Tip:
Highlight text to annotate it
X
Dịch: Mp3sony
mp3sony-sub.blogspot.com - PhudeViet.org
KẺ HỦY DIỆT 3
SỰ TRỖI DẬY CỦA MÁY MÓC
Tương lai vẫn chưa được viết ra.
Chẳng có số mệnh nào
ngoài số mệnh chúng ta tự tạo ra.
Tôi ước gì mình có thể tin điều đó.
Tôi là John Connor.
Người ta đã cố giết tôi
từ trước khi tôi được sinh ra.
Khi tôi 13 tuổi,
người ta đã cố thử lần nữa.
Những cỗ máy từ tương lai.
Những Kẻ Hủy Diệt.
Cả đời tôi, mẹ tôi đã nói
cơn bão sắp đến.
- Ngày Phán Xét.
- Connor!
Sự bắt đầu của một cuộc chiến
giữa người và máy.
3 tỷ sinh mạng sẽ
biến mất trong một chốc lát.
Và tôi sẽ dẫn dắt những gì còn lại
của nhân loại đến thắng lợi sau cùng.
Điều đó không xảy ra.
Chẳng có quả bom nào rơi cả.
Máy tính không nắm quyền.
Chúng tôi đã cản được Ngày Phán Xét.
Đáng lẽ tôi nên thấy an toàn...
nhưng không.
Vì thế, tôi sống xa rời hệ thống.
Không điện thoại, không địa chỉ.
Không ai và không gì
có thể tìm được tôi.
Tôi đã xóa sạch mọi liên kết với quá khứ.
Nhưng dù cố đến đâu,
tôi cũng không thể xóa được
những giấc mơ của mình,
những cơn ác mộng.
Tôi cảm thấy sức nặng của tương lai
đang đè trên tôi.
Một tương lai mà tôi không muốn có.
Nên tôi tiếp tục chạy...
nhanh hết mức có thể.
Đi bất cứ đâu.
Chẳng đến đâu cả.
Chúa ơi.
Cô không sao chứ?
Có muốn tôi gọi 911 không?
Tôi thích chiếc xe này.
Cô là gì...
Đang kết nối
Truy cập dữ liệu
trường học của Los Angeles
Đã xác định được mục tiêu ưu tiên
Người trong chiếc Lexus bạc, chậm lại.
Chậm lại và tấp vào lề ngay.
Thế nào là gợi cảm?
Victoria Secret
Thưa cô, cô có biết
mình đã chạy nhanh thế nào không?
Cho tôi xem bằng lái và đăng ký xe.
Tôi thích súng của anh.
Cái gì?
Thứ ngu ngốc này không hoạt động.
Có vấn đề gì với thứ này vậy?
Em ghét máy móc.
- Alô.
- Kate, là bố đây.
Bố sắp cho con leo cây nữa.
Bố xin lỗi. Con biết bố muốn gặp con
vào cuối tuần này đến mức nào mà.
- Nhưng bọn bố đang có trục trặc về máy tính--
- Con biết, bố không thể tiết lộ.
Chỉ là...
Scott thực sự mong chờ việc này.
Katie, bố ước gì mình có nhiều thời gian hơn
để biết về cậu ấy.
Không sao, đằng nào thì đến đám cưới con
bố cũng gặp anh ấy thôi mà.
Bố vẫn còn chưa chấp nhận đâu nhé.
- Không phải chỉ mình bố đâu.
- Này con gái.
Con không cần bố
phải nhận xét anh chàng đó.
Cả đời con đã làm đúng mà.
Con sẽ không bao giờ phạm sai lầm.
Bố là người bố may mắn nhất
trên đời, con biết chứ?
Bố không boa giờ
phải lo lắng về con gái mình.
Bố ghét thế này, nhưng bố phải đi đây.
Đến nhé, bố hứa sẽ không hủy hẹn đâu.
Bọn con sẽ đến.
- Tạm biệt bố, con yêu bố.
- Bố cũng yêu con.
- Nào, chúng ta có gì?
- Virus máy tính mới này ác quá.
Nó lây nhiễm phân nửa mạng internet dân sự
cũng như các ứng dụng quân sự phụ.
- Trả lương, lưu kho.
- Mạng quân sự chính vẫn ổn chứ?
Đến giờ thì tường lửa vẫn vững.
Thưa sếp, Lầu Năm góc đề nghị chúng ta
dùng AI của mình để quét toàn cơ sở hạ tầng.
Tìm và tiêu diệt
bất cứ dấu vết virus nào.
Tôi biết, Tony, nhưng làm vậy
giống như dùng bazooka bắn ruồi.
Khi đã lập xong kết nối,
nó chỉ mất vài phút.
Trong lúc đó thì chúng ta đặt mọi thứ
dưới sự điều khiển của một hệ thống máy tính.
Hệ thống thông minh nhất
từng được tạo ra.
Tôi vẫn thích dùng con người hơn.
Tôi không chắc là Skynet đã sẵn sàng.
Vâng, thưa sếp.
Cám ơn.
Anh phải đi vòng ra đằng sau.
Không vừa
Này, tôi nói là anh phải...
Đêm của quý bà
Không phù hợp
Mặc vừa
- Cởi quần áo ra.
- Kiên nhẫn đi cưng.
Khốn nạn, chờ đến lượt chứ.
- Quần áo.
- Nói với quả đấm này.
Ngay.
Chào mừng đến với Jim's Burgers.
Tôi nhận đặt món được không ạ?
- Jose Barrera?
- Vâng, tôi đây.
Mối lo ngại đang tăng về vụ bùng phát
trên diện rộng của một loại virus máy tính...
đã tạo ra những tin đồn
về một loại siêu virus mới.
- Các nhà phân tích Phố Wall tự tin...
- Chết tiệt. Mẹ tớ về.
Đây, giấu bia đi. Cầm lấy.
Đi mau, đi mau.
Elizabeth và William Anderson?
Tôi là Bill. Chị tôi trên lầu.
Có vấn đề gì sao?
Có chuyện gì thế?
Em phải đến phòng khám.
Có ca cấp cứu.
Mới 4 giờ 30 sáng mà.
Em sẽ về trước khi anh dậy.
Bình tĩnh nào, tao đây mà.
Có một chú mèo bị bệnh sắp đến.
Chán thật.
Bọn nghiện.
Xin đừng làm thế.
Tôi cho rằng chính là anh
tuần trước đã đột nhập.
Bỏ điện thoại xuống.
Xin lỗi.
Tôi chỉ...
Tôi cần một ít thuốc.
Có một phòng cấp cứu
cách đây nửa dặm.
Tôi không thể đến đó.
Anh đã lấy bao nhiêu?
- Vừa đủ.
- Chà...
đây là thứ chúng tôi dùng
cho chó bị thiến bằng hóa chất.
Nhìn đi.
Này!
Chúa ơi, cô không thể làm thế.
Lần sau đem hàng thật nhé,
đừng đem súng bắn sơn.
- Không phải như cô nghĩ đâu.
- Phải rồi.
Đó là Hercules. Tôi nghĩ nó bị viêm phổi.
Nó bắt đầu ho và không ngừng được.
- Betsy, tôi vừa có chuyện ở đằng sau.
- Vấn đề à? Đây là khẩn cấp cơ.
- Giống như bị hóc lông.
- Tôi biết bị hóc lông ra sao mà.
- Bác sĩ Monroe đâu?
- Giờ là 5 giờ 30 phút sáng.
Tôi chắc là ông ấy đang ngủ.
Ông ấy sẽ đến nếu cần.
Bà chờ ở đây với Hercules
và tôi sẽ quay lại ngay, nhé?
Tầng hầm của Mike Kripke.
Thế nghĩa là sao?
Cậu là John Connor.
Tớ là Kate Brewster.
Chúng ta từng học chung
trường trung học West Hills.
- Chúa ơi.
- Có chuyện gì với cậu thế John?
Giữa năm lớp 8 cậu biến mất.
Và cũng có chuyện bố mẹ nuôi của cậu.
Phải, họ đã bị giết.
Không phải tớ làm.
Gì thế?
Có ai đi cùng cậu à?
Katherine Brewster?
Không phải.
John Connor đã ở đây.
Anh ta đi đâu rồi?
Nói đi. Anh ta đâu?
Katherine Brewster?
Ông làm gì vậy? Bỏ tôi xuống.
Bỏ tôi xuống ngay.
John Connor đâu?
Nếu tôi nói, ông sẽ thả tôi ra chứ?
Có.
Anh ta...
ở trong cũi.
Ông đã nói là thả tôi mà.
Xạo đấy.
Làm ơn đi.
Ông thả tôi ra đi.
John Connor.
Đến lúc rồi.
Ông đến đây giết tôi hả?
Không. Cậu phải sống.
- Sao ông lại ở đây? Chúng ta đi đâu?
- Cứ tiếp tục đi.
Đi khỏi đây đi.
Đi ngay.
- Không có mạch.
- Xem có thể đưa anh ta xuống được không.
Tôi không thể.
Người này nặng cả tấn.
- 911.
- Tôi đang bị bắt cóc.
- Cô đang ở đâu?
- Tôi không biết. Trong một chiếc xe tải.
Một chiếc Toyota Tundra.
Có ghi "Bệnh viện thú y Amery" bên hông.
Tôi bị nhốt phía sau.
Alô?
Alô?
Chết tiệt.
Ra đi.
Thả tớ ra.
Cậu làm gì ở đây vậy?
Cậu nói đi, cậu lôi tớ vào việc này mà.
- Dừng xe lại.
- Tớ chưa dừng được.
- Đồ khốn, dừng xe.
- Im miệng.
Khốn kiếp thật.
Quỷ tha ma bắt.
Xem mày đã làm gì xe tao.
Đây là xe của công ty tao, thằng khốn.
Vác xác ra đây.
Ra khỏi xe ngay.
Mày đang làm gì đó?
Nếu mày không có bảo hiểm,
tao sẽ cho mày một trận tơi tả.
- Tôi không muốn có rắc rối gì.
- Câm miệng.
Cứu tôi.
Ai đang nói ở phía sau?
Có chuyện gì thế?
- Bình tĩnh.
- Im đi.
- Tôi bị bắt cóc. Gọi cảnh sát đi.
- Mình hên quá.
- Gọi 911 đi.
- Có cảnh sát đúng lúc cần.
Làm ơn cứu tôi.
Cứu tôi ra khỏi đây.
Quay lại đây, thằng khốn.
Cảnh sát đấy.
Cậu phải tấp vào lề.
Ừ, ngay khi có cơ hội.
Xác định mục tiêu
Bám vào.
Dừng lại đi.
Tôi sẽ lái.
Ra ngoài.
Xin lỗi.
Tránh qua.
Không có dấu hiệu chấn thương não.
Vâng, tôi không sao, cám ơn.
Ông còn nhớ tôi không?
Sarah Connor? Cho nổ Cyberdyne?
"Tạm biệt nhé cưng".
Có nhớ gì không?
Đó là một phiên bản T-101 khác.
Sao, hai người từ cùng một
dây chuyền lắp ráp ra hả?
Chính xác.
Tôi sẽ phải dạy lại ông từ đầu.
Katherine Brewster,
cô có bị thương không?
Đi chết đi, khốn kiếp.
Tôi không thể làm theo.
Ông đưa tôi đi đâu?
Đến một nơi an toàn.
Được rồi, đến lối ra tiếp theo
hãy thả cô ấy xuống.
Không được.
Katherine Brewster phải được bảo vệ.
- Tôi nghĩ chúng chỉ bám theo mình tôi chứ.
- Không tìm được cậu.
Nên một con T-X được gửi về
để tiêu diệt các phó tướng của cậu.
Vậy là cô ấy cũng trong quân kháng chiến?
Không, không.
Ông không nên tồn tại chứ.
Chúng ta đã phá hỏng Cyberdyne
hơn 10 năm trước mà.
- Đã ngăn được Ngày Phán Xét.
- Cậu chỉ làm nó chậm lại thôi.
Ngày Phán Xét là không thể tránh khỏi.
Tôi cần một dụng cụ cắt.
Đây, giữ tay lái.
- Ông làm gì thế?
- Tôi có 2 pin năng lượng hydro.
Pin chính của tôi đã bị hỏng
sau phát đạn plasma.
T-X được thiết kế để chiến đấu,
với lò phản ứng plasma..
và được trang bị vũ khí ngay trên người.
Kho vũ khí của nó bao gồm cả...
máy phóng công nghệ nano.
- Nghĩa là gì?
- Nó có thể điều khiển máy móc khác.
Khung cơ thể nó được bọc giáp hạng nặng
và được gia cố để chịu lực tấn công từ ngoài.
- Ông sẽ tìm được cách phá hủy nó.
- Không đâu.
Tôi là một thiết kế lỗi thời.
T-X nhanh hơn, mạnh hơn
và thông minh hơn.
Nó là một cỗ máy giết người
hiệu quả gấp nhiều lần.
Quá hay luôn.
Tuyệt thật đấy.
Sự xuất hiện của tôi ở thời này
đã được dự đoán trước,
T-X được thiết kế để tiêu diệt
các cơ thể điều khiển học khác.
Vậy cô ta là một Kẻ Hủy Diệt
tiêu-diệt-Kẻ-Hủy-Diệt?
Chắc ông đùa tôi.
Tôi chẳng xạo cậu.
Khi bị lấy ra, pin nhiên liệu
sẽ không còn ổn định.
Thư giãn đi.
- Cho tôi ra khỏi đây.
- Bình tĩnh.
Trời ơi, điên quá.
Như thế này nhiều giờ rồi.
Đài nào cũng thế.
Này.
Ông có trả tiền không đấy?
Nói với quả đấm này.
Cứu tôi.
Cứu tôi.
Tôi nghĩ chúng ta nên đi thôi.
Jerky?
Cậu đang bắt cóc tớ.
Chúa ơi, cậu vẫn luôn là tội phạm.
Nhìn cậu xem, ngồi đó cứ như là
trò hư hỏng vẫn còn vậy.
Cậu là gì vậy,
thành viên băng đảng à?
Sao cậu sống với bản thân mình được?
Gì thế?
Nói với cô ấy tôi là ai đi.
John Connor là chỉ huy của quân kháng chiến
toàn cầu, hy vọng cuối cùng của loài người.
Hay đấy. Còn ông ta?
Một người máy từ tương lai.
Các mô sống bọc ngoài khung xương kim loại,
đi ngược thời gian về bảo vệ tớ.
Đi chết đi.
Ông ấy không hại cậu đâu.
Tớ đã có hôn phu.
Anh ấy sẽ đi tìm tớ.
Cậu muốn gì chứ?
Hãy...
tưởng tượng ra...
nếu cậu biết cậu sẽ làm gì đó
quan trọng với đời mình.
Điều gì đó thật tuyệt vời.
Có lẽ là điều quan trọng nhất
mà một người từng làm.
Nhưng có một cái bẫy.
Một điều tệ hại phải xảy ra.
Cậu không thể...
sống với bản thân mình
nếu không có ngăn cản nó, nhưng...
Cậu đang nói gì thế?
Chỉ là... cuộc sống mà cậu biết,
tất cả những gì cậu giành được...
sẽ không còn tồn tại nữa.
Mike Kripke.
Nhớ lại lúc đó, tại sao cậu nói
"tầng hầm nhà Kripke"?
Vì nhà của Mike Kripke...
là nơi đám trẻ con
hay đến chơi, đúng không?
- Nên cậu và tớ---
- Khoan đã, chúng ta...
Chết tiệt thật.
Chúng ta đã chơi ở tầng hầm nhà Kripke.
Không thể tin được là cậu còn nhớ.
Chắc là tớ đã gây ra ấn tượng gì đó.
Cho tớ xin.
Tớ chỉ nhớ ra vì ngày hôm sau
cậu xuất hiện trên bản tin.
Chờ chút. Cậu và tớ gặp nhau
vào ngày trước khi tớ gặp ông ấy.
Và giờ, 10 năm sau.
Chúng ta đã được định sẵn là gặp nhau.
Tình cờ thôi.
Ừ!
Em yêu, em vừa về à?
Tôi là thanh tra Edwards, L.A.P.D.
Đây là thanh tra Bell.
Chúng tôi đang tìm Katherine Brewster.
Cô ấy có đây không?
Không có.
- Anh là hôn phu, Scott Mason?
- Đúng thế.
Có một sự cố ở bệnh viện thú y
mà cô ấy làm việc.
Chúng tôi lo rằng có việc gì đó
đã xảy ra với cô ấy.
Cô ấy đâu?
Chúng tôi có báo cáo từ một nhân viên
ở trạm xăng gần Victorville...
về một vụ có thể là bắt cóc,
và có thể có liên quan.
Tôi sẽ giúp các ông tìm cô ấy.
Đi với tôi.
Đi nào.
Mẹ cậu à?
Tôi không hề biết là
bà ấy đã được chôn cất.
Tôi đang ở trên đường
vào ngày bà mất.
Sao ông lại đem tôi đến đây?
Không! Ông làm gì thế?
Dừng lại.
Tránh xa ra. Dừng lại.
Sarah Connor được chôn ở Mexico.
Bạn bè rải tro bà ấy ra biển.
Họ cất giữ số vũ khí này
theo di chúc của bà ấy.
Có chuyện gì đã xảy ra với bà ấy?
Bệnh bạch cầu.
Tớ rất tiếc.
Bọn tớ đang sống ở Baja
khi bà ấy được chẩn đoán.
Họ chỉ cho bà ấy 6 tháng.
Nhưng bà đã chiến đấu 3 năm.
Đủ lâu để chắc chắn.
Chắc chắn gì?
Rằng thế giới không kết thúc.
"Mỗi ngày say ngày hôm nay
đều là một món quà."
Bà ấy đã nó,
"Chúng ta đã thành công. Tự do rồi."
Nhưng tớ chưa bao giờ tin điều đó.
Tớ cho là bà ấy cũng không tin.
Ông có biết rằng đối với tôi ông là người
gần nhất với một người bố không?
Cảm động nhỉ?
Tránh đường.
Nhiệm vụ của tôi là bảo vệ cô.
Đủ rồi.
Tránh ra, không thì tôi sẽ bắn.
Tôi thề đó, tôi sẽ bắn ông.
Cứ bắn đi, xem chuyện gì xảy ra.
Đừng làm thế.
Chúa ơi.
Cảnh sát đây.
Chúng tôi đã bao vây.
Hãy thả con tin ra.
Cứ để tôi ở đây. Tôi không phải là
người ông muốn. Ông đang phí thời gian đó.
Không đúng. John Connor dẫn dắt
quân kháng chiến đến thắng lợi.
Bằng cách nào?
Tại sao là tôi?
Cậu là John Connor.
Chúa ơi, mẹ tôi mớm cho tôi
thứ vớ vẩn đó từ khi còn nằm nôi.
Nhìn tôi đi. Tôi chẳng phải là
chỉ huy gì cả. Không bao giờ!
Tôi sẽ không bao giờ...
Thả tôi ra.
Cậu nói đúng.
Cậu không phải người tôi muốn.
Tôi đang phí thời gian.
Máy móc chết tiệt.
Tốt hơn rồi đấy.
Ông đang đùa với tôi à?
Tức giận có lợi hơn buồn chán.
Cái gì?
Tâm lý học cơ bản nằm trong số
các chương trình con của tôi.
Nghi phạm vẫn trong đó?
Rồi.
Tin tốt. Hôn thê của anh không sao.
Cô ấy ở đâu?
Nghĩa trang Greenlawn,
cách đây 5 con đường.
Ngay cạnh sa mạc.
Nhưng họ sẽ đưa cô ấy về...
Chúa ơi! Ôi Chúa ơi.
Cô an toàn rồi.
Họ không thể làm hại cô nữa.
Kate, tôi là bác sĩ Silberman.
Tôi là người tư vấn sau chấn thương
cho sở cảnh sát.
Cô cảm thấy thế nào?
Ông ta không phải người.
Thực sự không phải là người.
Tôi biết cảm giác thế nào
khi ở vị trí con tin.
Tôi cũng từng như thế.
Sợ hãi, adrenaline tăng.
Cô thấy mình tưởng tượng ra nhiều thứ.
Những thứ không thể có.
Những thứ điên rồ.
Những thứ điên rồ.
Phải mất nhiều năm để vượt qua.
Tiến lên.
Bỏ vũ khí xuống.
Và quan tài nữa.
Hạ hắn đi.
Thiệt hại nhân mạng: 0
Bắn tiếp.
Chúng ta phải giành lại Katherine Brewster.
Tại sao? Điều gì làm cô ấy
quan trọng như vậy?
Qua cô ấy, cậu liên lạc với phần còn lại
của quân đội và học cách chống lại Skynet,
tạo nên cốt lõi của quân kháng chiến.
Sau đó, con cái của hai người
sẽ trở nên quan trọng.
- Cái gì?
- Cô ấy là vợ cậu.
Lên xe.
Cậu có muốn sống không?
Nhanh lên.
- Đó là Scott. Sao nó có thể là Scott được?
- Hôn phu của cậu hả?
T-X có thể bắt chước theo hình dáng
của thứ nào nó chạm vào.
Hôn phu của cô chết rồi.
Chúa ơi!
Làm gì đó đi.
Nằm xuống.
Chúng ta cần xe mới.
Đi nào.
Chúng ta phải đi tiếp.
Cô ta giết Scott vì tớ.
Nghe này, tớ biết
câu này sẽ không giúp được gì,
nhưng đôi khi mọi thứ xảy ra
mà chúng ta không thể thay đổi được.
Không phải lỗi của cậu đâu.
Ông có chắc về chuyện này không?
Chuyện tôi và cô ấy đó?
Sự bối rối của cậu thật vô lý.
Cô ấy là giống cái khỏe mạnh, đang ở tuổi sinh nở.
Đâu phải chỉ có từng đó.
Dữ liệu của tôi không có phần
động lực kết đôi của con người.
Con Terminatrix này, còn bao nhiêu người khác
trong danh sách của nó?
22 người. Elizabeth Anderson.
William Anderson.
Jose Barrera. Robert Brewster.
Bố tôi à?
Vì thất bại trong việc giết mục tiêu chính,
T-X sẽ quay lại chương trình mặc định.
- Cô ta cũng sẽ giết bố tôi à?
- Đó là một khả năng cao.
- Không.
- Ông ấy là ai, làm gì?
Ông ấy trong Không quân. Thiết kế vũ khí,
những thứ bí mật. Tôi không biết chính xác.
Tướng Robert Brewster là
giám đốc chương trình CRS,
Hệ thống Nghiên cứu Điều khiển học,
đơn vị vũ khí tự động.
Skynet. Ông đang nói về Skynet.
Skynet laà một trong các hệ thống phòng thủ
được phát triển dưới quyền Brewster.
Chúa ơi.
Chúa ơi, tất nhiên rồi.
Giờ thì tất cả đã hợp lý.
Nếu ông không quay về khi tôi còn nhỏ,
thay đổi mọi thứ...
thì tôi và cô ấy đã đến với nhau.
Tôi sẽ gặp được bố cô ấy.
- Cậu không hiểu à?
- Tớ không hiểu.
Bố cậu.
Tất cả là về bố cậu.
Ông ấy là chìa khóa, luôn là vậy.
Bố cậu là người có thể tắt Skynet.
Ông ấy là người duy nhất có thể.
Chúng ta phải tìm ông ấy trước T-X.
- Không, tôi không thể mạo hiểm nhiệm vụ của mình.
- Đây là nhiệm vụ của ông. Cứu mọi người.
Nhiệm vụ của tôi là đảm bảo sự sống còn
của John Connor và Katherine Brewster.
Tôi đang ra lệnh cho ông.
Tôi không được lập trình
để nghe lệnh cậu.
- Sau cuộc chiến hạt nhân, cả hai người...
- Cuộc chiến hạt nhân?
Không cần phải có chiến tranh.
Chúng ta có thể ngăn cản được.
Không đủ thời gian.
Đợt phóng tên lửa đầu tiên
sẽ bắt đầu vào 6 giờ 18 phút chiều.
- Cái gì, hôm nay à?
- Đúng thế.
John, ông ấy đang nói gì vậy?
Ngày Phán Xét.
Kết thúc của thế giới.
Là hôm nay, 3 tiếng nữa.
2 tiếng và 53 phút.
Chúng ta phải đi tiếp về phía Nam
đến Mexico để tránh các khu vực nổ chính.
Không, phải tìm bố cô ấy.
Khu vực Mojave sẽ hứng chịu
mức độ hạt nhân cực lớn.
Cậu sẽ không sống sót nổi.
Ý ông là chúng ta trốn vào một cái hố nào đó
trong khi bom đạn rơi sao?
Đó là định mệnh của cậu.
- Định mệnh cái khỉ gió.
- John.
Cậu không thể tự giết mình.
Không, ông mới không thế.
Tôi có thể làm gì mình muốn.
Tôi là con người,
không phải người máy chết tiệt.
- Cơ thể điều khiển học.
- Sao cũng được.
Hoặc là chúng ta tìm bố cô ấy
để tắt Skynet,
ngăn việc này xảy ra,
hoặc là John Connor vĩ đại kết thúc.
Vì tương lai của ông, định mệnh của tôi.
Tôi không muốn tham gia vào đó.
Căn cứ sự giãn nở con ngươi,
nhiệt độ da và chức năng vận động của cậu,
tôi tính ra có 83% khả năng
cậu sẽ không bóp cò.
Hãy làm như cậu ấy nói.
Ông phải cứu bố tôi!
Chúng ta có thể đến CRS
trong khoảng 1 tiếng...
tùy theo tình hình giao thông.
Không thể gọi được.
Mạng điện thoại di động sụp rồi.
Skynet được cho là điều khiển
mạng viễn thông toàn cầu...
trong lúc chuẩn bị cho cuộc tấn công.
Vậy nếu cuộc chiến này
là giữa người và máy...
thì sao ông về phe chúng tôi?
Quân kháng chiến bắt được tôi
và lập trình lại CPU.
Tôi ban đầu được thiết kế
cho nhiệm vụ ám sát.
Nên...
ông không thực sự quan tâm
nhiệm vụ này thành công hay không.
Nếu chúng tôi bị giết
thì có ý nghĩa vì với ông không?
Nếu hai người chết,
tôi sẽ thành vô dụng.
Chẳng có lý do gì cho tôi tồn tại.
Cám ơn vì đã làm điều này.
Không cần cô cám ơn.
Tôi được lập trình để nghe lệnh cô.
Lệnh của cô ấy?
Katherine Brewster đã kích hoạt lại tôi
và gửi về ngược thời gian.
Chính xác thì tôi là gì
trong tương lai của ông?
Cô là vợ của John Connor
và là phó tư lệnh.
Không, tôi---
Cái gì?
Cậu bê bối quá.
Cậu cũng đâu phải tuýp tớ thích.
Sao không phải là tôi cử ông quay về?
Tôi không được phép
trả lời câu hỏi của cậu.
- Sao cậu ấy không gửi ông trở lại?
- Cậu ấy chết.
Hay nhỉ!
- Con người không thể tránh khỏi cái chết.
- Phải, tôi biết.
Chết như thế nào?
Không.
Có lẽ tôi không muốn biết.
Anh ấy chết thế nào?
John Connor bị tiêu diệt
vào ngày 4/7/2032.
Tôi được chọn vì những gắn kết cảm xúc
mà cậu ấy đã có với mẫu của tôi...
qua những trải nghiệm thời thơ ấu.
Điều đó giúp tôi thâm nhập dễ dàng hơn.
Ông đang nói gì thế?
Tôi đã giết cậu.
Chắc có sai sót. Đến 11 giờ, tất cả
hệ thống quân sự chính đã đảm bảo an toàn.
Đúng thế. Chỉ có khu vực dân sự
bị nhiễm. Mạng internet, hàng không.
Mấy phút trước, máy tính hướng dẫn
ở Vandenberg đã sụp.
Chúng tôi nghĩ đó là lỗi.
Trông giống như bị virus.
- Hệ thống cảnh báo sớm ở Alsaka sụp.
- Tín hiệu vệ tinh bị nhiễu.
Còn các hầm tên lửa, tàu ngầm?
Chúng ta đã mất liên lạc.
Anh đang nói là đất nước này
hoàn toàn trống không để tấn công.
Về lý thuyết, có thể
chúng ta đã bị tấn công rồi.
Ai làm chuyện này? Một sức mạnh nước ngoài
hay một hacker ở gara nhà anh ta?
Chúng tôi không thể dò ra virus
hoặc ghìm nó lại.
Nó tiếp tục phát triển và thay đổi,
như thế nó tự suy nghĩ được.
Không thể nào.
Lầu Năm Góc gọi ở đường dây an toàn.
Là ngài chủ tịch.
Được rồi.
Nghe này,
chẳng có chuyện nào sẽ xảy ra cả.
Chúng ta đến chỗ bố cậu, nói ông ấy
tắt Skynet. Bom sẽ không rơi.
Một ngày nào đó
ông ấy sẽ không phải giết tớ.
Ông ấy sẽ không bao giờ tồn tại.
Cậu và tớ, chúng ta có thể
đi theo con đường riêng.
Cậu biết đó,
tầng hầm nhà Mike Kripke...
Đó là lần đầu tiên tớ hôn con trai.
Thật à?
Tính coi nhẹ mọi việc
của con người cũng tốt.
Nó làm giảm bớt căng thẳng
và sự sợ chết.
Chúng tôi đang mong
ông có giải pháp cho chúng tôi.
Tôi biết thưa ngài, nhưng Skynet chưa sẵn sàng
để kết nối toàn hệ thống.
Các cộng sự dân sự của ông
không nói thế với tôi.
Họ nói chúng ta có thể
chặn con virus này được.
Tôi hiểu là cũng có
sự nóng vội muốn được thể hiện...
nhưng người của ông nói là nếu chúng ta
gắn Skynet vào tất cả các hệ thống,
nó sẽ xử lý xong chuyện này và
trả lại quyền điều khiển quân đội cho tôi.
Ngài Chủ tịch, tôi cần
nói cho rõ ý mình.
Nếu kết nối lúc này, Skynet sẽ
điều khiển quân đội của ngài.
Nhưng ông sẽ điều khiển Skynet, đúng chứ?
Đúng thế, thưa ngài.
Vậy thì làm đi.
Và Brewster, nếu nó hoạt động tốt,
ông sẽ có tất cả số tiền tài trợ
mà ông cần.
Vâng, thưa ngài.
Sếp?
Cho phép tôi chứ?
Không.
Giờ đó là việc của tôi.
- Kích hoạt Hệ thống phòng thủ Skynet.
- Chúng ta đã vào.
Đã vượt qua tường lửa, lưới phòng thủ
địa phương, dân quân, tàu ngầm.
Skynet hoạt động hoàn toàn,
xử lý với tốc độ 60 teraflop mỗi giây.
Sẽ mất chưa đến 1 phút
để tìm virus và diệt nó.
Cầu Chúa là nó hoạt động tốt.
Mất điện à?
Không. Tôi không biết là gì.
Có chuyện gì xảy ra vậy?
Bố ơi.
Con đang làm gì ở đây?
Bố ơi, tránh xa nó ra.
Coi chừng.
Bố ơi, đừng cử động.
Cô ta sẽ quay lại.
Chúng ta phải tắt Skynet.
Lõi hệ thống ở đâu?
Trong tòa nhà này à?
Skynet. Virus đã xâm nhập nó.
Skynet chính là virus.
Đó là lý do mọi thứ tan nát.
Skynet đã tự nhận thức được.
Trong 1 tiềng nó sẽ bắt đầu
tấn công hạt nhân vào các kẻ địch của nó.
Kẻ địch nào?
Chúng ta!
Loài người.
Chúa ơi, là đám máy móc.
Chúng bắt đầu chiếm quyền.
Văn phòng của tôi, dưới tầng này,
chúng ta phải đến đó.
Mã truy cập nằm trong két sắt của tôi.
- Sao nó lại giết tất cả mọi người?
- Để tiêu diệt những mối nguy có thể cho nó.
Cái nào là mật mã?
Phong bì màu đỏ.
Crystal Peak.
Con phải đến Crystal Peak.
- Ông ấy nói gì vậy?
- Crystal Peak.
Một cơ sở được gia cố
ở dãy núi Sierra Nevada.
52 dặm về phía Đông Bắc,
hướng 0,5 độ.
Ở đó là lõi hệ thống à?
Đó là cơ hội duy nhất của mọi người.
Con sẽ cần một máy bay. Ống gia tốc hạt
dẫn ra đường băng.
Hãy chăm sóc con gái tôi.
Katie, bố xin lỗi.
Bố đã mở chiếc hộp Pandora.
Nằm xuống.
Chúng ta không làm gì được đâu.
Đi nào!
Chúng ta phải đi thôi.
Ở đây không an toàn.
Kate, chúng ta phải đi.
Kate, ông ấy muốn cậu đi với tớ.
Ông ấy muốn chúng ta tắt Skynet.
Đi nào!
Đi nào.
Chạy đi!
Đi nào.
Kia rồi. Chúng ta có thể đi theo nó
để ra đường băng.
Đi nào.
Cái gì vậy?
Không có gì.
Cậu làm tớ nhớ đến mẹ tớ.
Chúa ơi, cô ta đang đến.
Cậu làm gì thế?
Tăng năng lượng.
Đi nào.
Kích hoạt từ trường
Có hiệu quả rồi.
Chết đi, đồ quỷ cái.
Đi nào.
Đó là máy bay của bố tớ.
Tớ đã được tập bay rồi.
Hay lắm, ông ấy đã thoát được.
Tránh xa tôi ra.
Đi đi.
Đi ngay!
Đi thôi.
- Máy chính bật rồi. Van gió đã mở.
- Đi nào.
Ông không thể làm vậy.
Tôi không có lựa chọn khác.
T-X...
đã phá hỏng hệ thống của tôi.
Ông không thể giết con người.
Ông đã nói thế mà.
Để anh ấy đi.
Ông đang chống lại nó.
CPU của tôi còn nguyên.
Nhưng tôi không thể
điều khiển các chức năng khác.
Ông không cần phải làm thế này.
Ông không muốn làm thế này.
Mong muốn không phù hợp.
Tôi là một cỗ máy.
Nhiệm vụ của ông là gì?
Đảm bảo sự sống còn
của John Connor...
và Katherine Brewster.
Ông sắp thất bại rồi đó.
Tôi... không thể.
Ông biết mình phải làm gì.
Ông biết định mệnh của tôi.
Tôi phải sống.
- Cậu không sao chứ?-
- Chuyện gì đã xảy ra vậy?
Ông ấy không thể làm vậy,
nên đã tự tắt nguồn.
- Cậu bay được không?
- Được.
Được, 15 độ...
52 dặm, tốc độ tối đa là 160.
Chúng ta có 32 phút.
Giờ chỉ còn cậu và tớ.
Nếu chúng ta không ngăn chặn được thì sao?
Có đủ C4 ở đây
để phá hủy 10 cái siêu máy tính.
Chúng ta sẽ làm được, Kate.
Tương lai phụ thuộc vào chúng ta.
Chắc là kia rồi.
Khởi động lại
Nguy hiểm. Đất của chính phủ.
Không được vào
Skynet. Có thể còn nhiều nữa.
Đi nào.
Tớ nghĩ đây là cửa chống nổ.
Không thể cho nổ xuyên qua thứ này được.
John, nhìn này.
Giờ là gì đây?
Đó là yêu cầu mật mã.
Gõ vào "Dakota 775".
"Red 176."
Nhanh lên, chúng ta phải mở thứ này ra.
Đây, "Avalon 412."
Nhập vào đi.
Đi nào.
Tôi đã trở lại.
Đi đi.
Đi nào.
- Cám ơn.
- Chúng ta sẽ lại gặp nhau.
Đi đi.
Nào.
Ngươi bị tiêu diệt!
Thang máy.
Tớ sẽ đặt kíp nổ 5 phút.
Sẽ đủ thời gian cho chúng ta trở lên.
Nơi này là gì vậy?
Những máy tính này phải 30 năm rồi.
Đây không phải Skynet.
Chẳng có gì ở đây cả.
Đây là hầm trú ẩn dành cho
các nhân vật quan trọng.
Chỉ có điều là
họ không được cảnh báo gì cả.
Chết tiệt.
Chẳng có gì ở đây.
Sao ông ấy không nói với chúng ta?
Sao ông ấy lại chỉ cho chúng ta xuống đây?
Để sống sót.
Đó là nhiệm vụ của ông ấy.
Không có gì cản được nó cả.
John...
chúng ta chỉ có thể...
để nó xảy ra thôi.
Alô?
Alô? Có ai nghe tôi không?
Đây là đơn vị phòng thủ dân sự Montana.
Ai đó làm ơn trả lời đi.
Có ai không?
Có ai nghe tôi không? Over.
Có tin đồn về việc phóng vũ khí hạt nhân.
Cơ quan chỉ huy đã sụp.
Có ai nhận được tôi không?
Ai đó làm ơn trả lời đi.
Có ai không?
- Đây là SAC Nellis. Chúng tôi bị tấn công.
- CQ? CQ?
Có ai không?
Đây là John Connor ở Crystal Peak.
Connor? Có chuyện gì vậy?
Ai chỉ huy ở đó?
Là tôi.
Connor, anh giúp chúng tôi được không?
Đây là đơn vị phòng thủ dân sự Montana.
Anh nhắc lại xem anh ở đâu?
Vào lúc Skynet tự ý thức được,
nó đã lan ra hàng triệu máy chủ
trên toàn thế giới.
Máy tính bình thường trong văn phòng,
ký túc xá, mọi nơi.
Nó là phần mềm và là
không gian điều khiển.
Chẳng có lõi hệ thống nào cả.
Không thể tắt được nó.
Cuộc tấn công bắt đầu lúc 6 giờ 18 phút chiều,
đúng như ông ấy đã nói.
Ngày Phán Xét.
Ngày mà loài người
gần như bị tiêu diệt...
bởi những vũ khí mà họ tạo ra
để bảo vệ mình.
Đáng lẽ tôi nên nhận ra định mệnh của chúng tôi
không phải là ngăn Ngày Phán Xét.
Mà là cùng nhau...
sống sót qua ngày đó.
Kẻ Hủy Diệt đã biết.
Ông ấy cố nói cho chúng tôi biết...
nhưng tôi đã không muốn nghe.
Có lẽ tương lai đã được viết ra sẵn.
Tôi không rõ.
Tất cả những gì tôi biết
là điều Kẻ Hủy Diệt dạy tôi:
không bao giờ ngừng chiến đấu.
Và tôi sẽ như thế.
Cuộc chiến chỉ mới bắt đầu.
Dịch: Mp3sony
mp3sony-sub.blogspot.com - PhudeViet.org