Tip:
Highlight text to annotate it
X
Thưa quý vị, chúng ta bắt đầu hạ cánh
xuống Los Angeles.
Tiếng động quý vị đang nghe là tiếng
bánh xe trượt xuống đường băng.
Thời tiết Los Angeles thoáng đãng,
nhiệt độ 72.
Chuyến bay kết thúc sau 4h18' theo lịch.
Chúng tôi vui mừng được phục vụ quý vị
và hi vọng gặp lại quý vị trong một ngày gần đây.
Xin chú ý! Hành khách có 3 phút để ra khỏi
khu vực này
Chú ý không để quên hành lí.
Này, có chuyện gì thế?
Khách ở hết dưới tầng rồi, Ben.
Họ đang đợi con đấy.
Bố, liệu bố có thể nói với họ rằng
con muốn yên tĩnh một lúc không?
Họ toàn là bạn tốt của chúng ta mà, Ben.
Hầu hết đều biết con từ khi con mới sinh ra đấy.
Chuyện gì thế, Ben?
Con chỉ -
- lo lắng à?
Có thể -
Về cái gì?
Con nghĩ đến tương lai của con.
Nghĩ sao?
Con không biết. Con chỉ muốn nó -
Muốn làm sao?
Khác biệt.
Có chuyện gì thế?
Không, bố con anh đang chuẩn bị xuống đây!
Nhà Carlsons' đến rồi.
Thế à, đi thôi.
Cả gia đình họ phải đi từ Tarzana đến đấy.
Nào, xuống nói chuyện đi.
Thật tuyệt khi có những người bạn nhiệt tình.
Kìa, học giả của chúng ta kìa.
Chúng ta tự hào về cháu lắm, Ben.
Cảm ơn, cô Carlson.
Có cái xe mới đằng kia phải không?
Cái xe nhỏ màu đổ ấy?
Đó là quà tốt nghiệp cho Ben đấy.
Cháu sẽ không đem rắc rối vào cái xe đó chứ?
Gì cơ ạ?
Thì mấy cô em trẻ tuổi đấy.
Em nghĩ Ben không phải thế đâu.
Phải không, Ben?
Vâng.
Cháu xin lỗi. Cháu muốn ra xe xem một chút.
Thủ khoa đây rồi. Thể nào hả thủ khoa?
Cháu ổn, ông Loomis.
Chú muốn đi uống vài li và nghe về giải
thưởng cháu đã đạt được. Giải Hoppermanaward.
Helpingham.
Helpingham! Đúng thế. Cháu đợi đây nhé.
Ben - Tất cả chúng ta tự hảo về cháu lắm.
Tự hào, tự hào, tự hào.
Cháu đang định làm gì thế?
Cháu định xuống dưới kia một chút -
Không, chúng ta hỏi về tương lai của cháu cơ.
À vâng, cái đó hơi khó nói -
Ben!
Cháu xin lỗi.
Chú McQuire
Ben.
Chú McQuire.
Lại đây với chú một chút.
Chú có chuyện muốn nói.
Xin lỗi, John.
Chú có một từ cần nói với cháu.
Một từ thôi.
Vâng.
Cháu đang nghe chứ?
Vâng.
Chất dẻo.
Chính xác là chú muốn nói gì ạ?
Có một tương lai sáng lạng trong chất dẻo.
Hãy nghĩ về nó. Cháu sẽ nghĩ về nó chứ?
Vâng.
Nói thế đủ rồi. Thỏa thuận nhé.
Ben đây rồi.
Cháu xin lỗi một chút -
Tất cả mọi người chú ý này.
Tôi có học bạ đại học của Ben ở đây. Có một
vài điều thú vị cần cho quý vị biết.
Làm ơn yên lặng nào!
Đội trưởng đội chạy việt dã.
Cộng tác viên tờ "New Junior here",
quản lí "Junior and Senior"
Ồ, đây không phải là phòng tắm à?
Nó ở dưới sảnh đấy.
Cậu thế nào, Benjamin?
Ổn. Cám ơn bà Robinson.
Phòng tắm ở dưới sảnh.
Một căn phòng dễ chịu.
Thưa bà, tôi không muốn tỏ ra bất lịch sự
nhưng -
Có gạt tàn không, cám ơn?
Không.
Tôi quên mất. Thủ khoa không hút thuốc.
Một cô gái à?
Cô gái nào?
Thế ai làm cậu phiền lòng thế.
Ồ không. Tôi không phải là người hay quan
tâm đến chuyện đó.
Nói chung là vậy.
Đúng thế.
Chúc mừng cậu!
Cảm ơn!
Ồ, Benjamin, tôi muốn nhờ cậu một việc.
Việc gì cơ?
Cậu có thể đưa tôi về nhà được không?
Sao cơ?
Chồng tôi lấy xe đi rồi.
Cậu sẽ đưa tôi về chứ?
Đây, bà cầm lấy.
Bà biết lái xe nhập khẩu chứ.
Không à?
Không.
Đi thôi.
Cám ơn.
Đến rồi.
Cậu vào không?
Sao cơ?
Tôi muốn cậu vào đến khi tôi bật đèn lên.
Để làm gì?
Vì tôi không cảm thấy an toàn khi
đèn chưa bật.
Cậu dẫn dẫn tôi đến hành lang được chứ.
Tôi thấy thú vị khi bước vào một căn nhà tối.
Nhưng ở đó sáng mà.
Làm ơn.
Cậu uống gì không? Bourbon?
Này, bà Robinson, tôi đã đưa bà về.
Tôi rất hân hạnh làm việc đó.
Nhưng tôi còn việc khác nữa.
Bà có hiểu không?
Có.
Được rồi.
Cậu uông gì?
Benjamin - Tôi xin lỗi nhưng tôi không muốn
bị bỏ một mình trong nhà.
Sao không?
Làm ơn đợi cho đến khi chồng tôi về.
Khi nào ông ấy về?
Tôi không biết.
Uống không?
Không.
Bà sợ phải ở một mình à?
Đúng.
Thế bà không thể khóa cửa rồi đi ngủ được sao?
Tôi rất hay lo lắng.
Tôi hỏi một câu được không?
Cậu nghĩ sao về tôi?
Ý bà là gì?
Cậu biết tôi gần cả cuộc đời cậu. Cậu hẳn
phải có câu trả lời.
Tôi luôn nghĩ bà là một người rất tốt.
Cậu có biết tôi nghiện rượu không?
Sao?
Cậu có biết không?
Tôi nghĩ tôi nên đi.
Ngồi xuống, Benjamin.
Bà Robinson, nếu bà không phiền lòng thì tôi
có thể nói rằng
cuộc nói chuyện này đang trở nên hơi lạ.
Tôi chắc là ông Robinson sắp và và tôi...
Không.
Sao?
Ông ấy sẽ về khá muộn.
Ông ấy sẽ về vài giờ nữa.
Lạy chúa.
Cậu bảo sao?
Ôi không, bà Robinson.
Có chuyện gì?
Bà Robinson, bà không -
Ý tôi là bà không định
Sao?
Ý tôi là -
Bà không nghĩ là tôi sẽ làm thế chứ.
Làm thế nào?
Thế bà nghĩ gì?
Tôi không biết.
Vì Chúa, bà Robinson.
Chúng ta ở đây, bà đưa tôi vào nhà bà.
Bà chuốc rượu tôi. Bà bật nhạc.
Bà bắt đầu nói về cuộc sống riêng của bà
và nói với tôi chồng bà sẽ không về
trong vài giờ nữa.
Thì sao?
Bà Robinson, bà đang dụ dỗ tôi đấy à.
Không phải sao?
Không, tôi không nghĩ về chuyện đó
Tôi cảm thấy khá là buồn cười -
Bà Robinson, bà tha lỗi cho tôi vì những
gì tôi đã nói chứ?
Ổn thôi.
Không ổn đâu. Đó là điều tồi tệ nhất
tôi từng nói
Ngồi xuống đi.
Tha lỗi cho tôi. Thực sự tôi rất quý bà.
Tôi thực sự không nghĩ về bà theo cách đó.
Tôi rất bối rối.
Không sao đâu. Uông đi.
Bà Robinson, tôi rất tiếc vì những gì tôi nói.
Quên nó đi. Cậu uống hết đi.
Có chuyện gì với tôi thế nhỉ?
Cậu đã bao giờ xem ảnh chân dung Elaine chưa?
Ảnh chân dung của cô ấy ư?
Đúng.
Chưa.
Tôi có một cái chụp hồi Giáng sinh năm ngoái.
Cậu muốn xem không?
Rất muốn.
Đây là phòng Elaine.
Elaine thực sự là một cô gái rất hấp dẫn,
đúng không?
Tôi không nhớ là cô ấy có màu mắt nâu.
Benjamin?
Sao?
Cậu ra đây một phút được không?
Đó hả, được thôi.
Cậu cởi bộ váy hộ tôi với. Tôi định đi ngủ.
Tạm biệt bà.
Cậu không làm à?
Tôi không làm đâu, bà Robinson.
Nếu cậu vẫn nghĩ tôi định quyến rũ cậu -
Không, nhưng tôi cảm thấy hơi buốn cười.
Benjamin - Cậu đã biết tôi suốt cả đời cậu rồi mà.
Tôi biết, nhưng tôi -
Cảm ơn.
Xong rồi.
Cậu sợ cái gì thế?
Tôi không sợ, bà Robinson.
Thế sao cậu lại cứ đánh bài chuồn thế?
Vì bà định đi ngủ.
Tôi không nghĩ là tôi nên ở đây.
Cậu chưa thấy ai mặc đồ lót bao giờ à?
Có, tôi đã thấy, nhưng tôi -
Nếu ông Robinson vào đây bây giờ thì sao?
Nếu thế thì sao?
Điều đó khá là nực cười phải không?
Cậu không nghĩ ông ấy sẽ tin chúng ta à?
Tất nhiên ông ấy sẽ tin.
Nhưng cũng có thể ông ấy sẽ hiểu nhầm.
Bất cứ ai cũng có thể.
Tôi không nghĩ thế.
Tôi gấp đôi tuổi cậu.
Làm sao mọi người có thể......
Họ có thể. Bà không nghĩ thế sao?
Benjamin - Tôi không cố quyến rũ cậu đâu nhé.
Tôi biết, nhưng làm ơn, bà Robinson.
Chuyện đó rất khó với tôi.
Cậu có thích tôi quyến rũ cậu không?
Sao?
Đó có phải là điều cậu đang cố nói với tôi?
Tôi sẽ về nhà ngay.
Xin lỗi về diều tôi đã nói.
Tôi hi vọng bà có thể quên nó đi.
Nhưng tôi sẽ về nhà ngay.
Benjamin?
Sao.
Trước khi về cậu đem cái ví đến cho tôi được không?
Tôi phải về ngay. Tôi xin lỗi.
Tôi sẽ không để xảy ra chuyện này nữa.
Cậu không mang nó cho tôi ư?
Ở đâu?
Trên cái bàn trong sảnh đấy.
Bà Robinson?
Tôi đang trong phòng tắm.
Cái ví đây.
Cậu mang lên được không?
Bà ra cầu thang rồi tôi đưa cho
Benjamin - Tôi mệt mỏi vì sự nghi ngờ
của cậu lắm rồi.
Giờ chỉ có giúp tôi một việc nhỏ mà cũng
không được,
thì tôi cũng đến chịu.
Tôi đặt nó lên trên cầu thang nhé.
Vì chúa, Benjamin, cậu có thôi cái trò đó và
đem ví cho tôi được không?
Tôi để cạnh cửa nhé.
Cậu không đem vào đây được à?
Tôi không thể.
Được rồi. Cậu cứ để ở phòng Elaine.
Được.
Ôi, lạy chúa!
Cho tôi ra!
Đừng căng thẳng thế.
Tránh ra khỏi cánh của đi.
Để tôi nói vài điều đó.
Lạy chúa!
Benjamin, tôi muốn cậu biết là tôi sẵn sàng
với cậu.
Nếu cậu muốn ngủ với tôi lúc này.
Lạy chúa!
Nếu cậu muốn ngủ cùng với tôi lúc này
Cậu có thể gọi tôi bất cứ lúc nào và tôi có
thể sắp xếp.
Cậu có hiểu tôi nói gì không?
Để tôi ra!
Benjamin, Cậu có hiểu tôi nói gì không?
Có. Có. Để tôi ra!
Vì tôi thấy cậu rất hấp dẫn và bất cứ lúc nào
cậu muốn -
Ôi, lạy chúa!
Có phải xe của Ben ở ngoài không?
Dạ vâng!
Cháu đã đưa cô Robinson về. Cô ấy muốn cháu
đưa về nên cháu đã đưa cô ấy về.
Ồ, chú rất cảm kích.
Cô ấy ở trên kia, cô ấy muốn cháu đợi ở đây
cho đến khi chú về.
Để đứng gác cái tòa lâu đâì cổ này hả?
Dạ vâng.
Chúc mừng!
Cám ơn!
Có vẻ như cháu cần uống thêm.
Dạ thôi. Cháu phải về nhà.
Có chuyện gì thế cháu.
Dạ không, cháu chỉ hơi lo lắng về tương lai
của mình thôi.
Được rồi. Làm một li chia tay nhé.
Scotch?
Bourbon.
Ben - cháu bao nhiêu tuổi rồi nhỉ?
20. Tuần sau là cháu 21.
Đó là địa ngục của tuổi trẻ đấy.
Cảm ơn.
Cảm ơn chú nhiều!
Chú ước gì trở lại được tuổi đó. Bởi vì, Ben? -
Dạ.
Cháu không thể trẻ lại được nữa.
Cháu hiểu.
Ben, chú có thể nói với cháu vài điều được không?
Gì ạ?
Chúng ta đã biết nhau bao lâu?
Chúng ta đã biết nhau bao lâu rồi?
Chú và bố cháu là bạn bao nhiêu lâu rồi?
Khá lâu.
Chú đã nhìn cháu trưởng thành, Ben.
Vâng.
Chú thường cảm thấy cháu như là con ruột
của chú vậy.
Cảm ơn chú.
Vậy chú hi vọng cháu sẽ đón nhận lời khuyên
này của chú.
Cháu nóng lòng được nghe.
Ben – chú nghĩ – chú nghĩ cháu cần
đơn giản hóa mọi việc đi
Cháu nên tìm một cô bạn gái. Hãy đón nhận khi
cơ hội đến. Hãy vui vẻ với những cô gái và tiến
lên phía trước.
Đừng đứng dậy.
Anh đang dặn Ben nên kiếm một cô bạn gái và vui vẻ
khi có cơ hội. Em thấy điều đó có giống một lời
khuyên không?
Có.
Cháu phải về.
Cháu cần phải làm việc gì đó để lấp đầy cái mùa
hè này. Chú cá cháu là một chàng trai lười biếng
đấy, đúng không?
Dạ không.
Sao thế? Sao cháu nhìn chú như kiểu vừa bị
đánh thế.
Đúng thế.
Elaine sẽ đến đây từ Berkeley vào thứ bảy.
Dạ vâng.
Chú muốn cháu gọi cho nó.
Dạ vâng.
Benjamin? Benjamin?
Dạ.
Cám ơn đã đưa cô về.
Hi vọng gặp lại cháu sớm.
Các vị, chú ý nào, hãy chuẩn bị đón chào nhân
vật quan trọng của buổi chiều nay.
Ở đằng kia! Đúng rồi, chú ý nào.
Con sẵn sàng chưa, nhân vật quan trọng?
Con có thể nói với bố một câu được không?
Nghe này, tôi đề nghị một tràng pháo tay
thật lớn để đón chào cậu bé này được chứ?
Đợi đã, để tôi sửa một chút, để mang chàng trai
trẻ ra đây, vì hôm nay anh ấy đã tròn 21 tuổi.
Tiếp tục đi nào!
Đợi một chút, tôi có vài lòi cần nói -
Ông lúc nào cũng nói thế.
Á à, nói cái gì thế!
Bố, chúng ta nói về chuyện này một chút được không?
Bố không giữ họ lâu hơn nữa được đâu, Ben.
Con ra đây đi.
Con đang muốn bàn về chuyện đó.
Cậu bé này - Tôi xin lỗi - Chàng trai trẻ
này sẽ sớm tiếp tục sự nghiệp học vấn
với tư cách là một sinh viên đạt giải
Frank Halpingham Award Scholar
Nhưng trước đó -
Con đang làm họ thất vọng đấy, Ben.
Bố - Bố có thể nghe con nói -
Cho con 10 giây đấy
Và cậu ấy sẽ tặng cho chúng ta một màn trình diễn
như là một món quà trong dịp sinh nhật
Và đây chính là - Benjamin Braddock!
Chàng trai này sẽ trình diễn một màn đặc biệt: ngâm
mình trong nước sâu 6 feet.
Xin chào.
Tôi chẳng hiểu sao lại làm thế này -
Benjamin?
Tôi đã nghĩ về chuyện sau bữa tiệc -
Cậu ở đâu?
Tôi tự hỏi liệu bà có thể mua chút đồ uống
hay một cái gì đó.
Cậu đang ở đâu?
À, khách sạn Taft.
Cậu thuê phòng chưa?
Không, tôi nghĩ đã quá muộn -
Đợi tôi khoảng một giờ.
Sao?
Tôi nói đợi tôi khoảng một giờ.
Tôi có thể giúp gì, thưa ngài!
Sao, À - Không - Tôi chỉ -
Ngài có việc phải đến đây phải không, thưa ngài?
Sao?
Bữa tiệc của ông Singleman?
À - Vâng. Bữa tiệc của ông Singleman.
Ở phòng khiêu vũ chính.
A, cảm ơn.
Xin chào.
Xin chào.
Ngài hẳn là một trong số các nhà thơ.
Không - Tôi không phải -
Tôi muốn cậu gặp chi gái tôi,
bà DeWitte -
Xin chào.
Xin chào, bà DeWitte?
- và chồng tôi, ông Singleman -
Ồ, xin lỗi.
Không sao, cảm ơn.
Đó là Jeffrey, tất nhiên.
Tôi không biết tên ngài.
Benjamin Braddock, thưa ngài.
Braddock - Braddock?
Đúng, nhưng tôi sợ là -
Tôi sẽ tìm bàn cho ngài bây giờ.
Braddock. Không phải Braniff sao?
Chúng tôi chỉ thấy Braniff.
Không, thực thế tôi chỉ đang tìm bạn.
Ồ, tôi không hiểu.
Tôi không đến dự bữa tiệc này - Tôi xin lỗi.
Tôi không hiểu.
Rất hân hạnh được gặp ngài, Braniff.
Chào, Benjamin.
Chào.
Tôi ngồi được không?
Tất nhiên.
Cám ơn.
Cậu thế này?
Rất tốt. Cảm ơn.
tôi gọi đồ uống được không?
Đồ uống? Tất nhiên.
Anh ta không thấy tôi.
Bồi! cho tôi một Martini.
Vâng thưa bà.
Cậu không cần phải lo lắng thế đâu.
Lo lắng? Chỉ một chút thôi.
Ý tôi là - Thật là khó để mà -
Cậu thuê phòng chưa?
Sao?
Cậu thuê phòng chưa?
Tôi chưa.
Thế cậu muốn gì?
À, tôi không - tôi chỉ muốn chúng ta có thể
nói chuyện.
Thế cậu muốn tôi thuê à?
Bà ư? À không - Tôi sẽ thuê.
Cậu có muốn thuê luôn bây giờ không?
-Bây giờ?
-Đúng.
À - Tôi cũng không biết.
Sao cậu không thuê.
Sao tôi không thuê ư/ À, tôi sẽ thuê.
Xin lỗi.
Gì vậy thưa ngài?
Một phòng, tôi muốn thuê một phòng.
Phòng đơn hay phòng đôi?
Phòng đơn. Chỉ cho tôi thôi.
Ngài làm ơn kí vào bản đăng kí..
Có chuyện gì không thưa ngài?
Sao, không, không có gì.
Ngài có hành lí không, ngài --- Gladstone?
Hành lí. Có. Có. Tôi có.
Nó ở đâu?
Cái gì?
Hành lí của ngài ở đâu?
À nó ở trong xe. Nó ở ngoài xe.
Được thưa ngài. Tôi sẽ nhờ người đem vào.
-Ồ không. Ý tôi là không cần phải đem hết vào đâu.
Tôi chỉ cần bàn chải đánh răng thôi.
Tôi tự đem vào được. Thế thôi.
Tất nhiên. Tôi sẽ nhờ người chỉ phòng cho ngài.
À, thực tế là tôi có thể tự tìm phòng đươc.
Tôi chỉ cần đem bàn chải đánh răng lên và tôi nghĩ
tôi có thể tự làm được.
Bất cứ điều gì ngài nói, thưa ngài.
Cám ơn!
Bà Robinson.
Gì?
Của bà.
Cảm ơn.
Xin chào?
Bà Robinson?
Sao?
Benjamin đây.
Sao?
Benjamin Braddock.
Benjamin, cậu ở đâu?
Bà nhìn qua kính được không.
Bà thấy tôi không?
Có.
Tôi có một phòng đơn.
Được rồi.
Nhưng có một chuyện. Người thư kí có vẻ hơi
nghi ngờ.
Tôi không biết họ sẽ xử sự thế nào.
Vậy cậu muốn lên trước?
Đúng - Tôi nghĩ thế là tốt nhất.
Tôi sẽ lên đó 5 phút nữa.
Được - Tạm biệt
Benjamin.
Sao?
Không phải cậu muốn nói với tôi chuyện gì sao?
Nói với bà?
Đúng.
À, tôi muốn bà biết là tôi thực sự rất cảm kích
về việc này.
Số phòng.
Sao?
Số phòng, Benjamin.
Tôi nghĩ cậu nên nói với tôi chứ.
À, đúng thế.
562.
Cảm ơn.
Gặp lại bà sau, bà Robinson.
Thanh toán.
Tôi lấy được rồi.
Tôi đã lấy được rồi.
Thưa ngài?
Bàn chải đánh răng. Tôi đã lấy rồi.
Rất tốt, thưa ngài.
Chúc ngủ ngon.
Chúc ngủ ngon.
Chào, Benjamin.
Chào, bà Robinson.
Benjamin.
Gì?
Tôi sẽ cởi áo bây giờ. Ổn chứ?
Được.
Tôi sẽ - tôi sẽ đứng đây được chứ.
Ý tôi là - tôi không biết bà có cần tôi làm
gì không.
Cậu cứ nhìn cũng được.
Ồ, chắc rồi, cảm ơn.
Mang hộ tôi cái mắc áo?
Sao?
Cái móc áo.
À được.
Gỗ?
Sao?
Gỗ hay kim loại? Có cả hai.
Cái nào cũng được.
Được rồi.
Cám ơn!
Giúp tôi cái này được không?
Chắc chắn.
Cám ơn.
Không có gì.
Benjamin, cậu có thấy dễ chịu hơn trong bóng tối không?
Bà Robinson, tôi không thể làm việc này.
Sao cơ?
Điều này hoàn toàn là sai lầm.
Cậu không thấy tôi hấp dẫn sao?
Không phải, bà Robinson.
Tôi nghĩ bà là người hấp dẫn nhất trong số bạn bè
của bố mẹ tôi.
Ý tôi là vậy. Tôi thấy bà rất hấp dẫn nhưng tôi -
Vì chúa, bà có thể tưởng tượng bố mẹ tôi sẽ
thế nào không?
Bà có thể tưởng tượng họ sẽ thế nào nếu thấy chúng ta
trong căn phòng này?
Họ sẽ nói gì?
Tôi không biết, bà Robinson.
Nhưng vì chúa.
Họ đã nuôi lớn tôi, đã cho tôi một cuộc đời tốt đẹp.
Và tôi nghĩ họ đáng được hưởng điều gì đó
hơn thế này.
Tôi nghĩ họ đáng được hưởng nhiều thứ hơn là việc
con trai họ lên giường cùng vợ một người bạn.
Cậu sợ tôi à?
Không, bà đang hiểu sai vấn đề.
Này, có thể chúng ta sẽ làm một việc gì khác.
Bà Robinson, bà có thích đi xem phim không?
Tôi hỏi cậu một câu riêng tư được không?
Bà hỏi gì cũng được.
Đây là lần đầu của cậu à?
Đây là - làm sao?
Lần đầu, đúng không?
Đây là lần đầu của cậu.
Thật nực cười, bà Robinson.
Thật là nực cười. Ha ha.
Cậu không dám thừa nhận à?
Bà đang đùa à?
Chẳng có gì đáng xấu hổ vì -
Đợi một chút!
Lần đầu tiên của cậu -
Ai nói đây là lần đầu tiên của tôi.
cho nên cậu sợ -
Đợi một chút.
- ý tôi là vì cậu chưa trưởng thành -
Chưa trưởng thành!
Đừng đi.
Ben - con đang làm gì thế?
Con chỉ đang nằm nghỉ thôi mà.
Sao cơ?
Thì chỉ là thư giãn chút thôi mà.
Con đã nghĩ về việc tốt nghiệp chưa?
Chưa.
Con có thể nói cho bố khi nào thì con nghĩ -
Bốn năm học kia để làm gì? Không phải là để
kiếm một công việc hay sao?
Bố nói đúng.
Nghe này, Ben.
Bố nghĩ sẽ rất tốt nếu một chàng trai trẻ - Sau khi
làm việc xong
có cơ hội để thư giãn và tận hưởng,
nằm dài uống bia và những chuyện khác.
Nhưng sau vài tuần
Bố tin rằng người đó sẽ nghĩ về sự nghiệp
và sẽ bắt đầu nghĩ về việc nhấc mông ra khỏi chỗ.
Nhà Robinson đến rồi.
Chào Ben. Cháu làm gì mấy ngày vừa rồi thế?
Cũng chẳng có gì. Thư giãn thôi ạ.
Chú cũng sẽ làm thế nếu có cơ hội.
Chẳng có chuyện gì đâu.
Này Be, Elaine sắp từ Bekerley đến rồi đấy.
Chú muốn cháu gọi cho nó.
Vâng.
Chú muốn cháu và nó có một mối quan hệ thật tốt.
Chào cô Robinson đi, Benjamin.
Chào cô Robinson.
Chào Benjamin.
Mẹ nói chuyện một chút được không?
Chắc chắn.
Benjamin, con yêu.
Mẹ định hỏi con một vài chuyện
nhưng con không cần trả lời mẹ nếu con không muốn
Gì ạ?
Mẹ định hỏi con là mấy buổi tối con ra ngoài làm gì.
Con ra ngoài ư?
Con không phải trả lời nếu không thích.
Không, con sẽ nói.
Con lái xe đi lung tung.
Còn gì nữa không?
Không.
Thế con không lái xe lung tung từ đêm đến sáng hôm
sau đấy chứ, Benjamin.
Ồ không.
Thế sau đó con làm gì? Con gặp ai à?
Gặp ai đó?
Sao mẹ lại hỏi thế?
Đây là việc của con,
mẹ sẽ không chơi trò này nữa đâu.
Không, đợi đã. Con không gặp ai cả.
Sao mẹ hỏi thế?
Benjamin, mẹ không muốn tò mò chuyện của con,
nhưng mẹ muốn con không nói gì còn hơn là phải nói dối.
Chúc ngủ ngon.
Đợi đã.
Đợi một chút.
Bà đợi một chút được không?
Bà Robinson, bà nghĩ chúng ta có thể nói
với nhau vài lời được không?
Tôi không nghĩ chúng ta có nhiều chuyện để nói với nhau.
Nghe này, cả tháng nay việc duy nhất chúng ta làm là
lên giường với nhau.
Cậu chán à?
Không, nhưng tôi nghĩ chúng ta cần nói chuyện để
thay đổi không khí?
Thế cậu thích nói về chuyện gì?
Bất cứ chuyện gì.
Cậu thích kể về chuyện hồi đại học của cậu à?
Lạy chúa.
Nghĩ về chủ đề khác đi.
Về nghệ thuật thì sao
Nghệ thuật. Chủ đề hay đấy
Bà bắt đầu đi.
Cậu bắt đầu đi. Tôi chẳng biết gì về nó cả.
Bà muốn biết gì về nó?
Bà thích nghệ thuật hiện đại hay cổ điển.
Chẳng cái nào cả.
Bà không thích nghệ thuật ư?
Không.
Thế sao bà lại muốn nghe về nó?
Ai bảo.
Này, chúng ta định nói chuyện cơ mà.
Nói tôi biết hôm nay bà đã làm gì.
Tôi dậy.
Làm bữa sáng cho chồng.
Đó!
Đó là chủ đề chúng ta có thể nói.
Chồng của bà.
Ông ta hả?
Ý tôi là tất cả về ông ấy.
Tôi không biết bà làm việc này thế nào.
Thế bà nói gì với chồng mỗi lần đi đêm?
Chẳng nói gì. Ông ấy ngủ.
Luôn luôn sao? Ông ấy không dậy khi bà về à?
Chúng tôi ngủ riêng.
Thế bà không - Ý tôi là tôi không thích
tỏ ra tò mò thế này
nhưng ý bà là ông bà không ngủ cùng hay
làm những chuyện khác à?
Không.
Chuyện này diễn ra bao lâu rồi.
Quên nó đi.
Đợi đã, sao phải vội thế?
Xem thử cậu có đoán ra không.
Tôi chịu.
Nghĩ kĩ đi, Benjamin.
Tôi không thể nghĩ ra, trừ khi
Bà buộc phải cưới ông ấy phải không?
Đừng có nói với Elaine.
Vậy là bà cưới ông ấy vì bà đã mang thai?
Cậu sốc à?
Tôi không bao giờ nghĩ bà và ông Robinson lại là
những người...
Biết rồi. Đi ngủ thôi.
Đợi chút.
Sao chuyện đó lại xảy ra?
Sao?
Bà Robinson, ý tôi là bà có thích nói với tôi
chuyện đó không?
Nó cũng không đặc biệt lắm.
Lúc đó ông ấy là sinh viên à?
Và bà cũng là sinh viên à?
Ở đại học.
Đúng.
Bà học về ngành gì?
Benjamin, sao cậu cứ hỏi tôi suốt vậy?
Bởi vì tôi thích, bà Robinson.
Bà học về ngành gì?
Nghệ thuật.
Nghệ thuật?
Nhưng tôi nghĩ bà...
Tôi nghĩ là sau này bà mới không thích nó nữa đúng không.
Có lẽ thế.
Thế chuyện gì đã xảy ra?
Sao?
Bà và ông Robinson.
Thế cậu nghĩ sao?
Ý tôi là có phải ông ấy đã đưa bà vào phòng
ông ấy không?
Hay là hai người vào khách sạn?
Benjamin, đó có thực sự là chuyện đáng nói không?
Tôi tò mò lắm.
Chúng tôi vào xe ông ấy.
Ôi không. Hai người làm chuyện đó trong xe à?
Tôi không nghĩ chúng tôi là những người đầu tiên
làm chuyện đó.
Đó là loại xe gì?
Sao?
Bà có nhớ đó là loại xe gì không?
Lạy chúa.
Thực sự đấy. Tôi muốn biết.
Đó là xe Ford, Benjamin.
Xe Ford! Xe Ford! Trời đất ơi,
Thật là tuyệt! Xe Ford!
Đủ rồi đấy.
Thế Elaine cũng đi xe Ford à.
Đừng có nói về Elaine.
Đừng có nói về Elaine?
Đừng.
Sao không?
Vì tôi không muốn.
Sao bà không muốn?
Bà nói với tôi được không?
Chẳng có gì để nói cả.
Sao đột nhiên cô ấy lại trở thành một chủ
đề cấm kị vậy chứ?
Tôi nghĩ là phải hẹn cô ấy để rồi tìm ra tại sao lại
như vậy.
Benjamin, đừng bao giờ hẹn hò với nó.
Cậu có hiểu không?
Nào. Tôi đâu có ý định hẹn hò với cô ấy..
Tốt.
Đùa chút thôi.
Nhưng sao lại không nhỉ?
Tôi có lí do riêng.
Nói tôi nghe đi.
Không.
Nói tôi nghe đi, bà Robinson.
Tôi biết thừa chúng là gì rồi.
Tôi không xứng đề kết giao với cô ấy,
đúng không?
Thậm chí tôi không xứng để nói chuyên với cô ấy,
đúng không?
Quên chuyện đó đi.
Không.
Tôi thì xứng cho bà nhưng quá xấu xa để
quan hệ với con gái bà đúng không?
Vậy đúng không, ĐÚNG KHÔNG?
Đúng.
Quỷ tha ma bắt bà đi, bà Robinson.
Bà nghĩ tôi tự hào về bản thân lắm sao?
Bà nghĩ tôi tự hào về điều này lăm sao?
Tôi biết sao được.
Được, tôi không thế.
Tôi không tự hào vì đã quan hệ với một bà già
nghiện rượu.
Tôi hiểu.
Nếu bà nghĩ tôi đến đây vì bất cứ lí do nào khác
ngoài cái sự chán nản,
thì bà nhầm rồi.
Bởi vì, bà Robinson, đây là việc mệt mỏi nhất,
sai lầm nhất đã xảy ra với tôi.
Bà làm điều bà thích nhưng tôi thì cứ như
đang ở đại ngục đấy.
Thật thế à?
Bà đúng rồi đấy.
Đây là điều cậu cảm thấy ở tôi sao?
Rằng tôi là một người chán ngắt và đáng ghê tởm.
Tôi sẽ không bắt đầu cái trò này đâu.
Sao?
Đừng giả bộ đau khổ nữa.
Cậu không mong tôi sẽ đau khổ sao?
Bà Robinson, bà nằm đây và bảo tôi không đủ tốt
để quan hệ với con bà.
Tôi đã bảo thế à?
Trong những từ khác.
Benjamin, Tôi muốn xin lỗi nếu như chúng
ảnh hưởng đến cậu.
Hai phút trước bà bảo tôi là tôi không đủ
tốt cho con bà.
Giờ bà lại xin lỗi nếu chúng có tác động đến tôi.
Tôi đâu có ý đó.
Tôi chưa bao giờ nói cậu không phải là người
tốt như nó.
Bà không nói thế à?
Tất nhiên là không.
Bà đang làm gì thế?
Thì hiển nhiên là cậu đâu muốn tôi xuất hiện ở
đây nữa.
Nghe này, tôi thực sự khá là bối rồi
Tôi xin lỗi đã nói những điều đó.
Không sao. Tôi hiểu tại sao tôi lai xấu xa với
cậu đến như vậy.
Không, nghe này, tôi thích bà.
Nếu không thì tôi đã chẳng đến đây suốt như vậy.
Nhưng nếu cậu mệt mỏi vì điều đó -
Không.
Tôi thích chuyện đó. Tôi đã mong đợi điều đó.
Cậu đâu cần phải nói thế.
Tôi sẽ không nói nếu không phải là sự thật.
Tôi có thể ở lại đây?
Được. Tôi cũng muốn thế.
Cám ơn.
Đừng cám ơn tôi, chỉ vì tôi muốn thế thôi.
Nhưng cậu sẽ không hẹn hò với Elaine chứ.
Tôi muốn lời hứa của cậu.
Sao bà lại lôi chuyện này ra chứ.
Tôi còn chưa nghĩ đến chuyện đó.
Thế mà hứa thôi mà cậu cũng không dám.
Ngớ ngẩn.
Hứa đi, Benjamin.
Được rồi, tôi hứa.
Tôi hứa tôi sẽ không bao giờ hẹn hò
với Elaine Robinson.
Cám ơn.
Benjanmin.
Đừng nói về nó nữa.
Đừng có nói gì cả.
Elaine đang từ trường về.
Bố nghĩ con nên có một cuộc hẹn với nó.
Con nghĩ là nó ấy không xứng với con à?
Bố nghe này, con và Elaine Robinson không hợp với
nhau đâu.
Sao con biết?
Con không gặp nó từ hồi cấp ba cơ mà.
Thì những buổi tối của con, dù con có làm gì
thì chắc chúng đều rất có giá trị lắm.
Chẳng có gì để làm với nó cả -
Bố nghĩ bố sẽ nói với chú Robinson
rằng con quá bận vào những buổi tối -
làm những việc có trời mới biết
Đừng có thế chứ.
Nếu Benjamin từ chối hẹn nó đi chơi -
Con sẽ làm thế.
- thì đơn giản là mời cả nhà Robinson đến đây
vào thứ năm.
Chào cô.
Vào đi. Chú sợ là cô gái trẻ chưa chuẩn bị xong.
Làm một li nhẹ được không?
Vẫn Scotch chứ hả?
Bourbon.
Để chú xem nó xong chưa.
Nghe này, đây không phải ý của tôi, đây là
ý của bố tôi.
Benjamin, tôi tưởng chúng ta đã nói rất
rõ ràng chuyện này.
Tôi chỉ đưa cô ấy đi ăn, uống rồi lại đưa về mà.
Bởi vì nếu không thế thì sẽ có một bữa tiệc
cho cả hai gia đình.
Và tôi sợ nếu thế thì tôi không giải quyết nổi.
Nào, tôi không có ý định đưa con gái rượu của bà
ra khỏi cuộc đời cô ấy một lần nữa.
Vậy thì đừng có lo lắng về chuyện đó.
Nhưng tôi có. Tôi rất lo lắng về chuyện đó đấy
Benjamin.
Xin chào.
Xin chào.
Này, bố muốn con hôm nay phải thật tỉnh táo đấy.
Con không biết Ben đã học được những mánh gì
hồi học ở miền đông đâu.
Anh đang sống ở nhà đúng không?
Đúng.
Anh có biết chúng ta đang đi đâu không?
Không.
Anh đã tốt nghiệp chưa?
Chưa.
Anh luôn lái xe hế này à?
Đúng.
Ngồi đi.
Sao em không xem chương trình này đi?
Benjamin, có phải anh không thích em ở một
vài điều đúng không?
Không - Tại sao cơ chứ?
Em không biết.
Em đang bỏ lỡ một màn tuyệt vời đấy.
Em có giống thế không?
Em làm được thế không?
Dừng lại, này!!!
Elaine, anh xin lỗi.
Anh đưa em về ngay được không?
Anh xin lỗi đã đưa em đến đó.
Tốt hơn là anh đưa em về nhà đi.
Xe đâu rồi?
Anh muốn nói với em vài chuyện.
Em muốn về.
Anh có thể nói với em chỉ một điều được không?
Sao?
Toàn bộ ý tưởng này, cuộc hẹn và tất cả.
Đó là ý tưởng của bố mẹ anh.
Họ ép anh phải làm thế.
Ồ, anh thật tốt làm sao khi nói được với
em như thế.
Không. Ý anh là - đó là nguyên nhân tại sao
anh xử sự thế này.
Anh không giống thế này.
Anh ghét mình thế này.
Nghe này, em làm ơn thôi khóc đi được không?
Em không thể.
Nhưng em có thể cố mà?
Không.
Anh có cái cảm giác này từ khi tốt nghiệp.
Cái kiểu cưỡng bách làm anh trở nên
lúc nào cũng cáu giận.
Em có hiểu ý anh không?
Có, em hiểu.
Nó kiểu như anh đang chơi một trò chơi
nhưng mà chẳng hiểu luật chơi tí nào.
Chúng được tạo ra bởi những người khác.
Không, ý anh là không ai tạo ra những điều luật đó cả.
Chúng tự tạo nên chúng mà thôi.
Này, tôi tự hỏi liệu anh có thể vặn nhỏ tiếng một chút không?
Anh có muốn vào không?
Em sẽ pha chút cà phê.
Không, ý anh là - anh không muốn đánh thức bố mẹ em.
Họ không dậy đâu. Anh vào đi.
Đợi chút.
Có chuyện gì à?
Không, anh đang nghĩ.
Vẫn còn sớm.
Ta có thể làm gì hoặc đi đâu đó.
Được thôi.
Ta sẽ đi đâu?
Anh đang nghĩ đến một nơi ta có thể uống chút gì đó.
Khách sạn Taft được không?
Có chuyện gì thế?
Anh chỉ đang nghĩ ta có nên vào quán bar không.
Cứ đi xem còn mở cửa hay không.
Này, Elaine, có một quầy bar gần đây.
Ý anh là anh nghĩ thế.
Tất nhiên là có.
Nhìn kìa, phòng Veranda, ngay kia.
Xin chào.
Xin chào, ngài khỏe chứ?
Xin chào, ông Gladstone.
Xin chào lại lần nữa.
Chào, ông Gladstone.
Ông khỏe chứ?
Benjamin -
Ta ra khỏi đây thôi, Elaine.
Đi nơi nào khác đi.
Họ biết anh à?
Tât nhiên là không.
Xin chào ngài.
Đi nào, Elaine. Ta ra khỏi đây thôi.
Ngài Gladstone - ngài khỏe chứ?
Benjamin, chuyện gì đang xảy ra thế?
Anh không biết.
Chắc họ thấy anh giống ông Gladstone nào đó.
xin chào, ông Brannif.
Elaine, anh thích em.
Anh rất thích em.
Em có tin không?
Em có thích anh không?
Có.
Em là người đầu tiên - người đầu tiên mà anh thích
lâu đến vậy.
Em là người đầu tiên anh có thể đứng bên.
Cả cuộc đời anh là một thứ buồn tẻ.
Chẳng là cái gì cả.
Anh xin lỗi. Anh sẽ đưa em về ngay.
Benjamin - anh đang có chuyện gì với ai đó
phải không?
Em xin lỗi. Em xin lỗi.
Đó không phải việc của em.
Chuyện đó cứ xảy ra thôi.
Chuyện đó xảy ra cùng với tất cả những chuyện khác.
Em có hiểu không?
Có phải cô ấy đã có gia đình hay chuyện gì đó không?
Đúng.
Có một gia đình ư?
Đúng. Có chồng và một con trai.
Họ đã phát hiện ra chuyện đó chưa?
Chưa.
Và giờ chuyện đó đã kết thúc.
Đúng.
Em đã rất vui.
Mai ta lại gặp nhau được không?
Được.
Cả ngày nhé. Chúng ta sẽ đi dạo hoặc làm gì đó.
Được.
Em chắc chứ?
Chắc.
Bởi vì anh không muốn em phải làm vậy trừ khi
em muốn
Em muốn.
Em muốn ư?
Benjamin, em thực sự muốn thế.
Lái đi.
Bà Robinson, tôi có hẹn với Elaine.
Chúng tôi sẽ đi dạo.
Làm chính xác những gì tôi nói đi.
Nghe cho rõ này, Benjamin
Cậu sẽ không bao giờ được gặp Elaine nữa, không
bao giờ. Đó là mệnh lệnh của tôi, rõ rồi chứ?
Bà Robinson, bà nghĩ
Tôi có thể sẽ làm cho mọi chuyện tồi tệ đi đấy.
Bằng cách nào?
Để giữ Elaine không dính dáng đến cậu, tôi đã
chuẩn bị đến việc nói với nó tất cả.
Tôi không tin.
Thế thì cậu nên bắt đầu tin đi.
Tôi không tin bà sẽ làm thế.
Cứ thử đi rồi biết.
Elaine! Elaine!
Benjamin?
Benjamin?
Anh lên đây.
Em chưa mặc quần áo xong.
Benjamin - Em nói em chưa mặc quần áo xong.
Em phải vòng ra hàng rào đằng sau và anh sẽ
đón em ở đó.
Benjamin, Có chuyện gì thế?
Mau lên. Đeo giầy vào.
Benjamin, Benjamin.
Elaine.
Anh đang làm gì thế?
Elaine, anh cần nói với em.
Chuyện gì thế?
Người phụ nữ đó.
Sao?
Người phụ nữ lớn tuổi mà chúng ta nói chuyện
ấy.
Ý anh là người mà -
Đúng, người đã lập gia đình ấy.
Đó không phải là ai khác mà là -
Anh đang định nói gì với em thé?
Benjamin, anh sẽ cho em biết chuyện này là
sao chứ?
Ôi không.
Elaine -
Lạy chúa!
Làm ơn!
Ra khỏi đây!
Đừng khóc -
ĐI RA!
ĐI RA!
Tạm biệt, Benjamin.
Con nhắc lại xem nào.
Con sẽ cưới Elaine Robinson.
Ha...Ha... Tốt - Tốt - Tốt
Có chuyện gì thế?
Ben nói nó và Elaine sẽ cưới nhau.
Không thể tin nổi.
Đó là những gì con nói, đúng không?
Hôm nay con sẽ đến Berkeley.
Nào, gọi cho nhà Robinson thôi.
Ta phải làm gì đó để mừng việc này chứ nhỉ.
Không, con nghĩ việc này không cần vội.
Họ không biết ư?
Không - Họ không biết.
Thế con quyết định chuyện này từ khi nào?
Từ nửa giờ trước.
Đợi đã. Thế con đã nói với Elaine chưa?
Chưa, cô ấy vẫn chưa biết chuyện này.
Ý con là nó chưa biết về việc con sẽ đến
Berkeley à?
Chưa. Thực sự thì cô ấy còn chưa biết gì về
quyết định của con.
Các con đã nói về chuyện này bao giờ chưa?
Chưa từng.
Chưa từng?
Ben, chuyện này nghe có vẻ như chỉ đúng một
nửa.
Không. Nó hoàn tòan đúng. Đó là quyết định
của con.
Nhưng cái gì khiến con nghĩ nó muốn cưới con?
Cô ấy không muốn. Nói thực ra thì cô ấy không
thích con.
Cậu là sinh viên à?
Không hẳn.
Sao lại không hẳn?
- không.
Thế thì cậu là ai?
Cháu là người thích du lịch thôi mà.
Tôi muốn biết ai đang sống trong nhà của tôi.
Cháu không ở lâu đâu.
Cháu chỉ thăm qua đây thôi.
Ý cháu là cháu luôn muốn thăm quan Berkeley.
Cậu không phải trong số mấy thằng gây rối chứ?
Sao ạ?
Mấy thằng gây rối ngoài kia ấy.
Không.
Tôi ghét chuyện đó.
Cháu chẳng bào giờ làm chuyện đó đây.
Thật là trùng hợp.
Anh tự hỏi em định đi đâu.
Em đi gặp một người.
À, ở đâu?
Em định gặp người đó ở đâu?
Sở thú.
Sở thú à. Người đó là người tốt phải không?
Em không biết. Em đã gặp bao giờ đâu.
Thế à, anh cũng vậy.
Anh nghĩ sẽ ra đó với em.
Anh ta kia à?
Không.
Anh ta nói sẽ gặp em ở đâu?
Anh ấy nói ở chuồng khỉ.
Benjamin - em muốn biết anh đang làm gì ở đây.
Ở đây? Ở Berkelely?
Đúng.
Anh mới thuê một phòng ở đường Carter.
Anh định thử việc.
Nhưng mà anh có được nhận vào đây đâu.
Anh mới thử.
Chắc họ không phiền đâu.
Họ cũng thông cảm về chuyện đó.
Benjamin - anh thật là -
Em chẳng biết nói gì nữa.
Có lẽ chúng ta nên ở bên nhau vài lần và nói
về chuyện đó.
Không thể tin được.
Anh ta đến rồi.
Sao?
Anh có cảm giác đó chính là gã này.
Elaine!
Trông anh ta có dáng thể thao đấy.
Anh muộn à? Anh xin lỗi.
Chúng tôi tưởng anh nói là ở chỗ chuồng khỉ.
Đây là Benjamin Braddock.
Carl Smith.
Benjamin cùng em đến đây bằng xe buýt.
Rất vui được gặp anh, Ben.
Rất vui được gặp anh, Carl.
Hẹn gặp lại em.
Ai đấy?
Em muốn hỏi anh một câu.
Vào đi.
Không, em muốn biết sao anh lại đến Berkeley?
Vì - Anh đến đây.
Có phải vì em ở đây không?
Em nghĩ gì thế?
Em nghĩ thế đấy.
Em nói em nghĩ thế đấy.
Được rồi. Đúng thế!
Được, em muốn anh rời khỏi đây.
Nghe này, anh yêu em!
Sao anh lại làm thế, Benjamin?
Anh ghét tất cả mọi thứ sao?
Sao anh lại dám cưỡng bức mẹ của em?
Sao?
Em không hiểu -
Em không thể hiểu sao anh lại có thể làm như thế.
Bà ta nói gì với em?
Em phải cho anh biết bà ta đã nói gì.
Tại sao?
Vì nó không phải là sự thật.
Nói đi.
Bà ấy nói bà ấy đang uống rượu ở khách sạn
với một người bạn.
Anh đợi ở chỗ đậu xe, nói bà ấy uống quá nhiều
nên không thể về được
và anh thuê cho bà ấy một phòng ở đó.
Rồi sao?
Rồi anh đưa bà ấy lên tầng và cưỡng bức.
Không, mọi chuyện không phải thế.
Chuyện xảy ra tại bữa tiệc bố mẹ anh tổ chức.
Anh đã đưa mẹ em về -
Em không muốn nghe.
Rồi anh lên tầng và xem chân dung của em.
Không -
và khi anh lên phòng em -
Đó là mẹ em!
- bà ta bắt đầu cởi quần áo ra
đột ngột bà ấy cởi hết quần áo.
Ý anh là trần truồng ấy.
Xin chào chú McCleery.
Ai vừa la hét đấy?
Ổn cả thôi chú McCleery.
La hét là không ổn.
Không phải trong nhà tôi đấy chứ.
Vừa có một vị khách. Nhưng giờ ổn cả rồi.
Cậu làm gì cô ấy?
Cô ấy ổn rồi. Lúc nãy cô ấy hơi căng thẳng và
la hét một chút nhưng giờ ổn rồi.
Tôi gọi cảnh sát nhé?
Sao?
Tôi sẽ gọi cảnh sát.
Đợi chút.
Nhìn xem, cô ấy đang uống nước.
Không cần cảnh sát hay bất cứ cái gì đâu.
Được rồi, các chàng trai,
về phòng được rồi đấy.
Tôi không nghĩ chúng ta sẽ có thêm một
sự lộn xộn nào nữa.
Đúng không, cậu Braddock?
Dạ vâng.
Tôi muốn cậu ra khỏi đây.
Ý ông là gì?
Cậu nghe rồi đấy. Ra khỏi đây.
Tại sao?
Vì tôi không thích cậu.
Em xin lỗi đã la hét.
Benjamin, khi anh đến đây,
Anh nghĩ giữa chúng ta đã xảy ra chuyện gì chứ?
Elaine - Lúc này anh không thấy muốn nói chuyện.
Anh xin lỗi về tất cả.
nhưng anh nghĩ anh sẽ đi ngay.
Em có thể ngồi đây khi anh đóng gói đồ đạc không?
Nếu em muốn.
Bây giờ anh định làm gì?
Anh không biết.
Anh về nhà à?
Không.
Thế anh định đi đâu?
Elaine, em đừng hỏi anh nữa được không.
Em không muốn anh rời khỏi đây đâu.
Anh không hiểu.
Em không muốn anh đi đâu cả.
cho đến khi anh có một quyết định rõ ràng.
Tạm biệt.
Chuyện gì vậy?
Benjamin?
Sao?
Anh sẽ hôn em chứ?
Em sẽ cưới anh chứ?
Không sao?
Em không biết.
Nhưng em có thể.
Em có thể.
Vậy sao? Em có thể cưới anh?
Đúng.
Khi nào?
Em không biết.
Ngày mai thì sao?
Anh không có ý gì nhưng -
Em không biết.
Em không biết chuyện gì đang xảy ra
Em băn khoăn à?
Nào, đừng băn khoăn nữa.
Chúng ta sẽ cưới nhau.
Em không biết ta phải làm thế nào.
Chúng ta có thể.
Em phải đi.
Elaine, em lo lắng về việc đó à?
Em sẽ nghĩ về chuyện đó.
Thực sự chứ?
Vâng.
Chúng ta sẽ đi lấy kết quả xét nghiệm máu
ngày mai chứ?
Ngàu mai sao?
Hay là chiều này. Hôm nay là ngày tốt mà.
Benjamin, em thậm chí còn chưa nói sẽ cưới
anh cơ mà.
Cần cả giấy khai sinh nữa.
Anh tình cờ đem theo nó. Của em thì ở đâu?
Em nghĩ chuyện này không ổn đâu.
Sao không?
Sao không?
Em không nghĩ sẽ ổn...
Ngày mai chúng ta sẽ đi lấy kết quả xét
nghiệm máu chứ?
Nếu anh muốn cưới em thì sao cứ chỉ thúc ép
em mãi thế?
Sao anh cứ thúc ép em à?
Được rồi. Lát nữa sẽ di lấy kết quả xét nghiệm
máu luôn.
Em phải gặp Carl đã.
Carl nào?
Carl nào?
Carl Smith. Anh ấy là sinh viên dược.
Chúng ta đã biết anh ấy rồi mà.
Ai, anh chàng ở sở thú hả?
Đúng.
Sao em phải gặp anh ta?
Em đã nói có thể em sẽ cưới anh ấy.
Em LÀM SAO?
Sao anh ta làm được?
Anh ta quỳ xuống à?
Anh ta không quỳ xuống, anh hi vọng thế.
Không, Benjamin.
Được, thế anh ta nói gì? Anh đang tò mò đây.
Anh ấy nói anh ấy nghĩ bọn em là một cặp
đẹp đôi.
Ôi không. Anh ta đã nói thế.
Anh ta nói ở đâu?
Anh muốn biết chuyện đó xảy ra ở đâu?
Không phải trong xe anh ta đấy chứ?
Chúc ngủ ngon.
Ngày mai chúng ta cưới nhau được không?
Không.
Ngày kia?
Em không biết. Có thể có mà cũng có thể không.
Cậu có muốn nói với tôi
sao cậu lại làm thế không?
Chú Robinson?
Cậu có thù riêng với tôi à?
Cậu có cảm thấy một mối hận thù đặc biệt nào
với tôi không ?
Không.
Tôi đã nói gì sai à?
Hay là tôi thuộc cái loại người mà cậu coi khinh?
Chú đâu cần phải nói thế.
Thế thì cậu nói gì đi.
Chú nghe này!
Ben này, chúng ta là hai người công dân,
cậu có nghĩ cần thiết phải dọa dẫm nhau như
thế không?
Cháu đâu dọa dẫm gì chú.
Cậu có muốn thả lỏng nắm đấm ra không.
Cảm ơn cậu.
Tôi có thể nhìn trong bóng tối.
Cậu biết đây, tôi đến đây đã lâu.
Cháu muốn nói cháu không có cảm giác cá nhân
gì với chú, chú Robinson.
Cháu không căm thù chú.
Và cậu cũng không có chút tôn trọng nào với tôi,
đúng không?
Không phải thế.
Sao?
Không, thưa chú.
Đúng quát to như thế, Ben. Có thể tôi không
trẻ như cậu nhưng tôi nghe vẫn tốt đây.
Chú Robinson.
Liệu cậu có đủ kiên nhẫn để nghe tôi nói xong không?
Tôi nghĩ cậu đã biết hậu quả của việc cậu làm.
Tôi nghĩ cậu đã biết tôi và vợ tôi sẽ li dị sớm.
Nhưng tại sao?
Tại sao ư?
Nghe cháu này.
Chuyện xảy ra giữa cháu và cô nhà không là gì
cả. Nó chẳng có ý nghĩa gì.
Cháu nghĩ tốt nhất là chúng ta bắt tay nhau.
Bắt tay? Điều đó không nói lên được gì nhiều
về chuyện của vợ tôi.
Chú đã nhầm vấn đề.
Tôi đoán là tôi không nhầm.
Vấn đề là cháu không yêu vợ chú,
cháu yêu con gái chú..
Được, giờ nghe này.
Tôi không biết cậu có thể làm gì.
Nhưng tôi nghĩ tôi có thể.
Tôi nghĩ sẽ tống cậu vào tù nếu còn dám nhìn
con gái tôi.
Tôi dám chắc có thể cậu...
Tránh xa tôi ra, Ben.
Tôi không muốn nói thẳng với cậu.
Cậu phải đưa Elaine ra khỏi đầu óc bẩn thỉu
của cậu ngay.
Rõ rồi chứ.
Đó là tất cả những gì tôi nói, Ben ạ.
Cậu sẽ tha lỗi nếu tôi không bắt tay cậu chứ.
Tôi nghĩ cậu là đồ bẩn thỉu.
Tôi nghĩ cậu là đồ cặn bã.
Cậu là đồ suy đồi!
Chú McCleery, cháu dùng điện thoại được không?
Tôi muốn cậu cút khỏi đây.
Cháu sẽ đưa chú 10 đô. Cháu sẽ đưa chú 20 đô.
Vì chúa,
chú có thể cho cháu dùng điện thoại được chứ?
Tôi sẽ gọi cảnh sát ngay bây giờ.
Cháu có thể gọi một cuộc điện thoại được không?
Cút ra!
Elaine Robinson đã rời trường. Cô ấy gửi lại
lời nhắn cho cậu.
Benjamin, làm ơn tha lỗi cho em.
Vì em biết điều em đang làm là tốt nhất cho anh.
Bố em rất tức giận.
Anh cần phải hiểu.
Em yêu anh nhưng điều đó
chẳng có ý nghĩa gì.
Elaine.
Chào, Benjamin.
Cô ấy đâu?
Xin chào. Gọi cảnh sát đến cho tôi.
Elaine đâu?
Tôi sẽ ở với cậu một chút.
Các anh có xe đi tuần ở gần
1200 đường Glenview không.
Tốt, có trộm ở nhà chúng tôi.
Đợi chút. Tôi sẽ hỏi anh ta.
Cậu có vũ khí không?
Không, tôi không tin là anh ta có.
Cảm ơn.
Bà đã làm gì với cô ấy?
Tôi nghĩ tất cả mọi thứ đều dưới sự kiểm soát,
Benjamin.
Cậu có muốn uống một chút trước khi đi không?
Bà không thể ngăn tôi tìm cô ấy, bà Robinson.
Tôi sẽ tìm cô ấy.
Xin lỗi vì chúng tôi sẽ không mời cậu đến dự
đám cưới, Benjamin.
việc chuẩn bị lễ cưới khá bận rộn đấy.
Bà đã làm cái quái gì thế?
À. Tôi không nghĩ cậu còn thời gian để uống nữa rồi.
Tôi sẽ tìm cô ấy.
Tôi không nghĩ thế.
Này, các anh bạn.
Có ai biết Carl Smith ở đâu không?
Anh ta đã bay từ lúc nửa đêm để chuẩn bị đám cưới.
Có ai biết đám cưới diễn ra ở đâu không?
Tôi đang định đến đó.
Sao anh không hỏi Carter?
Có ai nói cho tôi biết có thể tìm Carter ở đâu không?
Này Carter, đám cưới của Vua Phát Minh diễn ra ở đâu thế?
Santa Barbara.
Cậu không biết chính xác đám cưới của Vua Phát Minh
ở đâu sao?
Tôi định đến đó.
Chỗ nào ở Santa Barbara?
Không biết. Có lẽ ở chỗ ông già cậu ta.
Anh ta chỉ nói với tôi vài lời như thế.
Cậu định dự đám cưới à?
Đúng.
Thế nhớ bảo anh ta để phần cho tôi
một miếng bánh cưới nhé
Tôi dùng điện thoại được không?
Được.
657-2036
Xin chào - Ai đó?
Đây là dịch vụ trả lời của Tiến sĩ Smith.
Tiến sĩ có ở đó không?
Tôi e là ông ấy không thể về ngay được.
Nếu ngài muốn ...
Tôi muốn biết ông ấy đang ở đâu.
Tôi chắc là ông ấy đang ở chỗ đám cưới con trai.
Chắc anh ấy sắp tiến hành hôn lễ rồi.
Nghe này, tôi là anh trai của tiến sĩ Smith
- Cha Smith -
và tôi phải có mặt trong buổi lễ,
và tôi vừa mới đến sân bay.
và tôi đã quên mất tên nhà thờ, cô hiểu không?
Tôi không chắc, có lẽ là nhà thờ First Presbyterian.
Ở đường Allan.
Cám ơn!
Đường Allan. Nó ở đâu?
Đường Allan. Nó, nó qua 6 khu nhà,
và 3 khu nữa.
Cha có cần thêm xăng không, thưa cha?
Ôi, lạy chúa, không.
Elaine! Elaine! Elaine! Elaine!
Anh chàng kia là ai?
Anh ta đang làm gì vậy?
Để tôi xử lí.
Nó đến quá muộn rồi.
Elaine! Elaine! Elaine! Elaine!
Phải ngăn nó lại.
Ben!
Mày là một thằng điên!
Elaine, muộn quá rồi!
Không phải với con!