm sao để quay cái ván này nhỉ?
- Nó đâu phải loại ván ngắn. Ngồi lùi lại.
Ê, cẩn thận sóng kìa!
Cậu làm hỏng cái ván của ta, ta sẽ làm hỏng nốt cái chân kia của cậu đấy.
Tôi chỉ thử cưỡi cái ca nô vật vã này thôi mà.
Đừng cố nữa! Nghỉ đi.
Ý ông là sao? Á...
Sải dài ra, đều tay vào.
- Quạt mạnh vào.
- Tôi đang cố đây !
Ngẩng cổ lên thở!
Nhìn thẳng! Giống mấy con trai ấy!
- Cậu làm cái gì thế?
- Thôi nào, xin ông đấy!
Z, tôi chả học được gì khi ông cứ đứng đấy.
Oài, vậy thì cậu chả học được gì đâu.
- Nào, tập tiếp đi.
- Tôi sẽ không tập tiếp nếu ông không chịu xuống.
Ồ, tốt quá.
Cậu ta còn chả để ý con sóng kia nữa.
- Đâu?
- Kia kìa.
5, 4, 3, 2,...
- Lần sau đừng động vào của tôi nữa nhé.
- Tôi chịu thôi.
- Tôi chỉ muốn học được cái gì đó từ 1 người giỏi như ông.
- Thế hả, ta giải nghệ lâu rồi.
- Gì cơ?
Ý ông là sao?
Cậu muốn học lướt ván tử tế đúng không?
Đúng.
Vậy đầu tiên cậu phải tự làm được cái ván của mình.
- Nhưng vầy là sao, ông không lướt nữa?
- Điếc rồi.
- Cho tôi hỏi nốt 1 câu...
- Ta sẽ đi làm ván.
Cho chú biết thêm về cái ván của cháu đi.
Ván của cháu chỉ làm bằng gỗ Cọ.
Dĩ nhiên nó không phải cái ván tốt nhất thế giới...
...nhưng nó cũng khá tốt.
Người Hawaii cổ tin rằng sức mạnh của trái tim...
...sẽ được truyền vào tấm ván do chính bạn làm ra.
Anh nghĩ sao về điều đó?
Gì trên đầu mày thế kia?
Nuôi 1 đàn cá trên đó được đấy.
Chiếc ván cháu kết nhất, là 1 cái phải thật ngầu.
Được trang bị nhiều thứ, vd như súng phóng lựu...
Cái ván này của ai nhỉ?
- Chắc chắn là của con gà đó.
- Có ai thấy nó đâu không?
Cody!
Tôi biết cậu ta ở quanh đây.
Cái mào của tôi mách bảo thế..
Anh không sợ đi 1 mình trong rừng sao? Nguy hiểm lắm đấy.
Nhầm, rừng rậm là nơi yên bình nhất trên hành tình đấy.
- Giữ cho chắc vào.
- Sắp được rồi.
Giấc mơ của tôi đã thành sự thật, được ở đây, làm việc với Z.
Và với gỗ Koa.
Loại gỗ tốt nhất để làm ván trượt.
Được rồi, ta vẽ mẫu cho cậu cái này.
Giờ cậu muốn 1 cái ván nhỏ xinh hay hay là thật ngầu chiến?
Tôi cũng chả biết nữa.
Những gì cậu cần đều quyết định ở bước này đấy.
- Tin ta đi. Kinh nghiệm rồi.
- OK.
Vầy...
...cho cậu cái bào này.
Nhớ, cả cái ván đang nằm trong đây.
Và cái mà cậu phải làm là tìm ra cái mà cậu hằng mong muốn.
- Hãy khám phá nó. Hiểu chưa?
- OK.
Hãy đếm từng nhát bào.
Cậu cười cái gì thế? Đừng cười.
- Tôi có cười đâu. Đang hứng thú mà.
- Cái này không giống với đẽo 1 tảng băng đâu.
Phải rất tập trung và khéo léo.
Thôi được rồi. Ông đưa tôi cái bào là được thôi mà.
- Thôi đấy, càm lấy đi.
- Cảm ơn.
- Chơi nào.
- Cậu làm cái quái gì thế?
Nếu đã làm thì cậu phải làm cho đúng.
Rồi, nhìn đây.
Bào thế này này.
Từng nhát một!
Đấy thấy chưa?
Phải để cái bào làm đúng việc của nó.
Giống như việc cậu cưỡi 1 con sóng vậy.
Phải để con sóng làm đúng việc của nó.
Cậu không thể chống lại những con sóng lớn.
Sải dài ra. Nhẹ nhàng lướt.
Cố tìm lấy cái ván của mình trong khúc gỗ.
- Rất đơn giản.
- À vâng, được rồi.
Thấy chưa? Chỉ cần...
- Thế này...
- Giờ tôi làm được chưa.
Tôi làm được chưa?
Thế tôi đã làm được chưa?
À, xin lỗi, ta quên mất.
- Nó là của cậu.
- Của tôi.
Rồi, từng nhát một.
Thỉnh thoảng phải dừng tay để kiểm tra lại.
- Ok, Sải dài tay, từng nhát một.
- Sẽ không lâu đâu.
Được rồi.
- Cậu làm sai đấy.
- Ông cứ để kệ tôi.
Tôi không thể làm được khi ông cứ nhìn chằm chằm vào tôi như vậy.
Cứ để yên cho tôi làm.
- Cậu có cần ta giúp không?
- Không, tôi không cần.
Tôi không cần ông giúp.
- Cậu không cần ta giúp?
- Chính xác.
- Ố ồ, được rồi.
- Tôi sẽ làm cái ván của mình.
- Thế thì cứ tự làm tất cả đi.
- Cám ơn.
Ta sẽ không thèm để ý đến cái ván sẽ thế nào.
Tự cậu sẽ quyết định lấy.
- Tốt, cám ơn.
- Nhớ, cái ván đang nằm trong đó.
- Đi ra kia đi, làm ơn!
Đừng cắt vào tay nhé.
Vầy là 3 ngày rồi hử?
Tôi lạc giữa Pen Guans.
Tôi là Gà Joe. Joseph.
Thường gọi là Joe.
Cưng đáng yêu quá.
Họ xem tôi như quốc vương của họ và đặt tôi vào 1 cái chậu nóng.
Cái đó, tôi đoán, giống kiểu bồn tắm của vua.
Ai da, giống tắm xông hơi.
Giãn cả lỗ chân lông.
Thật là tốt bụng.
Họ phục vụ thức ăn ngay cả khi tôi tắm.
Bữa tối thật phô trương.
Cứ thế này thì thật sướng.
Nhưng tôi vẫn còn cuộc tìm kiếm.
Cám ơn các bạn. Hẹn gặp lại.
Tôi phải đi rồi.
Lại thế rồi.
Anh không phải băn khoăn về nó đâu.
Tôi làm xong cái ván rồi.
Nó rất đẹp.
1 cái ván tuyệt vời.
- Thế nào rồi?
- Hả, À, tốt lắm, sắp xong rồi.
Trông nham nhở quá nhỉ.
Sao lại nham nhở? Nó chỉ hơi...mà đã làm xong đâu.
Cậu nghĩ nó chịu được sóng lớn không?
Tôi nghĩ nó chơi được mọi loại sóng.
Đợi tí.
- Rồi, ví dụ ta là 1 con sóng thiệt bự.
- Ê, từ đã, thôi, thôi,...
- Này, đợi đã...
- Cậu chạy đi đâu thế?
- Đây là ván của tôi, được chứ?
Sao cậu không đem nó ra ngoài kia thử?
Dĩ nhiên rồi. Chuyện vặt. Xem đây!
Đẹp đấy.
Rất là đẹp.
Xem ra vui đấy chứ.
Tôi chỉ còn 3 ngày nữa là thi đấu. Không có thời gian để chơi đâu.
Không có thời gian để chơi hả?
- Ê, Cody!
- Cái gì nữa?
Mang cho ta thêm mấy con trai khi quay lại nhé.
Còn lâu tôi mới quay lại!
- Cậu ta sẽ trở lại thôi.
- Còn lâu.
Cậu ấy sẽ trở lại.
- Các anh muốn ăn thịt xiên nướng không?
- Dạ có chứ.
Có ít gỗ thừa đấy.
Tôi đã phí cả ngày mà chả được tích sự gì...
- Tôi chỉ muốn đến xem anh...
- Chỉ muốn gặp tôi hả?
...và bác Geek thế nào.
- Nghe này. Ông Geek là Big Z đấy.
- Sao?
- Tôi biết mà.
- Cô biết?
- Sao anh lại biết?
- Chúng tôi đi xuống bãi biển.
- Anh dẫn được bác ấy xuống bãi biển hả?
- Ừa.
10 năm nay tôi đã cố rời bác ấy khỏi chỗ cái cây đó...
...mà anh chỉ mất 1 ngày
đã lôi được bác ấy xuống tận bãi biển.
Thật kỳ diệu!
Thích quá!
Anh có muốn đi chơi tí không?
Anh có muốn chơi 1 trò cực...cực kỳ đã không?
Nếu không muốn thì thôi.
Chắc anh muốn quay lại với Big Z?
- Tôi xin lỗi, đáng lẽ không nên rủ anh.
- Ấy không đâu.
- Gì cơ? Sao?
- Ừ, tôi thích chơi mà.
- OK.
- Tôi có cần phải ăn thêm Double Mint ko nhỉ?
- Sao hả.
- Không, anh chả cần ăn đâu.
Hồi xưa Z hay cõng bọn tôi tới đây. Thật là vui.
- Đây là chỗ tôi rất thích.
- Thế hả?
- Này cậu bé, trẻ lại 8 tuổi đi nhé.
- Cái gì đây?
Đừng làm rách đấy nhé.
Từ đã. Cô đang làm gì vậy?
Thôi, thôi, tôi không chơi đâu. Tôi té đây..Á...
Đi đâu đây. Ôi không!
- Điên rồi!
- Thoải mái đi Cody! Tiến lên nào.
Được đấy!
Giờ đến lượt tôi dẫn trước nhé. Chơi nào!
Thích đua à!
Ấy, đừng rẽ bên trái...
Cody!
- Thua đi, cô chậm quá!
- Cứ đợi xem!
ĐÃ quá!
- Tôi thắng rồi!
- Xin chúc mừng!
Nhưng anh nên ra khỏi đó đi.
Sao thế? Cái đống này...
Đẹp ơi là đẹp.
Nhìn đi. Mà nó là gì thế?
Nhìn phía trên đầu anh đi.
Chúng là sâu phát sáng đấy.
Và anh ở ngay phía dưới bọn chúng.
Yeah, đây là phân.
Anh có biết những thứ thối rữa có loại "bốc mùi" nhưng lại có loại rất thơm không?
- Thế à.
- Đây là 1 loại như thế, "thối thơm".
"Thối thơm" hả?
Tôi nói với anh mấy chuyện riêng tư được không?
Ta đang tắm cùng nhau đấy,
nên cô cứ nói những gì cô muốn.
Không đùa đâu.
Tôi thật sự ghen tị với anh.
Tại sao?
Tôi không thể giúp Z đứng lên được trong suốt 10 năm qua...
...cho đến khi anh đến...
Bác ấy thật sự quan tâm đến anh.
Tôi chả biết. Tôi chỉ là 1 thằng ngốc đối với ông ấy.
- Không đâu.
- Đúng mà. Tôi chỉ là 1 thằng ngốc.
- Vậy thì bớt ngốc đi thôi.
Thế còn cô?
Ông ấy là bác tôi, là người thân duy nhất mà tôi có.
OK.
Z? Không.
Không, không, đừng làm thế.
Z, đừng làm thế.
- Không.
- Thử xem nào.
- Cái này khỏe hơn ta nghĩ đấy.
...nếu ông làm nó gãy...
- Ta có nên làm nó gãy không nhỉ.
Nào, yeah.
Nhìn kìa.
Ở trong cái ống sóng cuộn đó thật là tuyệt vời.
Thế hả?
Đúng. Sướng hơn cả việc dành chiến thắng, dành cup,...
Lướt trong lòng ống là kỹ thuật đỉnh cao trong lướt ván...
...lướt vào lòng con sóng rồi lại luồn ra khỏi nó.
Đó là điều ai cũng ước được làm hàng ngày.
Thật khó có thể diễn tả được.
Không gì có thể so sánh bằng.
Đó là cái cảm giác mà ít ai được trải nghiệm...
...cảm xúc này quá đặc biệt.
Bạn sẽ không dễ gì nhớ được nó.
Sẽ "Ước gì mình được làm 1 lần nữa"
Thật đam mê.
Khi cậu đã vào trong đó, cậu sẽ không bao giờ muốn ra nữa.
- Wow, khó tin thật.
- Ừ, nó không giống với bất cứ cái gì.
À, thế ông từng dành được bao nhiều điểm cho phần lướt lòng ống.
Nó có phụ thuộc vào từng giải đấu không?
- Điểm à?
- Sao?
Cậu biết cậu vừa nói giống ai không?
Ta là người tạo ra niềm vui!
Ngươi không thấy niềm vui do ta toát ra à?
Ngươi có bị thiểu năng không?
- Chúng ta đang quay đấy.
- Ah tốt.
Tôi phải nói rằng, không nghi ngờ gì nữa, lế tưởng nhớ Big Z năm nay...
...sẽ hoành tráng nhất từ trước đến giờ.
Chỉ còn 1 ngày nữa là các trận đấu sẽ diễn ra.
...không khí nhộn nhịp đang tràn ngập đảo Pen Gu.
Không quá lâu đấy chứ.
Tôi chóng hết cả mặt rồi này.
Ê, nghe này.
Trong lúc đi tìm kiếm Cody,
tôi lại gặp lại những thổ dân lần trước.
À tôi hiểu rồi. Các bạn đang đói hả.
Có ít đồ ăn nhanh cho các bạn đây.
Squidito on el stickito?
Ăn như thịt gà
Ấy cẩn thận!
Các bạn có ai thấy anh bạn Cody của tôi không?
Anh ấy cũng là chim cánh cụt đấy.
Lông cũng trắng và đen nhé.
- Các cháu đã học lướt ván như thế nào?
- Cháu từng xem Big Z chơi, thật đấy.
Tớ nghĩ lúc đó cậu chưa sinh ra đâu.
- Thế à.
Lani? Cháu thích cô ấy lúc dạy bọn cháu
Êu ơi, kinh quá! Lại ị đùn nữa à!
Chị nghĩ em nên vào WC ngay lập tức.
Ok, làm gì tiếp đây. Ván đã đóng xong rồi.
- Ván xong rồi hả?
- Xong rồi.
- Vầy ta đi tập vài bài xem.
- Cuối cùng cũng được!
- Cho chúng tôi quay anh nhé.
- Các anh phải quay toàn cảnh đấy.
Hey, Z! Đi thôi!
- Cậu đi đâu đấy?
- Tôi nghĩ ta sẽ đi tập.
Không phải ở dưới nước. Chứ cậu nghĩ cái gì?
Cậu muốn lướt như Big Z ngày xưa hả?
- Vâng.
Ta phải có vài bài kiểm tra để xem khả năng của cậu.
- Được thôi.
- Ấy không, đặt nó lên mắt.
- Như thế này.
- Lên mắt hả.
- Bắt lấy, Cody.
- Này ta tập luyện 1 cách nghiêm túc có được không?
Cậu nói gì thế?
Thế cậu nghĩ ta đang làm cái gì.
Đang làm mấy trò như trong rạp xiếc ấy.
Ah, tốt. Cậu tiến bộ rồi đấy!
Đỡ nè.
Ha ha chết đê.
- Này thì...
- Oái, bình tình!
Trò này thật lố bịch.
- Cậu không thấy vui à?
- Tôi ghét ông.
To, cậu biết đấy, chậm chạp.
Bay vèo qua đỉnh rồi.
Đến cậu.
Không vui, không vui. Thua rồi.
Tôi bắt đầu nhìn thấy rồi. Tôi nghĩ tôi đã hiểu điều ông đang nói.
Ôi trời, cứ giỡn hoài thế này sau.
Z, dậy. Dậy đi Z.
Z!
Hey, Z, bữa sáng này!
Xoàng.
- 4, 3, 2...
- Cậu phải tập dậy sớm đi...
...1.
Vui thật đấy.
- Cậu thấy vui hả?
- Vui chứ, tất nhiên.
- Vầy, Cody...
...cậu đã vượt qua!
Gì?
Cậu đã làm được! Cậu đã sẵn sàng! Lướt thôi!
Đừng trêu tôi, Z. Ta sẽ lướt hả?
Yes! Yes!
Ê, xem này...
Tôi không biết là ông biết lướt ván đấy!
Thoải mái nào!
Chậm rãi, nhẹ nhàng.
- Giống như làm ván!
- Đúng rồi đấy.
- Ôi ra vậy.
- Thấy hay chứ hả?!
- Bác xuống nước rồi, Z!
- Xuống đây nào, chơi đê!
Lani, cám ơn cháu.
Ô, xem kìa!
- Được đấy!
- Rất đẹp!
Big Z đã trở lại!
Tất cả chỉ đến thế.
Còn gì đẹp hơn thế này?
I need some help
on this landing for the high note
Hay, hay lắm.
- Đây là bài hát duy nhất ông thuộc hả.
- Thuộc làu làu.
Muốn nghe lần nữa hả?
Ôi, thôi, thôi.
Thôi . Cũng được.
Phải nói hôm nay cô làm tôi ngạc nhiên đấy.
- Anh cũng không đến nỗi tệ lắm,chàng trai.
- Phải cảm ơn ông béo kia.
- Ta chỉ hướng cho cậu đi cho đúng thôi.
- Tôi hỏi này, Z
- Thích bài vừa rồi hả?
- Ấy không, không.
Here, it goes something like this...
Tôi chỉ muốn hỏi xem ông có muốn xem tôi lướt ngày mai không.
Ừ, có, mai ta sẽ cùng nhau lướt.
- Không...trong cuộc thi cơ.
- Gì? Cuộc thi nào?
Tưởng nhớ về Big Z.
Ông nhớ chứ?
Tôi biết đã đòi hỏi hơi quá...
...nhưng nó thực sự...
...thực sự là niềm động viên rất lớn
đối với tôi nếu ông có mặt.
- Cậu vẫn muốn tham gia nó à?
- Chắc chắn rồi.
- Sao cậu lại cứ muốn tôi có mặt ở đó?
- Tôi nghĩ có lẽ ông cũng muốn thế.
- Tôi không nghĩ nó có gì ghê gớm.
- Chả có gì ghê gớm cả.
Sao ông không đến?
- Ta sẽ không đến đâu.
- Tại sao?
- Cậu cứ bình tĩnh.
- Trời lạnh rồi đấy.
- Tại sao ông cứ trốn tránh mãi vậy.
- Trốn tránh?
- Việc gì phải trốn tránh?
- Thôi tôi sẽ ăn hết chỗ này vậy.
Sao ông không trở lại sau cú ngã lần đó?
Lần đó.
Ngày hôm đó, chiến thắng là tất cả đối với ta.
Ta nghĩ ta đã thắng được Tank.
Nhưng rồi, cậu biết đấy, hắn bắt đầu lượn tròn quanh ta.
Ta thấy những gì hắn làm.
Và ta thì không thể làm được như hắn.
Thời thế đã khác.
Ta không muốn quay lại bãi biển với những người hâm mộ nữa.
1 kẻ bại trận. Mọi người đều thấy, Big Z, kẻ thua cuộc.
Và... Bụp.
Big Z chết,
và mọi việc là như vậy.
Để ta chơi cậu nghe bài này.
Thế sao ông đã nói:
"không bao giờ được lùi bước" , "phải luôn nỗ lực".
- Ông đã lùi bước. Ông đã bỏ cuộc!
- Đúng, ta đã bỏ cuộc. Thế đấy.
- Đầu hàng rồi.
- Tôi đã nghĩ ông khác cơ.
Cậu không thích thế, hãy cứ tự tìm lối đi khác.
Cứ kệ ta ở đây.
Mặc xác ta.
Lúc đó tôi rối bời.
Tôi...đã không tốt.
Bây giờ là lúc tôi cần đến ông ấy.
Thật là khó chịu khi chịu thua 1 ông già, nhưng...
- Ý anh là sao?
- Không.
Không có gì. Bỏ đi.
Khoan nào, khoan nào.
Tôi đến vì hòa bình.
- Cody!
- Joe!
- Tôi đã tìm cậu khắp nơi!
- Anh đi tìm tôi à?
Tôi đã kéo cậu lên con cá voi. Tôi không thể để mất cậu được.
- Cảm ơn, chân thành cảm ơn Joe.
- Được được.
Bắt đầu rồi kìa!
Cody, ta đi thôi nào!
Đợi tí, Joe?
Chết thật, tôi xin lỗi.
Này tôi nói được tiếng thổ dân đấy.
Giờ mới nhớ đến cái ván của tôi, chả biết nó ở đâu nữa.
- Tôi đi tìm đây, gặp cậu tại vạch xuất phát.
- Tạm biệt, Joe.
Lễ tưởng nhớ Big Z hàng năm lần thứ 10 đang đến rất gần...
...sau nhiều ngày mong đợi.
Những con sóng khổng lồ đang hung dữ đớp bờ.
Kelly Slater, mức độ nguy hiểm giờ là bao nhiêu vậy, 1 đến 10 chăng?
20.
- Wow. Rob?
- Sẽ có đổ máu.
Kinh quá, tôi phải chui vào lều thôi.
- Cậu làm gì ở đây?
- Mike.
Cậu đang tự sát đấy. Đừng liều như vậy.
Hãy nhớ lần trước đấy.
- Thật vui thấy cậu trở lại.
- Ông nói thật chứ?
- Cậu sẽ làm hài lòng mọi người đấy.
Tui nói cậu nghe, tất cả bọn họ đều muốn "thịt" cậu đấy.
- Tui đang rất mong chờ những kỳ tích của cậu.
- Cám ơn.
Xin thông báo với mọi người.
Cody Maverick đã trở lại.
Vua Bại Trận đã trở về...
...và phải nhắc các bạn, đã thấy lũ cá mập xuất hiện.
Chúng sẽ lượn lờ quay đây vì đã ngửi thấy mùi máu.
Sẽ có những màn chém giết ngoạn mục.
Xin cảm ơn! Đây là Reggie Belafonte.
Nhỏ con, nhưng đầu to, nghĩ lớn, tim bao dung.
Ô nhìn này.
Trông mày tệ quá, bông tuyết nhỏ ạ.
Tao sẽ làm cho mày ước gì mày chưa từng nở ra.
Muốn xem cúp của tao không?
Arnold, không được.
Có khoảng 24 VĐV đang dũng mãnh xông lên...
Ôi trời, giờ còn 18.
Rob, sau trận thua ê chề hồi đầu tuần...
...anh có biết liệu Maverick đang nghĩ gì không?
Anh ta đã phải rất cố gắng, và dồn hết tâm trí vào cuộc chơi.
Đến khi nào mày mới sống tử tế được?
Mày chả là cái gì cả.
Đáng ra cậu cứ ở Nam Cực, nhóc ạ.
Cậu ta qua sao! Yeah, tốt quá.
1 pha cưỡi sóng thật ngoạn mục của Maverick.
Các anh có thấy không?
Tôi đã nghĩ là mình sẽ thua và tôi...
Tôi đã cố gắng vượt lên và đã thành công.
Wow, ngày hôm nay thật là ấn tượng...
...với những pha "mất lái" đầy ngoạn mục.
...nhưng chúng ta hẳn muốn biết 3 người nào sẽ vào trận chung kết.
Đúng vậy, Sal, không có gì bất ngờ, đó làTank Evans...
...nhẹ nhàng lướt thẳng vào trận chung kết.
Cody Maverick, người mới thất bại thảm hại vài ngày trước.
Cuối cùng là Gà Joe, đến từ Sheboygan.
Ai mà ngờ được chứ?
Chưa từng thấy trận chung kết nào thế này.
- Ta cùng vào CK rồi, Joe.
- Thật sao, ta lại được đi tiếp hả?
Vui chứ bọn bây?
Xem nào, thật tuyệt.
Bọn bây biết chứ,
Tank "yêu" bọn bây lắm.
Xem ra năm nay vơ cúp dễ chưa từng thấy.
Cody, nghe không?
Dễ thiệt sao.
Các bạn có thích không?
Các cháu muốn ai sẽ dành được cúp?
Điều đó không quan trọng đối với cháu.
Tình bạn mới là thứ quý giá nhất.
Tình bạn mới là mãi mãi.
Những cái cúp, không ai biết được họ sẽ làm gì để có được chúng.
- Chơi tuyệt lắm anh bạn.
- Ấn tượng đấy bồ.
Cám ơn.
- Chung kết rồi.
- Hey!
À, vâng, tôi biết.
Tôi nghĩ là tôi có thể thắng.
Giờ nói ra tuy hơi sớm.
- Đúng, anh đến đây vì điều đó mà.
Gì?
- Thế nghĩa là sao?
- Thì tối qua anh chả rõ ràng rằng...
...chiến thắng này quan trọng với anh hơn cả Z và tôi sao.
Và có lẽ anh sẽ gặt được cái cúp ngu ngốc đó về nhà đấy.
- Lani, thôi nào.
- Lại đây nhóc.
Sao, thế nào?
Tôi cho cậu hay, cậu giành được giải này, chúng ta sẽ còn tiến xa!
Hãy nhìn cậu nhóc này.
Cậu ta sẽ là nhà vô địch!
Tank, 9 lần giành chức vô địch, quá ấn tượng.
Giả dụ anh ấy thắng trận này. Giải đấu này rõ ràng chỉ đang tìm ra người về nhì.
Tao sẽ hạ mày đầu tiên.
Sau đó sẽ rán con gà kia.
Đám mây kia trông giống hệt 1 chú mèo con.
Maverick và Evans đã nhổ neo.
Của tao!
Và Evans đã vượt qua đối thủ.
Tank đang chơi trò chơi, khóa mọi lối thoát của Cody.
Maverick vẫn bám trụ được.
Tank Evans đã ngã!
Tôi chưa bao giờ được thấy cảnh này.
Hãy xem lại.
Cody đang cố né cú tạt sóng tiểu xảo của Tank.
Evans quá mải đùa giỡn, không tập trung.
Và đã bị "mất lái".
Evans đã ngã.
Và đây là Maverick với cú nhảy "new-school".
Giờ chúng ta sẽ gọi đó là cú nhảy "The Maverick".
VÀ Maverick đã ghi được số điểm rất cao.
Ôi thật dễ thương.
Nó có mấy cái móng nhỏ xíu và râu nữa.
Gà Joe đang đến đây!
- Tiến lên!
- Không cần ai phải giúp anh chàng Gà này nữa.
Tôi đang bay!
Maverick và Joe hòa nhau còn Tank Evans thì chưa có nổi 1 điểm. Không thể tin được.
Các VĐV, đây là con sóng cuối cùng!
- Joe ơi, đây rồi. Nốt con sóng này là ta thắng.
- Yeah, tuyệt vời!
Con sóng đang cuộn lại thành 1 cái ống tuyệt đẹp.
Lần này Maverick chắc chắn sẽ ghi được số điểm rất cao!
Nhưng không! Evans vừa vượt được qua.
Dường như Evans đang muốn loại Gà Joe khỏi cuộc chơi.
Không hiểu Maverick đang làm gì?
- Đi đi Joe!
- Được rồi!
Không thể tin được. Chiến thắng đã nằm trong tay Maverick.
Nhưng Evans vừa đẩy Maverick khỏi đường biên và rơi vào khu "Nghĩa Địa Đá".
- Tank, cẩn thận phía trước!
- Mày mới phải cẩn thận!
Code!
Z!
- Cody, Lại đây.
- Z!
Bơi đi! Nhanh lên!
Khoan đừng bơi nữa.
Gì cơ?
Để con sóng kia mang cậu đi!
Cậu phải canh đúng lúc!
Cậu phải đến đây, ngay đúng chỗ ta đứng!
5...4...
3...2...1
Z!
Cody đâu rồi?
Đừng động vào! Đừng động vào!
Đây là di vật còn lại của 1 tay lướt trẻ tuổi...
...cậu đã hiến dâng cả đời mình cho môn thể thao cậu yêu thích.
Ah, cậu đây rồi.
Tôi không thể tin được. Không tin được.
Ông đã trở lại.
Ông đã cứu mạng tôi.
Cám ơn.
Hầy, hầy, bỏ ra nào.
Cậu làm ta ngã hết bây giờ!
Tôi thua rồi.
Ta cũng thế.
Thôi, ta đi nào, những kẻ thua trận.
Nào, giúp ta đi chứ!
Còn nhớ "khẩu quyết" không.
Sải dài, đều tay...nào.
Young Joey MacEnroe
đã là người mở ra 1 thời kỳ mới.
Cầu cho cậu ấy siêu thoát.
Vầy, tui ra giá cho cái ván nhé?
Ai trả giá 30? Nào, 30.
- Đừng động vào cái đó, gã kia.
- Nào anh bạn, nếu muốn ra giá thì...
- Đưa đây.
- Ê, ê...!
Hey, chào mọi người.
- Các bạn thế nào?
- Ôi, lạy Chúa!
-Ừa...
- Ê bồ ơi, Z đấy.
...tôi đây.
***, sao thế kia?
Cát lấm đầy bụng rồi kìa, ngốc.
- Bác đã ở đâu vậy, Z?
- Chuyện gì đã xảy ra?
Oh, cháu biết đấy...
...ta đã hơi sai lầm 1 chút. Nhưng thằng nhóc kia, Cody...
...nó đã chỉ đường cho ta.
Các anh đừng quay nữa được không?
Cho tôi mấy phút đi?
Ô lại đây xem nào!
Các anh muốn phỏng vấn nhà tuyển trạch tài năng này không?
Người khai quật tài năng.
Tui đã đem họ ra từ trong bóng tối.
Và giờ huyền thoại sống, thưa...
- Câm đi.
- Gì? Câm hả?
Tôi không phải là huyền thoại gì cả. Chỉ là 1 gã thích đi tìm những con sóng đẹp, những người bạn tốt.
Các bạn, những con sóng cồn đang nổi ở bờ biển Bắc đấy!
Tôi sẽ theo ông ngay, Z.
Úi, đau.
Quay lại đây!
Đừng bỏ đi thế chứ!
Anh ta trải qua thất bại này thật khó khăn.
Tank, anh cảm thấy thế nào sau thất bại lần này
Tôi chưa hôn cô ấy đâu.
Không phải của bọn mày!
Cho chúng tôi ít phút nhé?
Anh đã từ bỏ chiếc cúp để giúp Joe. Thế là sao?
Anh biết đấy, Rob, thế gọi là tình bạn.
Chiến thắng thế nào, Joe?
- Tôi thắng ư?
Trả đây! Tao sẽ méc mẹ tao. Trả đây.
Ôi, Lia! Ôi, Lia.
Đừng có bỏ tui như vậy!
Tui là Reggie Belafon...
Tắt đi ngay.
Mikey! Ngươi bị sa thải!
Hôm nay là 1 ngày đẹp tuyệt vời.
Các bạn ạ...toàn bộ chuyện này...
Thật khó tin. Z?
Tôi không nghĩ đời mình sẽ gặp được 1 người bạn tốt hơn.
Thật là sướng khi tôi đã đạt được nhứng thứ mình cần.
- Đừng. Cứu với!
- Arnold!
Thành thật, tôi không khoái nói nhiều về bản thân.
Hay đấy chứ?
Bạn đã có được thứ bạn cần chưa?
- Bọn này vừa có rồi.
- Thế nhé. Chúc vui!
Cowabunga!
Chúng tôi rất tự hào!
Với 1 người mẹ thì còn gì tự hào hơn?
Bọn tôi đầy hãnh diện.
Con biết không? Nó đã theo đuổi giấc mơ từ lâu.
Nên đã đi khỏi đây, và giờ nó trở về với chiếc cúp vô địch.
Và tôi không thể đợi được đến lúc thấy nó.
Cũng không hẳn là 1 cái cúp.
Thế chả nhẽ giống cái vỏ sò hay sao hả?
Không vỏ sò. Cúng chả có cúp.
Ờ, cậu ấy không vô địch.
Gì cơ?
Tệ thật đấy?
Nó bị ngửi khói hả?
- Nó vào đến chung kết đấy.
- Về nhì? Thế là thua rồi.
- Chiếng thắng không phải tất cả, Glen.
- Đúng.
Hãy xem Cody đã thi đấu...
Quay lại câu "Chiến thắng không phải tất cả" đi mẹ.
Vày thì người ta tính chức vô địch làm gì mẹ.
Con biết không, Glen? Mẹ chỉ mong 1 ngày con được như Cody thôi.
Cuộc phỏng vấn kết thúc rồi.
Phim vẫn còn 1 cảnh nhỏ ở 20 giây cuối cùng.
Chúc các bạn vui vẻ!
Pocolo@gmail.coM
MeKa|BIT4
Còn nhớ lúc các anh bảo sẽ đi khỏi đây không? Thật là tuyệt.
Nhớ lúc các anh đi không?
- Chúng tôi đã đi rồi...
- Bọn anh nên đi tiếp.
Đó là vì lý do kỹ thuật.
Tôi biết tôi đang làm gì. Tôi có thể tháo 1 trong mấy cái đồ của Hollywood này.
Cái sáng sáng này, kệ các anh gọi nó là gì...
...cái micro này nữa.
Cút xéo về Hollywood đi.
Cody sẽ chả bao giờ làm thế đâu.