Tip:
Highlight text to annotate it
X
Các em về chỗ đi. Nghe tiếng
chuông vào lớp chưa?
Quen tiếng chuông rồi chứ?
Tuần trước...
Bài làm ở nhà của các em là
1 bài luận về gia đình.
- Họ là...
...ai!
Và họ...
...đối với ta như thế nào.
Thuộc bài thật. Vậy các em
hãy lấy bài luận của mình ra...
và ta sẽ lần lượt lên đây
đọc to cho cả lớp,
Mẹ em bảo em và bố em ăn
khoẻ lắm.
Bố mẹ em rất sùng đạo...
Ban đêm, lúc họ vào phòng ngủ,
lúc nào em cũng nghe họ la Chúa ơi!
Mẹ em bảo bố em có đôi mắt
nâu bởi vì bố em chỉ toàn là...
Brian!
Anh Jack của em học lớp 8.
Anh ấy bảo em hỏi bố
đã bầu cho ai
lên... lên làm Tổng thống.
Em đã hỏi và bố em bảo ông
ấy là một Người rừng.
Và anh em đã cười quá chừng.
Khi Chú Stu của em đến chơi
bi-da với bố,
mẹ em bảo hầm nhà hôi rình,
chịu không nổi.
Thưa cô... thật ra thì...
Con chó ở nhà đã ăn mất
bài làm của em.
Em có chờ,
nhưng không thấy nó ị ra.
Đúng là tuyệt, em Etheridge.
Có khi con chó của em có thể xơi
luôn quả trứng mà em sắp nhận?
Xui quá!
Em Trinke?
Đến phiên em đó.
Bố em bảo cuộc đời có thể
chia ra làm 2 loại
New Jersey... và New York.
KHI CON THIẾU MẸ
Tháng 12 năm 1994
Bố có quê quán ở Jersey
và đã trở thành
ngưới làm quảng cáo cho ca sĩ
thành công nhất New York.
Đến năm bố 27 tuổi, bố đã có
100 nhân viên dưới quyền.
Và dù họ có quý bố đến đâu,
bố còn quý họ hơn nữa.
Các bạn đồng nghiệp của tôi...
Xin chúc sức khoẻ.
Bố yêu công việc, nhưng không
yêu nó bằng mẹ.
Mẹ là 1 nhà xuất bản sách ở
New York lúc 2 người gặp nhau.
Bố bảo công việc 2 người
cũng giống giống nhau
họ sửa chữa những lỗi nhỏ
cho khách hàng
Bởi vì George Michael là 1 tên
cò gái chỉ biết mê gái nữa, bạn ơi.
Thôi mà Anh muốn ngủ với em
Vậy là hát cho đàn ông nghe à?
Bố làm việc nhiều đến nỗi Mẹ
chỉ có thể gặp bố ban đêm.
Bố bảo đó chính là lý do vì sao
2 người yêu thành phố như vậy.
Nó không bao giờ đi ngủ.
Bố và mẹ cũng thế.
Nhưng sau 1 năm lãng mạn
ở thành phố New York,
Bố bảo đã đến lúc cho mẹ biết
gia đình và quê nhà của bố.
Nên bố đưa mẹ về gia đình
ở New Jersey và cho mẹ qua
điều mà bố gọi là...
sự thử thách lớn nhất
cho tình yêu của họ.
Giới thiệu mẹ cho ông nội.
- Con khoẻ không?
- Bố ra sao rồi?
- Con làm ăn ra sao?
- Bố, đây là Gertrude.
Xin chào. Mừng Giáng sinh!
- Ông làm nghề gì, ông Trinke?
- Bỏ Ông Trinke đi. Tôi tên Bart.
Tôi làm việc cho dịch vụ công
cộng của thành phố 30 năm nay.
Bố là người duy nhất vùng này
có giấy phép lái xe rửa đường.
Con vẫn thích được leo lên
1 cái xe như vậy đi thử đấy.
Cứ tiếp tục quen con trai tôi,
tôi sẽ cho cô thử cầm tay lái.
Thật ra con chỉ định ngủ với
anh ấy vài lần nữa rồi bỏ luôn,
nhưng nếu bác nói vậy...
Thánh thần ơi, phụ nữ gì
mà mồm mép khiếp vậy.
Ừ, đâu còn ai như mẹ nữa hả Bố?
- Thôi, bố đi ra quán rượu đây.
- Sao lạ vậy?
2 đứa có làm gì lúc bố vắng nhà
thì nhớ chừa giường bố ra đó.
- Bố đi ra quán rượu à?
- Nó không nói à? Tôi nghiện rượu.
- Con cũng muốn đi nữa.
- Quán này thì em không nên đi.
Chỉ toàn những ông già tiếc
nuối thời Kennedy mà thôi.
Kennedy là 1 vị thánh!
Em đi ra quán rượu với bố
anh. Anh muốn thì cứ theo.
Thôi, không sao. Anh sẽ ở
nhà rửa đĩa.
Anh đã nấu ăn, dọn dẹp nữa
cũng đâu sao.
Tuỳ nhưng đừng rửa cái chảo.
Còn 1 lớp nước thịt để bố làm
thịt chiên, bố không muốn con rửa đi.
'Nước thịt' đó là mỡ đấy Bố ơi.
Không tốt cho Bố đâu.
Nó bít động mạch của Bố.
Bố gọi là nước cốt. Mỡ thì
để lót bụng dạ của bố
để bố có thể dễ tiêu hoá cái thứ
vớ vẩn con trai bố
mang về nhà này 1 năm 2 lần
lúc nào đoái hoài hạ cố đến thăm.
Nên tối đó Bố đã đưa Mẹ
ra quán rượu
để mẹ có thể gặp
2 người bạn thân nhất của ông,
Greenie và Block.
Con trai anh trồng cây si rồi kìa.
Cậu sao vậy? Tàu hay sao vậy?
Bố bảo vì Mẹ đã qua khỏi
chuyến đi đầu tiên đến Jersey,
Gertie, em làm vợ anh nhé?
Bố đã biết mẹ là người
biết thương yêu gia đình.
Bố kể họ đã ăn mừng lễ đính
hôn bằng cách đi ăn pizza.
Và đó là vì sao có tôi trên đời.
Cái này ở nhà đủ dùng không,
hay anh phải chôm thêm?
Bỏ đi. Nếu có phải chôm cái gì,
thì nhớ chôm bao tay cao su.
- Cảm ơn!
- Không có chi!
Và như thể, mọi người đã sống
hạnh phúc mãi mãi về sau.
Cũng gần như vậy.
Cho em 2 phút nữa,
rồi ta phải đi, ok?
- Nếu không anh đi 1 mình.
- Đừng hối em nữa được không?
Anh thật không hiểu tại sao
1 người rỗi rảnh cả ngày
lại phải bắt đầu chuẩn bị
khi chỉ còn có 20 phút.
Anh cứ thử làm với 1 cái bụng
lù lù như thế này mà xem!
Đây là 1 trong những ngày hiếm
hoi trong năm mà anh có thể bị
đuổi vì đi trễ!
Chừng nào anh muốn ôm bầu,
Ollie, nhớ cho em biết! Ok!?
Em cũng muốn mặc quần áo
đàng hoàng thay vì cái lều này!
Cái áo đẹp lắm, ok? Rất lộng lẫy.
Ừ, cho đến khi em đứng kế
Janet Jackson hay Sheryl Crow.
Khi đó anh sẽ thấy trông nó
kinh dị đến đâu.
Gertie, Anh đã bảo em suốt
dùng lược của em mà chải đầu.
- Đừng lấy lược anh nữa.
- Ollie! Đừng gây...!
Mỗi lần anh muốn chải đầu
thì lại phải mất 15 phút gỡ tóc
quăn ra khỏi lược.
Rồi em muốn anh phải...
Anh xin lỗi...
Cưng của anh,
anh xin lỗi, xin lỗi em.
Anh không hiểu mập thù lù
thì như thế nào!
Em vẫn luôn mảnh mai,
và bây giờ em là 1 con lợn ù!
Lần đầu tiên em đi dư lễ
trao giải thưởng âm nhạc
và ai cũng sẽ thon thả mảnh mai
và trông em cứ như con cá voi!
Em à, em à, họ gầy vì họ là
những cô gái quậy chơi ma tuý.
Em cũng muốn quậy và chơi
ma tuý nữa.
Em có thể quậy và chơi
ma tuý, đồng ý.
Chơi cỡ nào cũng được,
Quậy sao cũng được...
- Em xin lỗi anh...
- Lẽ ra anh phải tế nhị... anh xin lỗi.
Tại anh không tế nhị, anh biết chứ.
- Ừ.
- Anh hiểu mà.
- Em à, mình phải đi ngay, ok?
- Ok.
- Anh yêu em, nhưng phải đi ngay.
- Ok.
- Em cũng yêu anh nữa.
- Ừ, mình đi đi, Ok?
Chờ em 2 phút nhé.
- Mấy giờ rồi??
- Trễ 20 phút.
- Cô ấy sẽ giết tôi!
- Tôi cần 1 câu cho
bài báo về Madonna.
Ok. Madonna tin rằng công
chúng sẽ tự mình đánh giá...
video ca nhạc mới lần này
không phải là 1 sự khai thác tình
dục vô vị như người ta vẫn nói.
- Đó là 1 sự biểu cảm nghệ thuật.
- Của cái gì?
Của 1 phụ nữ lúc nào cũng cần
cho thế giới thấy... da dẻ của mình.
Này, dùng chữ 'da dẻ' trong bài
báo có được không đây?
Hẹn tuần sau gặp lại.
1 ngày nào đó, em phải tìm 1
ông chồng đến kịp giờ để
tập thể dục để sinh dễ
Xin lỗi em à. Tai Madonna hết.
Thì ra anh đến trễ vì 1 phụ nữ khác.
Dễ thương đó.
- Thôi em. Anh phải làm việc mà.
- Em cũng làm việc vậy.
Nhưng em đến đây đúng giờ.
Anh à, em chỉ muốn nói là
ngày xưa anh hay ở lại văn phòng
cả đêm và ít khi về nhà...
Bây giờ không được như thế nữa.
Bây giờ anh phải xong việc
lúc 6 giờ.
Và về nhà với gia đình.
Chỉ có cách đó mới có
được 1 gia đình.
Ok?
Ok.
- Ok.
- Ok.
- Anh cần tôi giúp gì à?
- Vâng.
Vợ tôi vỡ nước ối.
Cô ấy sắp sinh rồi.
- Anh bạn phải đến đăng ký chứ.
- Đăng ký?
Ở bàn tiếp tân?
Sao cô khó chịu vậy?
Này, trước hết, làm ơn lấy
tay khỏi đồng phục tôi.
Thứ 2, bệnh nhân phải có mặt
ở đây chứ!
Đây là vợ tôi. Kia là
bà y tá khó chịu
gây khó dễ, hành hạ anh nãy giờ.
- Xin lỗi chị. Anh ấy quýnh quáng rồi.
- Cho xin ghế lăn đi nào!
- Chuyển cô lên phòng sanh ngay nhé.
- Đồng ý.
- Để anh chồng ở đây điền giấy tờ.
- Ok.
- Nếu anh ta còn biết viết.
- Này anh.
Ok. Thư giãn, thở đi. Nhớ,
phải bình tĩnh.
Anh yêu em, anh ở ngay đây,
Ok? Anh yêu em nhiều.
- Em cũng yêu anh nữa.
- Ừ. Anh yêu em.
Mình đã thực tập cả ngàn lần,
Dễ mà. Đâu có khó gì?
- Rặn đi! Tốt lắm!
- Cô rặn khá lắm!
- Không được, tôi không làm được!
- Cứ hít thở!
- Đau quá!
- Biết là đau rồi!
Không sao mà em. Rặn nữa đi.
Em làm được mà.
Hít thở sâu vào. 5... 4... 3...
- Ok? Em làm đi.
- 3... 2... 1.
Rặn, rặn mạnh nữa đi Gertie.
Manh nữa
Nó ló đầu rồi, tôi thấy rồi,
rặn 1 lần nữa thôi.
- Thấy nó chưa?
- Trời ơi, thấy đầu nó rồi!
- Lần nữa, thở!
- Rặn đi! Gần được rồi em!
Rặn! Gần xong rồi! Rặn!
Rặn nữa!
Nó ra rồi! Nó ra rồi!
Nó đây rồi!
- Bố cắt cuốn rốn nhé?
- Vâng.
Kéo đâu?
Nó có đủ 10 ngón tay,
10 ngón chân!
Ta sẽ cho nó tắm rửa
và sau đó sẽ khám...
Gertie?
- Em à, nhìn này!
- Gertie?
Gertie!
Gertie, nghe tôi gọi không?
- Cô ấy không sao đâu. Em à!
- Y tá! Gọi Bác sĩ Mortimer ngay!
Cô ấy nghỉ ấy mà.
Bác sĩ Mortimer là ai?
Bác sĩ Mortimer!
- Có chuyện gì vậy?
- Cô ấy không phản ứng nữa!
- Gertie!
- Gertie! Gertie!
Gertie, anh đây! Gertie?
Đứa bé khoẻ mạnh,
mẹ không còn phản xạ.
- Ngưng thở!
- Quay giường lại!
- Vợ tôi sao vậy bác sĩ
- Mở ống truyền dịch mau!
Cưng à, em có sao không?
Tỉnh lại đi em, tỉnh lại!
Có ai làm ơn đưa ông Trinke
ra ngoài dùm đi!
Tôi sẽ phải đặt ống dò.
Gertie, tỉnh lại đi em! Tỉnh lại đi!
Gertie, anh xin em mà. Tỉnh lại đi!
Buông tôi ra! Gertie!
Tôi muốn ở bên vợ tôi!
Gertie! Gertie!
Có chuyện gì vậy?
- Ollie...
- Nếu tôi không được vào đó ngay...
- Thề có Chúa tôi sẽ...
- Ollie... Ollie, bình tĩnh!
Kệ mẹ bà! Sao bình tĩnh được!?
Tôi bị lôi ra đây, chưa thấy
được mặt con tôi nữa!
Con anh rất khoẻ.
1 đứa bé bình thường.
- Gertie sao rồi?
- Anh phải bình tĩnh thì tôi mới...
Tôi bình tĩnh đây này, nghe chưa?
Tôi bình tĩnh rồi.
Chúng tôi nghĩ Gertie bị chứng
phình động mạch.
Cô ấy có sao không?
Cô ấy mất rồi, Ollie.
Các co thắt và sức ép của việc cố
rặn đã khiến động mạch bị đứt.
Chứng phình động mạch
hiếm khi có triệu chứng...
Bố chắc là không sao đấy chứ?
Có sao đâu. Nó là cháu nội bố.
Ở với ông bao lâu cũng được mà
Ừ, cứ ở.
Cho đến khi lên tuổi 15, với
chơi ma tuý với 1 lũ con trai
chừng đó ông sẽ không nhìn nữa.
Con cũng không muốn làm phiền.
Chỉ tại con quá nhiều việc
dồn lại và...
- Tối nay con về trễ nhé bố.
- Ừ, cứ đi làm đi.
Bố cháu nhớ mẹ cháu đấy.
Ông cũng nhớ nữa.
Nhất là lúc này.
Chúa ơi!
Ừ.
- Anh cho gọi tôi, Ollie?
- Ừ, vào đây.
Tưởng anh không đi làm tuần
này chứ. Anh đỡ chưa?
- Ổn chứ?
- Tôi không sao cả.
Nhìn bài viết trên báo 'Post' này.
Sao cậu không gọi tôi lúc đổ bể?
Tôi đọc báo ở NJ mới biết.
Không sao. Tôi lo rồi.
Cô y tá là 1 người hâm mộ.
Báo Enquirer quơ 1 xấp 50 đô
thì cô ta còn hâm mộ nữa không?
Này, nếu có việc gì đổ bể,
mà tôi không có đây
cậu phải tìm tôi hay là tìm
việc làm khác đi.
Vâng, đồng ý.
Ok.
Còn gì nữa không?
Will Smith.
- Ai?
- Hoàng tử Mới?
DJ Jazzy Jeff và Hoàng tử mới
Hoàng tử mới?
- Vâng.
- Rồi sao nữa?
Anh nhớ album đầu với bản
Girs Ain't...
- ...Rock the House. Phải không?
- Đúng rồi.
Trên bìa album, Jazzy Jeff cầm
mô hình 1 căn nhà.
Nhớ mang máng.
Will Smith tặng căn nhà đó
cho Hard Rock Cafe.
Vậy thì đừng cho ra báo.
Cậu đã tung tin chưa?
- Còn chờ ngày nữa thôi.
- Có ai để ý không?
- Ai cũng muốn đăng cả.
- Cậu đùa hả?
Không. Ngay cả US News
và World Report.
Tại sao vậy?
Album đó xưa 8 năm rồi!
Không sao hết. Ai cũng thích
chương trình Hoàng tử mới.
Anh ta sắp ra phim gì trong vài
tuần nữa. Independence Day.
- Để phòng bình phim xử lý.
- Không, không được.
Will muốn giữ sự nghiệp ca nhạc
tách bạch với sự nghiệp điện ảnh.
Hoàng tử mới muốn có sự
nghiệp điện ảnh à? Còn lâu.
Gom hết tư liệu cho tôi. Tôi sẽ
tổ chức họp báo và ta sẽ làm.
Ok.
- Patty, gọi Kirsch dùm tôi!
- Được mà, Ollie.
Tôi làm vụ Hoàng tử mới này
được... nếu anh muốn nghỉ thêm...
Arthur, tôi có thể làm việc...
Cậu lo việc cậu đi. Đi đi.
Patty, không nghe à? Tôi bảo
làm ơn nối máy cho Kirsch!
- Ollie?
- Đang cố gọi đây!
Gì nữa?
Tôi biết là có nói rồi ở lễ tang
nhưng tôi rất tiếc...
Tôi không sao cả! Nghe chưa
Arthur! Không sao hết!
Bây giờ đi làm việc mà tôi
vừa nhờ đi.
- Kirschner đường dây 1.
- Được! Nối máy đi!
- Đứa bé sao rồi?
- Nó rất khoẻ, Arthur!
Quên đứa bé đi! Để cho
tôi làm việc!
Chúa ơi, Ollie! Sao lại la lối vậy!
Patty, có phải đó là...
Tôi làm ngay bây giờ đây.
Đừng lo.
Cứ đến đó sớm và kiểm tra
thực đơn đi, ok?
Con điếc à? Con bé khóc
trên lầu đấy!
Bố lo giúp con đi, con đang
có việc quan trọng, cảm ơn!
Có gì quan trọng hơn là
tiếng con mình khóc chứ?
Con có 1 buổi lễ trao tặng
hiện vật sáng mai
và công ty của con xem đó như
1 lễ cưới hoàng gia vậy.
Chỉ vì thân chủ là một ca sĩ được
yêu mến nhất từ thời Elvis đến nay.
Con bé la hét được 10 phút rồi đấy.
Nếu bố bực thì mang bình lên
cho nó bú, ok?
Xin lỗi, làm việc ở nhà này
đúng là ác mộng.
Chúa ơi! Để tôi gọi lại nhé?
- Gì nữa Bố?
- Này, nghe bố nói.
Bố cũng mất vợ vậy, nhớ không?
Nên bố hiểu. Nhưng thôi đi.
Bố có vợ bao lâu... 20 năm?
Con chỉ có 20 phút!
Nên bố không thể 'hiểu'
con cảm thấy thế nào đâu, ok?
Rất tiếc, Oliver, nhưng điều đó không
thay đổi được việc con đã là 1 ông bố.
Và con đã không cư xử như
1 ông bố từ khi đưa nó về đây!
Bố xin nghỉ ốm 1 tháng để làm
những việc mà lẽ ra con phải làm!
Chúa ơi, nếu Gertie nó thấy
con đang làm gì...
Gertie không thấy gì nữa đâu bố.
Cô ấy chết rồi.
Ừ, nó chết rồi.
Nhưng con thì chưa.
Con bé đó cũng chưa.
Ừ, không có gì.
Ừ, tôi sẽ chủ trì buổi họp báo.
Gần xong rồi.
Cậu lo thực đơn đi. Mấy giờ
thì Will đến đó?
Bố ơi, em bé thức!
Bố! Cho con bé bú!
Bố!
Gì vậy trời!
Con điên à? Định tự sát hay sao?
- Bố làm gì vậy?
- Đi tìm Chúa. Chứ con nghĩ sao?
Ít nhất bố cũng có thể bảo
con là bố ra khỏi nhà chứ!
Nếu biết, con có thể giao con bé
cho bố mang theo thay vì đi tận đây!
- Bây giờ con sẽ bị kẹt xe!
- Không, đừng giao nó cho bố.
Sao? Bố nói gì?
Sáng nay bố phải đi từ đầu
này đến đầu kia thành phố
- Con giữ nó hôm nay đi.
- Sao? Không được!
Sáng nay con phải họp báo!
Bố biết mà!
Bố cũng có việc phải làm vậy!
Con không đùa đâu à!
Nếu con không đi ngay...
- Thì đi đi!
- Làm gì với con bé bây giờ?
- Mang nó theo!
- Mẹ kiếp! Con...
Bố, con biết là đã không giúp
bố lo cho con bé nhiều...
Nghe có được không: 'Không
giúp bố lo cho con bé nhiều'
Nó là con của con kia mà, Trời ơi!
- Chứ con làm gì với nó đây?
- Cư xử như cha nó, quỷ sứ!
Mẹ kiếp!
Anh em ơi, xin lỗi.
- Xin lỗi Steve.
- Cái gì...
- Tôi đã gọi giao tã, họ giao chưa?
- Tã em bé hả?
Sao không bắt đầu cách đây
nửa giờ? Chờ tôi làm chi!?
- Bon tôi chờ Will.
- Will chưa tới nữa?
- Chưa.
- Ai trong các anh là Trinket?
- Gần đúng. Anh ta đâu?
- Cũng không chắc lắm.
Mẹ kiếp, con bé này thối như
quỷ. Anh biết vậy, đúng không?
May là cuối cùng anh cũng đã đến.
- Ngoài kia đang loạn cả lên kìa.
- Chúa Thánh thần ơi.
- Gì? Trời ơi.
- Ollie!
Ollie, có gã từ Rolling Stone...
Trời đất, mùi gì vậy?
Tình lại, Susan! đó là 1 cái tã bẩn!
Gã ở Rolling Stone nói gì?
Rằng nếu 5 phút nữa ta không
bắt đầu, họ sẽ đi về...
để đi dư buổi lễ của ban Blues
Traveler ở Tower.
- Chúa ơi!
- Này, anh làm sai rồi.
- Gì?
- Anh làm sai.
Phải chùi từ trước ra sau... anh lai
đi chùi từ sau ra trước!
Nếu làm vậy anh chỉ đẩy
phân đi vào...
chỗ ấy của nó.
Xéo hết! Đi chỗ khác!
Nhớ đấy. Mai mốt chỗ ấy
nó thối om lên cho mà xem.
- Có ai... có ai làm dùm được không?
- Không, tôi thì không đâu.
Cô làm giúp để tôi có thể ra đó
trấn an thiên hạ 1 chút được không?
Sao, vì tôi là con gái? Tôi chưa
thấy 1 đứa bé nào chưa mặc quần cả!
Được, cảm ơn rất nhiều, tôi sẽ
nhớ điều này đấy nhé.
- Phải dùng bao nhiêu phấn?
- Có cần gọi anh ta lại không?
Có vẻ như anh ta rành thay tã đó...
Nếu dùng để bớt mùi, thì
đề nghị anh dùng thật nhiều.
Phải... phải xoay chứ!
Mở nắp trên đầu kìa!
Hướng vào đứa bé chứ!
Cảm ơn! Làm ơn ra ngoài kia
và bảo họ là ta sắp bắt đầu!
Là tôi thì tôi sẽ nói nhiều hơn.
Vậy là quá nhiều.
Nào, Hoàng tử Mới gần đến rồi đó.
Sao có phấn trên áo anh vậy?
Chứ anh nghĩ sao?
Nghề diễn viên mà.
- Tôi đùa thôi?
- Hoàng tử mới đâu rồi?
Hoàng tử Mới sắp đến!
- Nó khóc rồi. Bế giúp được không?
- Không, không!
Phải Jazzy Jeff đó không?
Đúng là bịp. Hoàng tử mới đâu?
Có ai làm ơn bảo con bé
nín dùm không?
Dẹp nhà trẻ đi! Đưa Hoàng tử
Mới ra mau!
Hoàng tử Mới! Hoàng tử Mới!
Giữ nó dùm tôi đi!
Tôi...
Mẹ kiếp, Chúa ơi! Đưa đây
cho tôi! Đưa con bé đây!
Mọi người làm ơn im và dẹp cơn
điên Hoàng tử mới được không?
Anh ta chỉ là 1 diễn viên tivi
hạng quèn
chưa chắc sẽ còn khi mực đã khô
trên tờ báo lá cải rẻ tiền thuê
1 lũ cà giựt như quý vị!
Chết rồi.
- Cha này tiêu rồi.
- Đúng là 1 câu để đời.
Không sao đâu, Arthur.
Bọn con không ở lâu đâu bố.
Tìm được việc làm khác thì con
biến ngay.
Con đang gởi lý lịch đến 1 số
các công ty khác.
Ngay khi mọi người quên bớt.
Muốn ở bao lâu cũng được,
cho đến khi ổn định lại.
- Cảm ơn bố.
- 1 điều kiện.
- Nữa.
- Mỗi tối con phải dỗ nó ngủ.
- Thế thôi à?
- Bắt đầu như vậy đi.
Không đưa gái về đây. Bố
không muốn gái vào nhà này.
Con cũng không hay chơi gái đâu bố...
Này, cái này của con bé.
Hay nhỉ? 8 giờ tối và 2 ông
cháu ai cũng có 1 chai.
Im mồm và tập làm bố đi,
được không?
Sao, không bú à?
Việc này chỉ tạm thời thôi con ạ
...sống với ông nội chỉ tạm thôi.
Nên...
vụ Hoàng tử Mới đó tệ quá hả.
Đúng là nổi danh như cồn!
Bố con là 1 thằng ngốc to đầu...
Giám đốc cũ của Bố bảo là
những gã làm giao tế cho Hitler
còn có cơ may kiếm việc làm
nhiều hơn bố nữa.
Vậy...
Con ra sao rồi?
Ừ... trông con cũng giống mẹ đó.
Giống mẹ mà xấu hơn, hói hơn.
Trời ơi.
Bố chỉ ước gì con có thể gặp mẹ con...
Bố biết mẹ muốn có con...
thật... thật là nhiều.
Thật... thật là nhiều.
Đôi khi bố ước gì bố đã chết
thay vì mẹ.
Bởi vì mẹ thì không bao giờ...
để công việc cản trở việc
chăm sóc cho con...
như Bố đã làm trong khoảng
1 tháng vừa qua.
Chỉ tại bố... bố đâu có ngờ là mẹ...
...ra đi sớm như vậy.
Thật là khó khăn với Bố quá.
Vì Bố đã cố làm việc thật nhiều
để khỏi nhớ rằng mẹ sẽ không
bao giờ trở về nữa.
Bố yêu mẹ con biết bao.
Con biết không?
Mẹ đã làm cả đời bố bừng sáng.
Và khi điều đó xảy ra...
ta luôn nghĩ mọi việc sẽ dài lâu...
cho đến khi có 1 người ra đi.
Đâu có ai ngờ...
Bố nhớ mẹ quá... nhớ rất nhiều.
Con là 1 phần tí ti của mẹ. Và điều
đó khiến con rất đặc biệt với bố.
Đừng đi đâu con nhé.
Vì con là điều hay nhất trên đời
sau mẹ, và bố rất thương con.
Bố sẽ luôn luôn lo cho con.
Bố xin lỗi về thái độ vừa
qua của bố.
Bố hứa là sẽ làm bố tốt hơn.
Bố sẽ là ông bố tốt nhất
trên đời này.
Bởi vì đó là điều mẹ muốn,
và điều con xứng đáng có.
Bây giờ bố chỉ là vậy.
Bố chỉ là bố của con thôi.
Thỉnh thoảng Bố cũng có tật
nói nhiều, con biết không?
Mẹ con cũng không thích vụ
đó lắm.
Muốn xem ảnh mẹ không?
Bố có 1 tấm đây.
Đây là mẹ con.
Mẹ thật là đẹp...rất đẹp
Ok. Cho con đấy.
Bố còn nhiều lắm.
Đây.
Chúc con ngủ ngon, Gertie.
Gertie - 7 tuổi
Gertie!
Kiệu đang chờ, thưa Công Chúa.
Đi thôi!
Đi nào!
Học hành ra sao con? Khá không?
- Vui không con?
- Vui.
Nhớ cài thắt lưng an toàn nhé.
Biết ở đâu không?
Biết a.
Chuẩn bị xong nhé.
Bố lên xe là vọt đấy.
- Sẵn sàng chưa?
- Nhấn ga đi bố!
- Mình đi xem vở Mèo được không bố?
- Dứt khoát là không.
Tại sao?
Mèo là điều tệ hại thứ 2
xảy ra cho thành phố New York.
Với lại, họ đã hết biểu diễn nó
cách đây 3 năm.
Mình không bao giờ làm gì vui cả.
Con đang đi học bằng xe người
dơi đây mà. Không vui à?
Chúa ơi!
Này, không ai chán hơn bố từ
khi lái xe rửa đường ...
được xem là thú vui duy nhất
của đời bố.
Lúc trước bố vẫn sống ở New York.
Bố có thể đi xem vở Mèo
3 lần 1 ngày.
Con đâu có bao giờ xin gì!
Giải Oscar trao cho Gertie Trinke,
cho vai diễn Ăn Hiếp Bố
Sao tự nhiên con lai đòi
xem Mèo vậy?
Con muốn hát 1 bản trong Mèo
trong chương trình văn nghệ,
như mọi người.
- Chương trình văn nghệ gì?
- Văn nghệ ở trường đó bố.
Học sinh phải hát 1 bản với
người nhà.
- Con mời bố tham gia đấy à?
- Chứ sao, bố và ông nội nữa.
Chà, vụ này chắc sẽ làm ông
vui lắm đấy!
Chú Greenie và chú Block
có tham gia không?
Họ không phải chú của con.
Chưa chắc đã ngang hàng với con.
'Ngang hàng'?
- Chừng nào thì có văn nghệ?
- Trước khi nghỉ lễ Tạ ơn.
Có phải trình diễn 1 màn từ
Thánh Kinh không vậy?
Con không nghĩ vậy. Mèo ở
trong Thánh Kinh hở bố?
Thánh Kinh của Quỷ thì có.
- Gì nữa?
- Khi nào con đưa nó đi xem Mèo?
Chúa ơi, bố nữa hả?
Gertie!
Bố có biết Mèo là gì không?
- Bố cũng đọc báo vậy!
- Bố đâu có đọc tờ đó.
Bố làm gì với tờ
Thời báo New York vậy?
Báo thường hết rồi.
Báo này không có mục
văn nghệ đâu.
Chán thật.
- Nãy giờ con ở đâu?
- Con ở trong nhà tắm.
- Sao bố không nghe tiếng dội cầu?
- À, con quên.
Ừ, vậy trở lên lầu ngay và giật
nước cho bố nghe.
Và khi bố nói 'Không' việc gì
như vở Mèo chẳng hạn,
thì đó có nghĩa là 'Không.'
Ok?
- Ông nội phải tế nhị chứ!
- Sao con lại dạy nó những từ như vậy?
Ngày mai bố cắt cỏ ngoài công
viên giúp con. Con không làm được.
- Tại sao không?
- Con có hẹn ở Thành phố lúc 11 giờ.
Chúa ơi, sao con cứ tự làm
khổ mình như vậy?
Con phải đi phỏng vấn
mấy lần nữa...
thì cái đầu bự của con mới thủng
ra rằng trong nghề đó họ không
cần con nữa?
Trời đất, con đã bôi nhọ thằng
cha Thái Tử Charles gì đó.
Cảm ơn!
Bố, trước hết... con không có
' bôi nhọ ' ai cả.
Con chỉ nói có 1 câu về Will
Smith, biệt danh Hoàng tử mới.
Trước sau gì rồi mọi người
cũng sẽ quên vụ đó
Và con sẽ có thể trở lại làm
công việc mà con thật sự giỏi...
thay vì quét đường, ủi tuyết
và hốt rác!
Ok?
Nếu đằng nào con cũng lên
Thành phố,
ít nhất cũng đưa con bé đi
xem vở Mèo gì của nó đi.
Trời ơi...
Thôi, bố nói thế này nhé. Vì
người ta không diễn Mèo nữa.
Gertie à, con lại đây chọn 1 vở
kịch nào khác mà con muốn xem đi.
Nhìn đây này. Chọn gì cũng được.
Cứ tự nhiên.
- Mèo là 1 vở kịch?
- Ủa, bố có đọc báo mà.
Cô tưởng cô lanh lắm đấy à?
Lần sau con có tìm đồng loã
để mà gây án
thì phải tìm người khá hơn
1 chút đó.
- Ông nội lẫn rồi!
- Nghe hết rồi nhé!
Đây. Đi xem vở này
được không bố?
Sweeney Todd? Con biết đây
là nhạc kịch không?
- Cũng là kịch vậy.
- Bố chỉ hỏi vậy thôi.
Bố con đã từng thua cá độ
1 người ở cơ quan
và bố con đã phải đi xem nhạc
kịch mà diễn viên đi patin đấy.
- Thế thì hay quá!
- Bố chẳng thấy hay tí nào
Tôi làm việc với các ca sĩ
làm album...
nhưng lúc mới vào nghề,
tôi có học giao tế
trong điện ảnh nên việc ấy tôi
làm cũng được.
Tôi đã nghỉ làm 6... 7 năm gần đây
để nuôi con gái ở New Jersey.
Nhưng tôi đã theo dõi tình hình...
nên tôi sẽ không bỡ ngỡ chút nào.
Biết nói gì với các anh nữa nhỉ?
À...
Hết rồi. Tôi có thể bắt đầu
làm việc ngay.
Các anh không sao đó chứ?
Anh là Ollie Trinke? Gã đã
từng làm ở Mandel-Kirschner?
Vâng.
- Mẹ kiếp!
- Đã bảo mà, Reynolds! Trả tiền đây!
- Có đây!
- Có điều gì tôi chưa hiểu không?
Không... à... anh ta vừa cá độ
với tôi anh là Ollie Trinke,
anh chàng rủa xả Hoàng tử mới.
- Ai cũng biết vụ đó à?
- Chứ sao?
Anh đùa à? Anh là một
truyền thuyết đó!
Anh đã làm điều mà bất cứ ai
cũng chỉ mợ chứ không dám làm!
- Là làm gì?
- Anh nổi điên...
Anh dìm thân chủ tận thời đại
đồ đá cổ.
- Đúng rồi!
- Bọn tôi nể anh đó.
- Ai cũng nhắc anh như nhắc Thánh!
- Ừ, đúng vậy đó.
- Vậy 'Thánh' có được nhận không?
- Không.
- Anh điên sao?
- Không đời nào, Trinke!
- Bố, con về rồi!
- Làm như bố cần con lắm vậy!
Cảm ơn bố nhiều nhé!
- Nó như vậy đó à?
- Chắc vậy thôi!
- Còn của ban?
- Không giống vậy đâu!
Thế à? Đưa đây xem.
Thôi được.
Gertie! Đến giờ Bryan phải về thôi!
Ok.
- Vậy, cháu có ý định làm gì?
- Sao a?
Cháu có ý gì với con của chú?
- Có định cưới nó không?
- Không biết ạ.
Chỉ có những bé trai và bé gái
đã cưới nhau... à...
mới cho nhau thấy... à...
chỗ... à...
...chỗ ấy.
Nghe chưa?
Bryan, cháu có thể về nhưng nếu
trở lại, thì nhớ mang theo nhẫn.
Vâng, thưa chú Trinke.
- Chào Gertie.
- Chào!
Chào Bryan.
Ok.
Con có... hỏi gì về...
về những gì con...
à...
những gì con đã thấy không?
Bố cũng có cái đó y như Bryan?
Ừ... bố cũng có 1 cái...
To bằng của nó không?
Rất đáng buồn là bằng.
- Mình đi mướn phim được không?
- Được.
Vậy họ không cho bố việc làm à?
Không. Nhưng nghe đâu
ho đồn bố là Thánh.
Bố cũng đâu cần việc ấy.
Bố đã có việc làm rồi.
Ừ... thì... ngày xưa bố cũng
có việc khác...
và đi làm về thì muốn tắm thì
tắm chứ không bắt buộc.
- Bố biết bố phải làm gì không?
- Làm gì?
Bố phải dạy khiêu vũ... như
Johnny trong 'Dirty Dancing'.
Thật à? Bố sẽ được nói Không ai
được cho Bé vào góc phải không?
Mướn 'Dirty Dancing' nữa được
không bố?
Đối với bố Dirty Dancing còn thua
cả Mèo nữa con ạ,
Con chọn phim gì khác đi.
'Những người mặc áo đen'
Mướn phim này được không bố?
Dứt khoát là không.
Ra chọn phim thiếu nhi đi.
- Phim thiếu nhi dở lắm bố ơi.
- Ăn nói đàng hoàng nhé.
Không...
Ừ, chắc được rồi.
Ừ, được rồi.
Tôi sẽ mướn phim này và
phim gì mà con bé chọn.
Cứ cho vào túi và tính tiền.
Tôi xong rồi.
Vâng ạ.
Những anh chàng đa hệ
vai chính: Jordie tò mò?
Hay đó. Bà xã anh biết anh
thích loại phim này không?
Cái này... tôi...
- Tôi lỡ cầm nhầm phim...
- Thế à?
Phiền cô... đổi cái đó cho tôi
lấy phim gì khác...
Phim gì cô có thể lấy mà...
cô biết mà.
- Vậy anh muốn phim...
...không đa hệ.
Có thẻ thư viện không ạ?
Có chứ, đây.
Anh có phiền nếu tôi hỏi anh
về thói quen thuê phim không?
Không đâu.
Thật à? Ừ.
Lúc nào anh cũng mướn phim nhà
nghèo với con gái hay đây là lần đầu?
Xin lỗi?
Khi anh mướn phim nhà nghèo,
anh thường mướn cùng người thân,
hay đây là... 1 dịp đặc biệt?
- Tôi có phải trả lời không?
- Tôi là sinh viên
phải viết luận án.
Người đàn ông trong gia đình
và nỗi ám ảnh về tình dục.
Thôi. Tôi không tham gia đâu.
Thật à?
Frank, Phim 'Tình dục đa hệ'
được mướn 1 đêm hay 2 đêm?
- Bố mướn gì đấy?
- Ừ nhỉ, mình xem thử đi.
Thôi, đừng!
Xin cô vui lòng đừng hỏi những
câu đó khi có con tôi được không?
Thế thì khi anh mang trả vậy.
Nếu vậy... thì ừ.
Để có thể trả lời trung thực,
xin vui lòng bỏ vợ con ở nhà nhé.
Me cháu mất rồi.
Mất lúc sinh cháu.
Chúa ơi.
Tôi... tôi xin lỗi. Tôi đâu có biết...
Ừ. Cô đâu có biết.
Mình về đi con.
Tôi xin lỗi!
Mẹ ơi, phải đi ngủ sao?
Thiếu tá Damage đâu có phải đi
ngủ khi chiến đấu với băng Tiki!
- Melvin!
- Và họ có...
Để con ra mở cửa.
Không. Đúng ra giờ này con
phải đi ngủ rồi chứ.
Xem phim đi.
- Mẹ!
- Nói 'Vâng, thưa mẹ! '
Nói 'Vâng, thưa mẹ! '
Xin chào!
Cô đứng quầy ở cửa hàng
mướn phim!
Này, đừng ăn nói lung tung, ok?
Vào trong xem phim đi.
Gì đấy?
Tôi chỉ ghé qua cho biết
và để nói rằng tôi rất tiếc về
việc ban chiều.
Tôi cảm thấy áy náy về những
điều tôi nói và mọi thứ.
Đúng là cô nên áy náy.
Con gái tôi nó khóc suốt đường
về cô biết không?
- Ôi, trời...
- Con đâu có khóc.
- Vào nhà xem phim đi!
- Hay, cũng hay!
Bây giờ anh sẽ phải để tôi
phỏng vấn để làm bài!
Vì vậy mà cô đến đây?
Tôi chỉ nghĩ anh sẽ là 1 thí dụ
nghiên cứu điển hình đặc sắc.
Người chồng mất vợ không có
thời gian hẹn hò vì bận nuôi con...
nên đành mướn phim tươi mát.
Đề tài cũng hay chứ.
Chúa ơi! Cô có vẻ gan nhỉ?
Vả lại, tôi cũng muốn đền lại anh.
Vì những gì tôi nói và vì đã
làm anh ngượng.
Cô có vẻ mạnh miệng nhỉ?
Chẳng nể nang sợ sệt gì ai cả
Anh là Ollie, đúng không?
Tôi là Maya Harding.
Xin chào Maya.
Rất vui được biết cô
Xin chào.
Sao anh không để tôi mời
anh 1 ngày trong tuần này?
Không xem phim nhà nghèo
thì anh cũng ăn trưa chứ hả?
Cảm ơn cô nhưng... nhưng thôi.
Cảm ơn cô.
Ollie, thôi mà. Làm hỏng
nghiệp chướng của tôi hết rồi.
Sao? Mời tôi 1 bữa trưa thì sẽ
giúp cô đầu thai kiếp khác à?
Thứ hai được không?
Được chứ?
Không có gì rườm rà đâu...
ở quán ăn đầu đường thôi.
- Trưa nhé?
- Không!
Vậy thì trưa!
Hẹn gặp anh ở đó! Xin chào!
1 cô gái hết sức lạ lùng!
Bố chưa nghe tiếng con giật nước!
Cảm ơn.
- Mua bắp rang được không bố?
- Không phải rạp chiếu bóng con ạ.
Ở đây họ không bán bắp rang
Đây là Broadway, 1 nơi sang trọng.
Nếu nàng xinh đẹp...
thì sao?
Dù mái tóc nàng vàng như lúa...
ta sẽ không gặp nhau nữa,
chim bồ câu nhỏ của ta.
Hỡi Johanna xinh đẹp...
Vĩnh biệt Johanna!
Nàng đã mất rồi,
và nàng thuộc về ta...
Ta không sao cả, Johanna...
Ta không sao cả.
Con thấy tầng đó chưa?
Đếm 3 cửa sổ từ bên phải nhé.
Thấy cửa sổ đó không? Đó là nơi
bố mẹ sống trước khi về với Ông.
Nếu còn ở thành phố,
mình cũng vẫn sẽ sống ở đó.
- Nghĩa là nếu mẹ còn sống?
- Ừ.
- Bố ơi.
- Gì con?
Bố có nhớ mẹ không?
Nhớ, con ạ. Mỗi ngày.
- Trông mẹ ra sao?
- Bố bảo con cả triệu lần rồi.
- Con biết, nhưng con quên.
- Bố không tin là con quên.
Bố nghĩ đó là con thích nghe
bố kể thôi. Cũng được.
Con cứ hỏi về mẹ tuỳ thích.
Vậy bố nói đi!
Mẹ con rất bướng...
như con bạn nãy vậy.
Mẹ con rất đẹp... như con bây giờ.
Và mẹ rất thông minh...
và khoẻ mạnh... như 1 ngày kia
con sẽ thông minh và khoẻ mạnh...
Bây giờ con thông minh rồi.
Bố biết. Bố đâu có phủ nhận
là con thông minh hay gì đâu.
'Phủ nhận' là gì?
Bây giờ thì hết thông minh
rồi chứ gì?
- Bố dùng từ khó quá.
- Ừ, con nói đúng. Khó quá.
Để xem nào. Phủ nhận
có nghĩa là phê bình...
Vậy, Ông nội lúc nào cũng
'phủ nhận' bố à?
Ông nội vẫn nghĩ vậy.
Ông chỉ nói thế để chắc chắn
rằng ông còn sống thế thôi.
Ông đã già rồi con ạ. Rất già.
Con thấy sao?
Con thích thành phố chứ?
Cũng được. Nhưng con thích
vùng Highlands hơn.
- Thật à?
- Ừ.
Trường con ở đó, và bạn con nữa.
Và ở đó mướn phim cũng được.
Nếu bố nhớ không lầm... thì
ở đây mướn phim cũng được vậy.
Vâng, nhưng không có cô gì
đẹp ở cửa hàng video.
- Con nghĩ cô ấy đẹp sao?
- Bố không nghĩ thế à?
Không phải vì vậy mà bố
mời cô ấy đi chơi sao?
Bố không mời cô ấy đi chơi...
Người duy nhất bố mời
là con đấy, ok?
Đây là 1 buổi tối đi chơi.
Bố con mình đang hẹn hò đây.
Thật à?
- Con không thấy lãng mạn chút nào.
- Không à?
Để bố đền cho con nhé.
Anh ơi!
Câu hỏi thứ nhất. Bao lâu
thì anh thuê phim người lớn?
- Tôi phải trả lời thật à?
- Đâu có gì phải xấu hổ.
Xem phim người lớn có thể là
1 thói quen lành mạnh
miễn là đừng thường xuyên quá.
- Nói đi, bao lâu?
- 3 hay 4 lần 1 tuần.
Thôi, có khi tôi sai.
Anh nên xấu hổ thật.
Cô thật là có tài khiến người
ta cởi mở tấm lòng
và tự nhiên thoải mái, trong
một môi trường an toàn.
Nên anh mướn về để tự thủ dâm
phải không?
- Trời đất.
- Thôi mà, đừng dấu.
Người lớn với nhau hết rồi.
Tôi biết tôi là người lớn, còn cô
thì chính xác là bao nhiêu tuổi?
- Tháng 3 tới tôi sẽ 26 tuổi.
- 26?
Cô vẫn chưa biết là có những
việc không nên nói công khai sao?
Nếu nói mà làm anh yên tâm
thì tôi làm việc ấy 2 lần 1 ngày.
Chúa ơi!
Biết nói sao với anh bây giờ?
Tôi cũng rất mau chán.
Coi chừng viêm khớp cổ tay đấy.
Đừng bình phẩm tôi chứ.
Anh cũng đâu tốt lành gì.
- Thật ra tôi...
- Chỉ tại tôi khoẻ về việc ấy.
Thế sao cô không tự tìm
cho mình 1 người bạn trai?
Còn anh sao không tìm
1 người bạn gái?
Tôi đi làm cả ngày,
và chơi với con tôi buổi tối.
Vậy anh thà chơi với con
còn hơn là đi quậy?
- Ừ.
- Dễ thương quá.
Tôi bắt đầu thích anh từ bây
giờ đó anh Trinke.
Ok. Bây giờ tôi về được chưa?
Chưa. Lần chót anh ngủ với
1 người nào đó là khi nào?
Tốt hơn hết là tôi không
tiết lộ thông tin đó.
Thôi mà. Đừng dấu tôi nữa.
Trong bài thi của tôi anh sẽ
là 1 người vô danh.
Ai nói đến danh tánh làm gì?
Nói ra kỳ lắm.
- Có gì đâu mà anh sợ 'kỳ'?
- Bởi vì đã lâu lắm rồi.
- Bao lâu?
- Lâu lắm rồi.
Thôi mà. Nói thật đi.
Cứ nói đi mà.
Tôi thề là sẽ không tiết lộ
sự thật trong bài luận của tôi...
...ít nhất là trước mặt anh.
- 7 năm.
- 7 năm?
Từ khi vợ tôi mất, đúng rồi.
Cô biết không, vẻmặt há hốc
vì sửng sốt của cô
có thể được cho là tiết lộ sự thật đó.
- Xin lỗi.
- Không sao, không sao.
Không phải. Thật ra thì có sao đó.
Dù rất tôn trọng vợ anh, tôi
cũng nghĩ anh nên quậy lại đi.
- Không, không cần đâu.
- Có, anh cần đó.
- Không.
- Có đấy. Đứng lên.
- Xong chưa?
- Phỏng vấn thì xong rồi. Theo tôi.
Tạ ơn Chúa.
- Ta đi đâu đây?
- Về nhà anh.
Ta sẽ quậy 1 chút.
- Sao? Anh quên gì à?
- Không. Này, cảm ơn cô.
Rất hân hạnh, nhưng tôi không
làm thế được.
Nhưng sao vậy? Anh không
thấy tôi xinh sao?
- Cô xinh đấy chứ.
- Rồi sao?
Này, không phải tôi sống độc
thân vì con gái tôi đâu.
Có nhiều vấn đề tâm lý
và tình cảm nữa.
Vợ tôi có chết đi nữa, tôi cũng
vẫn còn yêu cô ấy rất nhiều.
Tôi tôn trọng điều đó, tôi đâu
có bảo anh yêu tôi hồi nào...
và tôi cũng đâu tìm cách
thay chị ấy.
Chỉ là 2 người trưởng thành
quan hệ bình thường với nhau thôi.
Có thể là hơi nhanh gọn 1 chút
vì cólẽ anh hơi lụt nghề.
- Tôi không làm được, rất tiếc.
- Sao vậy? Anh tu rồi à?
Chúa ơi! Để xem lại vấn đề
1 cách hợp lý, ok?
Anh thuê phim bậy và thủ dâm,
đúng không?
Trời đất!
Làm ơn nói nhỏ 1 chút đi!
Nếu anh không lo vợ thắc mắc
về việc anh xem phim nhà nghèo.
Thì có gì mà thắc mắc nếu
tôi đề nghị vì cũng thế thôi à.
Nhưng sẽ có người khác làm
giúp anh
và anh đỡ mất 2 đô mướn phim.
Thôi mà. Đàn ông chỉ xem phim
thôi thì không đủ đâu.
Trời ơi...
Con về rồi!
Ông ơi.
- Chúa ơi, làm gì bây giờ?
- Vào nhà tắm mau!
- Ông nội?
- Không con ạ. Bố đây.
Bố? Bố không đi làm à?
Bởi vì bố phải về nhà và bố...
...phải về nhà và tắm.
- Mướn phim được không bố?
- Ừ, được, được chứ con.
Bố tắm xong sẽ xuống
dưới nhà ngay.
Ok.
Chúa ơi! Đúng là suýt nữa!
Bây giờ làm sao?
Em ướt hết rồi.
Xin lỗi Bố, con lại quên nữa rồi.
Chào con!
Con nhớ cô Maya ở cửa hàng
video không?
- Ý định của cô thế nào đây?
- Xin lỗi?
Cô định làm gì với bố cháu đây?
Cô có định cưới bố cháu không?
À... cô không...
Bởi vì cháu được dạy rằng
chỉ có vợ chồng mới cho nhau
xem... chỗ ấy.
- Phải không bố?
- À... ừ. Phải rồi.
Mình có thể xem phim miễn phí
chứ?
Sao?
Cháu có thể chọn phim để xem
mà khỏi trả tiền không?
Ừ, ừ. Vì Chúa, ừ.
Nếu như thế có nghĩa là bố và
cô ấy không bị rắc rối nữa.
Và... Phải không Maya? Đúng rồi!
Cháu muốn gì cũng được.
Miễn phí.
Cả phim Dirty Dancing nữa?
Ừ.
Và mình sẽ có thể diễn Sweeney
Todd cho đêm văn nghệ ở trường?
Sao?
Mình có thể diễn Sweeney Todd
cho đêm văn nghệ ở trường?
- Không, con à. Kịch đó người lớn quá.
- Thật sao?
Vậy... con biết nói với ông nội
về bố và cô sao đây?
Được. Diễn Sweeney Todd
cho đêm văn nghệ ở trường.
Ok!
Có chịu im đi chưa? Chúa ơi,
Greenie... lúc nào cậu cũng...
Chúa lòng lành... 2 người...
đang quấn khăn tắm đó à?
Miễn là không có quậy trên
giường bố là được.
Chúa ơi, chỉ có 1 lần hồi trung
học! Bố có thôi đi không!?
Tôi có quậy 1 em trên giường
của ông bà già 1 lần. Vui lắm.
Tuyệt vời. Nói cho anh biết,
bọn tôi không hề 'quậy'.
- Cũng xém xém hả?
- Không!
Không phải việc 2 người.
Thật ra bọn tôi cũng chưa làm gì.
Chúng tôi mất bình tĩnh 1 chút...
rồi sau đó tỉnh trí lai...
và chúng tôi đã dừng lại trước khi
kịp làm điều gì sẽ ân hận về sau.
Con bé bắt gặp chúng nó.
Sao không nói chuyện khác,
như vụ đường nước ở đây?
- Hư nhiều không.
- Dứt khoát là phải thay.
Chúa ơi. Chận đại lộ Bay
để sửa ống nước
chắc thành phố này treo cổ cả
đám bọn mình.
Làm gì có.
Con chưa có dịp làm người
dân phiền đấy.
Họ nổi khùng lên như thú vật.
Nhớ hồi 1988 không?
Đường South Peak.
Thánh thần ơi, cứ tưởng họ định
đóng đinh ngược cả đám.
- Như Thánh Peter.
- Cậu là ai, Chúa Cha đó à?
Ai cũng biết là tôi nói tới Thánh
Peter. Khỏi giải thích lần nữa.
Nhưng tôi chỉ nói...
Lúc tôi ở dưới đó, quý vị đã bảo
bao nhiêu xe đi lối khác?
3 hay 4.
3 hay 4 xe trong cả nửa giờ
tôi ở dưới đó?
Giờ cao điểm mà.
Tôi không nghĩ dân chúng
vùng Highlands ở New Jersey
sẽ phản đối nhiều lắm nếu ta
chận 1 phần nhỏ
của Đại lộ Bay trong vài ngày.
Từ từ, từng người thôi!
Từng người một!
- Chúng tôi đang cố gắng!
- Ban nãy con nói gì?
Sao không ai lên đó giải thích
mọi việc cho họ hiểu?
Sao bố không lên nói đi?
Công việc cũ của bố đó mà.
Làm người ta thích ca sĩ bằng
cách nói những điều hay về họ.
- Phải rồi con, nhưng...
- Con bé nói đúng đó.
Vì con từng là 1 kẻ đi
nói tào lao kiếm sống...
bố chỉ định con lên đó để phát biểu.
- Bố chỉ định à?
- Ừ.
- Đâu có sao?
- Đi đi.
Cảm ơn nhé!
Bình tĩnh!
Có nó lên đó rồi.
Bà con ơi, chờ chút.
Xin chú ý.
Tên tôi là Oliver Trinke và
tôi làm cho dịch vụ công cộng.
Chắc vì vậy mà tôi sẽ không
được yêu thích lắm.
Xin bảo đảm với bà con rằng
Công việc ở Đại lộ Bay sẽ
không gây phiền hà nhiều...
Chừng 3 ngày là nhiều nhất.
Xao! Vớ vẩn!
Quý vị, ổn định!
Vui lòng giữ trật tự!
Xin chờ 1 chút!
Tôi còn 1 điều muốn nói.
Tôi sống ở đây, và thấy mọi
người đi làm mỗi ngày...
Anh nói thật. Không ngờ!
Anh lên đó nói tầm bậy tầm bạ
một cách thuyết phục đến nỗi...
- cả hội trường đã đồng ý!
- Đúng là ăn nói ngọt như đường.
Anh chỉ nói về lợi ích của họ
em biết không?
Có lẽ đó là tại vì anh không
xạo nhiều như anh nghĩ.
Làm công việc bẩn nhưng thực tế...
Anh chỉ bịa thế thôi!
Phim hay đó. Gert.
Điều buồn nhất là anh cảm thấy
hài lòng về vụ ống nước
hơn là bất cứ điều gì anh đã làm
trong 7 năm vừa qua.
Em hiểu rồi. Anh muốn làm xong
việc gì đó và anh đã làm xong.
Nên bây giờ say sưa vì chiến
thắng. Em hiểu mà.
Chứ sao. Anh đã là nhân viên trẻ
nhất được phụ trách 1 bộ phận...
trong lịch sử của Mandel-Kirschner.
- Biết rồi.
- Đó là 1 thành tựu.
Thuyết phục 1 thành phố chấp
nhận 1 điều gì vốn là lợi ích của họ?
- Chỉ lý luận lòng vòng thôi.
- Ừ, nhưng đó là cuộc sống của anh.
Ý em nói là người trẻ tuổi nhất trong
lịch sử của...vân vân và vân vân...
đâu có phải là anh nữa.
Biết đâu đó chưa bao giờ là anh.
Đó là anh đấy chứ. Anh với
căn hộ riêng của anh.
Anh giàu hơn, và anh với
nhiều sự tự trọng hơn.
Dù anh muốn hay không,
đời anh là ở đây.
Ý em nói là hãy quên những điều
anh nghĩ về mình ngày trước
và hãy chấp nhận con người
của mình.
- Cháu lấy phim này!
- Gert, cháu làm gì đấy?
Cô nhớ rõ có nghe bố cháu bảo
là có thể lấy Dirty Dancing đấy.
- Đúng đấy, có!
- Vâng...
Cảm ơn vụ đó nhiều nhé.
Mà này, nó có hỏi anh khi nào
thì sẽ có ngực to như em đó.
- Chúa ơi.
- Nó mới lên 7, nghe chưa?
Nếu anh muốn, em có thể xạo
với những câu chuyện
mẹ em vẫn kể lúc em còn bé.
Mẹ em ngày trước có nhắc
đến con trai không đấy?
Anh mừng là chúng mình
không ngượng với nhau.
Sau vụ... sự việc đã xảy qua
tuần rồi với...
Ollie, em đã định giúp đưa
anh trở lại với đời...
Giây phút đó lỡ rồi thì cũng
không có gì đáng nói nữa.
- Chỉ là bạn nhé?
- Ừ, bạn.
' Trở lại với đời' hả?
Đừng lại gần con anh nghe chưa.
- Như vậy tròn quá!
- Im đi!
- Im đi, im đi!
- Sao không...
- Làm ơn im dùm được không?
- Im thì im!
Có nhiều người bị cắt cổ trong
vở kịch đó.
Vâng.
Và bố cháu bảo là có thể diễn
kịch này ở trường?
Vâng.
Sao bố lại để cháu làm vở kịch
gì kinh thế?
Bởi vì con thấy bố và Maya
không mặc quần áo trong nhà tắm.
À, ra thế.
Vậy thì ông hiểu.
Cho tôi gặp Arthur Brickman
được không ạ?
- Ollie.
- Arthur.
- Chào!
- Anh khoẻ không?
- Cũng ổn, còn cậu?
- Bình thường. Rất vui được gặp anh.
Cả thành phố đã biểu quyết đồng
ý sửa ống nước chính... nên...
Xưa nay anh rất giỏi nói trước
đám đông.
Chỉ trừ... trừ lần đó, tất nhiên.
Nhưng lần này... đúng là ngược
lại với vụ Hoàng tử mới.
Tôi đã cảm thấy mình
vững tin trở lại...
và đó là lý do tôi quyết định
gặp cậu.
- Tôi muốn nhờ cậu 1 việc.
- Gì cũng được. Gì đấy?
Cậu có thể giúp tôi được vào
phỏng vấn với cơ quan cậu không?
Anh nói thật chứ?
Tôi cũng đã thấy hơi lạ là
anh muốn ăn trưa ở đây.
- Tôi biết là sẽ rất khó khăn...
- Khó khăn?
Ollie, anh gọi 1 căn phòng
đầy phóng viên là 1 lũ cà giựt
và bôi bác 1 thân chủ nay là
1 trong các diễn viên siêu sao
của hành tinh này.
- Khi ấy anh ta đâu ra gì.
- Nhưng bây giờ 'ra gì' rồi.
Nếu muốn biết nổi tiếng cỡ nào...
Khi tôi rời Mandel-Kirschner,
nhiều công ty không nhìn đến
lý lịch của tôi nữa bởi vì tôi...
Anh đừng giận. Chỉ vì tôi đã
làm việc dưới quyền anh.
Tôi chỉ mới làm với Angellotti
được 1 năm...
Cậu à, thôi, coi như tôi không hỏi
gì cả. Đừng bận tâm nữa. Thôi.
- Ngốc thật. Chỉ tại tôi...
- Khoan, để tôi nói hết.
Điều tôi định nói đó là...
tôi đã bỏ công làm việc nhiều
năm để lên đến 1 vị trí
từ đó có thể giúp anh và
bây giờ tôi có thể giúp được.
Vụ này chắc chắn là không dễ
tí nào... nhưng...
tôi nghĩ có thể cho anh vào
phỏng vấn với chính Angellotti đấy.
- Cảm ơn cậu rất nhiều!
- Có gì đâu.
Lúc này anh tình cảm
hơn ngày xưa nhiều nhỉ.
Chỉ tại vì... tôi nhớ nghề quá
cậu hiểu không?
Đó là điều duy nhất mà tôi
có thể làm thật giỏi.
Hay quá. Nếu được tôi sẽ
có thể dọn trở về đây và...
tôi sẽ có thể cho Gertie vào
1 trường tư thật tốt...
Thuê 1 bà vú chăm sóc
cho nó, cậu hiểu không?
Rồi sẽ như là vu bể đìa kia
chưa từng xảy ra.
Tôi sẽ thuyết phục ông già
khi trở về cơ quan
và gọi anh tối nay
nếu mọi việc tốt đẹp.
Tuyệt vời!
Để bố nghe điện thoại.
Ông ơi! Ra hát vai của bố đi!
- Ông à?
- Ừ.
Ừ. Ra hát đi.
Alô? Chào Arthur.
Cậu có giỡn không đó?
Sao lại phải hát vai của bố? Ông
đóng vai ông khách bị cắt cổ mà.
Phải rồi. Nhưng ông
cũng thế vai bố nữa.
Thế vai là làm gì?
Có nghĩa là nếu bố gãy chân
thì ông hát thay cho bố.
- Cố lên, hát nữa đi.
- Ông hát hay đấy.
Khoan, khoan! Bây giờ bố thế
vai con rồi mà.
Không làm việc kiểu này được.
Xin lỗi.
- Ai lại làm kịch như vậy bao giờ?
- Anh hát hay lắm.
Cho ông vào cánh gà chờ
đến phiên, Tommy Tune.
Từ nay, tôi sẽ tự hát.
- Tommy Tune là ai?
- Tommy Tune là 1 người...
mà ta có thể thấy tại Broadway.
Khi ta dọn trở về New York!
- Sao?
- Sao?
- Sao?
- Cái gì?
Ừ, cái gì?
Tôi vừa nói chuyện điện thoại
với 1 đồng nghiệp cũ
từ thời còn ở Mandel-Kirschner.
Tôi đã ăn trưa với cậu ấy
và nhờ cậu ấy
giúp để được phỏng vấn với
công ty cậu ấy đang làm việc...
Chúa ơi, lại đi phỏng vấn nữa
hả Ollie?
Trời ơi, chừng nào con mới hiểu ra?
Cậu ta vừa gọi con và bảo là
đã nói chuyện với Giám đốc...
giới thiệu tôi với giám đốc như
thể tôi là thuốc chữa ung thư vậy.
Tình cờ là đang có 1 vị trí
ở bộ phận ca nhạc ở đó...
Bùm! Sau 6 năm sống lưu đày
con sẽ trở về với công việc!
Không lái xe rửa đường nữa...
không còn hốt rác, và
không còn sửa ống nước nữa.
Bạn bè trong giới báo chí...
tiệc tùng, đình đám.
1 địa chỉ ở Phố Tây...
1 trường học xịn cho Gertie.
Nhưng con đang học
ở trường xịn rồi.
Đúng rồi con, nhưng ở New York
có nhiều trường tốt hơi nhiều đó.
Con sẽ có thể đi xe điện ngầm
đến trường... có phải vui không?
Nhưng xe điện ngầm đầy những
người nghiện ma tuý và du đãng.
- Thật đấy.
- Đừng nghe lời ông nội.
Bố bảo con thế nào?
Ông chỉ nói doạ thế thôi!
- Rồi con xem. Xe điện ngầm hay lắm.
- Con không muốn biết.
Con không muốn đến trường ở
Thành phố. Con muốn trường con.
Con à, lái xe về tận đây thì quá xa...
bố đâu thể đưa con đi học
ở New Jersey mỗi buổi sáng.
Vậy thì đừng dọn lên Thành phố,
Ở đây với ông nội đi bố
Cưng à, bố đã quá già để
sống chung với bố của bố.
Bố phải có nhà riêng chứ.
Còn ông nội thì... nhìn đi,
Ông cũng khó chịu...
Ông đâu có muốn mình ở đây,
làm phiền ông đủ thứ.
- Phải không ông?
- Chỉ nói tầm bậy.
Cảm ơn bố nhé!
Con không muốn lên thành phố!
Con thích ở đây!
Ông bảo cháu có thể ở đây
bao lâu tuỳ thích.
Con à, có nhớ lúc bố dẫn con
đi xem Sweeney Todd không?
Lúc đó có vui không?
Con cũng thích chứ hả?
Nếu dọn lên New York, ta sẽ
có thể làm như vậy mỗi tối!
Dĩ nhiên là trừ những đêm
con làm việc.
Sao bố không im dùm con 1 chút
cho con nhờ?
Con đang nói chuyện với con gái
của con.
Con thích New York. Con bảo
bố con thích thành phố.
Con đâu có nói!
- Con bảo là cũng được.
- Chúa ơi!
Con bảo con thích Highlands hơn.
Sao bố lại phải đi tìm việc
làm khác chi vậy?
Bố được lái xe Người Dơi mà!
Con à, Bố không muốn lái xe
người dơi!
Bố muốn ăn món sushi!
Bố muốn đi taxi!
Bố muốn có bảo vệ riêng!
Bố muốn ngự trị trên các
nhà xuất bản báo chí!
Bố thích công việc cũ,
và bố đã nhớ nó
từng ngày từ khi ra đi!
Bố muốn làm việc đó! Bố không
muốn đổ rác suốt đời!
Nhưng bố bảo với mọi người ở
buổi họp, là bố thích công việc này
bởi vì bố không phải mặc áo vét.
Phải, nhưng bố chỉ nói thế để
họ đồng ý cho sửa ống nước.
Vậy bố nói dối với mọi người à?
Này, để bố nói thế này.
Bố vẫn đi dự phỏng vấn, ok?
Nếu bố không thích người ta
nói gì... thì bố sẽ không nhận việc.
Bố nói dối con!
Thôi đủ rồi! Bố sẽ đi dư
phỏng vấn vào thứ 2...
dù con có thích hay là không.
Khoan. Thứ 2 tới?
- Ừ.
- Ollie, thứ hai anh không đi được!
- Tại sao?
- Vì đó là đêm văn nghệ của con!
Mẹ kiếp. Ngay ngày thứ 2 à?
Phỏng vấn lúc 4 giờ nên bố
cũng có thể trở về kịp đấy...
Nhưng kịch của con lúc 5 giờ!
Con đi kiểu gì mà trở về đây
kịp lúc 5 giờ
nếu anh phải họp ở thành phố
lúc 4 giờ?
Đừng nói nữa! Con đã quên
mất vụ vở kịch!
Sao mà quên được?
Bố ngớ ngẩn hay sao?
Gertie, công việc này rất
quan trọng với Bố!
Còn vở kịch của con,
không quan trọng với bố sao?
Có con ạ, quan trọng
với bố hơn nữa.
Vậy đừng lên thành phố họp vì
vụ việc làm vớ vẩn của bố nữa!
- Thôi đủ rồi! Nín!
- Con không muốn bố
trong vở kịch nữa!
Đằng nào bố đóng Sweeney Todd
cũng đâu có hay.
Ông nội hát hay hơn nhiều.
Chú Greenie và Chú Block
hát còn hay hơn bố!
Những người này không phải
chú của con!
Nhưng nhờ bọn tôi đóng bục
diễn cho nó thì được chứ gì?
Xin lỗi, tôi không có ý đó!
Con đi đâu đấy?
Con không muốn đứng gần bố!
Con không muốn bố đến xem kịch!
- Thôi mà con!
- Thật! Con ghét bố!
Đừng đến xem kịch của con nữa!
Trở lại đây nghe chưa!
Bố bảo con đấy!
Này, xuống đây bố bảo,
nghe không?
Bố không có quyền ép con! Con
không việc gì phải làm theo ý bố!
- Con phải nghe!
- Tại sao?
Bởi vì bố là bố con!
- Rồi sao nữa?
- Bố cấm con la hét với bố, Gertrude!
Con sẽ la khi con muốn!
Con sẽ không lên thành phố!
Thôi, đủ rồi! Con sẽ lên sống
ở thành phố và chấp nhận
điều đó, chấm hết!
Con ghét bố! Con ước gì bố
chết chứ không phải mẹ!
Con là 1 con quỷ nhỏ,
và bố cũng ghét con nữa!
Con và mẹ con làm hỏng hết đời
bố và bố muốn lấy lại cuộc đời đó!
Chúa ơi, bố xin lỗi con,
xin lỗi con, bố đâu có ý...
- Buông con ra!
- Bố xin lỗi mà!
Con bảo buông con ra!
Lúc này con làm sao vậy?
Hả?
Hôm nọ em đi đâu?
Lúc tìm thì em đã về mất rồi.
Em thấy hình như cả nhà cần
được riêng tư.
Lúc đó anh thật sự cần có
người giúp 1 chút.
Nó còn bé mà Ollie. Trẻ con
không thích thay đổi.
Vài năm nữa đuổi nó ra khỏi
Manhattan chưa chắc được.
Nhưng lúc này, nó chỉ muốn có
những gì nó biết.
Anh cũng vậy.
Nhưng anh có còn biết điều đó
nữa không?
Chúa ơi, em nữa hả?
Anh muốn cuộc đời cũ,
kiếm tiền nhiều...
ra khỏi nhà ông già...
Cũng đâu có gì vô lý lắm.
Ừ. Rồi sao?
Anh muốn có lại cuộc đời của
anh, chứ đâu phải đời của họ.
Còn đây là cuộc đời của họ.
Điều anh đang nói
với những người thương yêu anh
lúc này
đó là những gì họ có không đủ
tốt đẹp đối với anh.
Nên ai cũng bực, anh hiểu không?
- Ai cũng vậy?
- À, anh hỏi em?
Chúng mình có chuyện tình
say đắm nào đâu mà nói.
Mình chỉ là bạn thôi, đúng không?
Em có bao giờ nghĩ rằng 1 ngày
nào đó, giữa chúng ta có thể...
...còn hơn là tình ban?
Khoảng 2 giây... trước khi anh
bắt em trốn trong buồng tắm.
Ollie, em rất thích anh nhưng...
em sẽ không thất tình đau khổ
chỉ vì anh không ở đây nữa.
Anh biết.
Cho dù anh có nhận việc làm
ở thành phố...
anh cũng vẫn sẽ trở về đây
thăm bố anh. Và em.
Sao vậy? Anh tưởng em còn ở
đây lâu sao?
- Maya...
- Ollie...
Em phải trở vào làm việc đây.
Nếu... nếu em không thấy anh
ở buổi văn nghệ...
thì nhớ lâu lâu gọi điện
cho em từ thành phố.
Thôi mà em.
Mẹ kiếp.
Bố.
Con à... Bố xin lỗi. Bố không
định làm con thức giấc.
Không sao đâu ạ.
Bố rất tiếc vì đã la con hôm trước.
Bố bậy quá. Và thật lòng thì
bố không nghĩ thế đâu.
Con biết. Con cũng thế bố ạ.
- Bố ơi?
- Gì?
Mẹ có thích ở trên thành phố không?
Có, mẹ thích, mẹ thích lắm.
Nếu vậy thì con cũng sẽ thích vậy.
Cảm ơn bé của bố.
Cảm ơn.
Bố vẫn có thể về kịp để đóng
kịch đấy, nếu không kẹt xe.
Nếu bố về không kịp, con sẽ
không giận đâu. Con hiểu mà.
Được rồi con. Ngủ lại đi.
Bố thương con.
Chúc bố ngủ ngon.
Chúc con ngủ ngon.
Văn phòng George Clooney
gọi Tony trên đường dây 1.
Công ty Angellotti. Xin chờ 1 chút.
- Thưa anh cần chi?
- À... vâng.
Tôi là Oliver Trinke và tôi đến gặp
Arthur Brickman và ông Angellotti.
Vâng.
Ông Trinke đã đến rồi ạ.
Vâng, tôi sẽ nói.
- Họ còn họp khoảng 10 phút nữa.
- Ok.
- Xin anh ra ghế ngồi đợi.
- Vâng... vâng.
Xin chào.
Ôi Chúa ơi, chào anh!
Tôi đến gặp Brad.
Vâng. Anh ấy đang chờ anh đấy.
Anh ấy xin lỗi, nhưng đang
bị kẹt xe cách đây vài ngã tư.
Mời anh ngồi và tôi sẽ báo anh
ấy là anh đã đến.
Cảm ơn cô.
Họ hay cho mình chờ quá hả?
- Xin lỗi?
- Họ hay bắt mình chờ đợi.
À, vâng, vâng, đúng vậy.
Như vậy là để họ có ưu thế về
mặt tâm lý, anh biết không?
Tôi có thể cho họ xem phần ưu
thế nhất của tôi, là cái bàn toạ...
vì họ sẽ chỉ thấy có nó
khi tôi đi ra khỏi cửa.
Anh biết gì về họ không?
Chỉ biết rằng họ là công ty đang
lớn mạnh nhanh nhất
...trong ngành giao tế.
Ừ, tôi cũng có đọc bài đó.
Vậy... anh cũng biết như tôi thôi.
Chắc như vậy có nghĩa là họ
rành công việc họ làm...
Có thể. Trừ khi những người
làm quảng cáo lại đi thuê
những người làm quảng cáo khác...
để quảng cáo cho mình.
Ừ. Và những người này cũng đi
thuê những người quảng cáo riêng...
để giúp rêu rao tiếng tốt về
những việc họ đã làm
cho những người làm quảng cáo.
Tất nhiên, ai cũng biết thế nào
họ cũng thuê người khác
để giúp phổ biến sự việc là họ đã
góp phần trong công việc quảng cáo.
Mà họ đã thuê người để làm...
Vậy đó.
- Mẹ ơi... vậy anh làm nghề gì?
- Quảng cáo.
Tôi đâu ngờ mình đang nói
chuyện với lính của Angellotti.
Nói thật tình thì tôi không phải
người của Angellotti.
Ít ra thì chưa. Tôi đang xin việc.
Họ đã cố thuyết phục tôi bỏ
nhà quảng cáo của tôi
từ khi tôi đóng phim cuối cùng
của tôi.
- À, phim gì về người máy đó à?
- Ừ, anh xem chưa?
Tôi chưa kịp... nhưng định...
À, ừ. Cảm ơn vì đã khen.
- Tôi cũng muốn xem chứ...
- Cũng không hay lắm đâu.
Tại t ôi có con nhỏ. Không có
dịp đi chơi xem phim nhiều...
trừ khi trong phim có cua biết hát.
Cua biết hát? Tôi biết rồi.
Vậy là anh có con gái.
Đúng vậy.
- Nó bao nhiêu tuổi?
- 7 tuổi.
Thế à? Hay nhỉ.
Tôi có 1 gái 2 trai.
3 đứa?
Chúa ơi, thời gian đâu mà
anh đi đóng phim lắm thế?
Trời ơi, nếu không có lũ quỷ nhỏ đó
tôi đâu phải cố đóng phim làm gì.
Ừ.
Trời ơi...
- Cũng vui chứ hả?
- Đóng phim?
- Chứ sao.
- Ý tôi nói là làm bố đấy. Đùa hoài.
Cũng có lúc này, lúc kia.
- Con gái anh tên gì?
- Gertrude.
Trời đất. Sao lai làm thế
với con bé vậy?
- Thua cá độ hay sao?
- Không.
- Không. Đó là tên vợ tôi ngày xưa.
- Ngày xưa? để tôi đoán nhé.
Cô ta vét hết 1 nửa của cải
sau khi đặt tên con bé là Gert?
Trách cô ấy không được, tôi
đặt tên Gert cho con bé...
còn vợ tôi chết lúc sinh nó. Nên...
- Không... thật ra...
- Tôi là thằng mất dạy.
- Không có gì đâu mà.
- Không, thật, tôi xin lỗi về việc đó.
Còn tôi chưa xem phim của anh,
cho nên ta huề. Thật mà.
Chính vì vậy mà không ai nói với
ai lúc đang chờ đợi, đúng không?
Có lẽ. Nhưng tôi phải cho anh biết...
Anh chàng từng viết 'Bố mẹ
không hề hiểu' nay đã là 1 ông bố...
thì trả thù đời thế cũng được rồi.
Trời ơi... Mình không hiểu gì hết
thật... phải không?
- Anh nói sao?
- Hiểu chúng nó.
Bọn trẻ thời nay... mới sinh ra
chúng đã lấn lướt ta rồi.
Con gái của tôi ăn hiếp tôi
quá chừng. Nói thật.
Còn thằng con giữa của tôi nữa.
Mỗi lần tôi ra khỏi nhà buổi sáng...
Nó hỏi...Bố, Bố thương
con đến tận đâu?
Tôi chọn nơi nào gần...Bố
thương con đến cái bàn kia kìa.
Không. Bố thương con đến tận
mặt trăng và trở về trái đất.
Vậy cũng hay quá.
Phải ráng hết sức mới ra khỏi
được căn nhà đó.
Nhưng anh cũng có thời gian
dành cho con lúc đóng phim vậy.
Ừ, có. Nhưng nếu tôi khôn hơn...
giờ này tôi đâu có ngồi đây...
mà là ở nhà...
nghịch bẩn với con cái.
Ai chẳng biết tôi đâu có nổi
tiếng vì trí tuệ sắc sảo...
Mà chỉ vì tôi đẹp trai, quyến rũ...
và có thân người cực kỳ hấp dẫn...
Nhưng tôi cũng không phải là
số 1 trên đời này đâu.
Này...
- Nói chuyện với anh vui lắm.
- À, ừ, anh bạn cũng vậy.
- Sao, về à?
- Ừ, tôi rút.
Này, anh có khuyên tôi nên
làm việc với họ không?
Tôi chỉ biết 1 người thật khá là
Arthur Brickman.
Ngoài anh ta ra, tôi không
bảo đảm ai nữa cả.
Khoan. Anh là Brickman chứ gì?
Không. Chỉ là 1 gã thích về
nhà nghịch bẩn với con mình.
- Toby!
- Có đây! Xin lỗi!
- Rượu đâu?
- Có đây mẹ!
Nhanh lên!
Chúa ơi, ngon quá!
Muốn đánh má hồng hay là
beo má anh được rồi?
Bẹo má là tôi cho cậu bay qua tường,
văn nghệ hay không cũng kệ.
Rất hân hạnh chúc mừng tất cả
đến trường Thánh Maria Goretti
dự đêm văn nghệ mùa thu
của học sinh và gia đình.
Đây là dịp để trẻ có thể
bộc lộ tài năng...
nên chúng tôi hy vọng quý vị
sẽ thích đêm văn nghệ.
Màn đầu tiên là sẽ do
Cynthia Bodnar - lớp 1, và mẹ
trình bày bài hát Kỷ niệm
từ vở kịch Broadway Mèo
Và bây giờ là Tracy Colelli,
lớp mẫu giáo của Sợ Ann...
sẽ trình bày cùng bố mẹ bản
Kỷ niệm từ vở kịch Mèo
Học sinh lớp 1 Martin Tobias
và mẹ sẽ trình bày...
Bản nhạc này có vẻ thịnh nhỉ?
Bản Kỷ niệm từ vở Mèo
Trời đất ơi!
Đày đoạ anh thế này
chưa đủ à, Gert?
Không sao đâu, cưng à.
Tiếp theo là em đấy Gertie.
Chuẩn bị nhé.
Và bây giờ là 1 tiết mục không
phải của Mèo. Tạ ơn chúa.
Học sinh lớp 1 Gertrude Trinke
và bố, Oliver... sẽ...
Xì!
Chỉ ông của em thôi.
Xin lỗi. Học sinh lớp 1
Gertrude Trinke và ông nội...
sẽ trình bày 1 bản
mà tôi đoán là thánh ca
tựa là Chúa ơi, ngon quá! từ
vở nhạc kịch Sweeney Todd.
Kính thưa quý vị.
Xin vui lòng chú ý...
Mũi của quý vị có phập phồng
vì mùi thơm ngào ngạt,
béo ngậy kia không?
Có, dám cá là có.
Mùi thơm đang bay trong gió đó
không là gì cả so với
nguồn gốc của nó...
như những người sành ăn
sẽ biết ngay...
Không ai hình dung được
sự mê ly
ngay bên trong cánh cửa này.
Ở đây quý vị sẽ được dùng
bánh nhân thịt của bà Lovett.
Bánh đậm đà hương vị...
như quý vị thấy...
Hỡi những ai ăn bánh
nhân thịt của bà Lovett
sẽ nhắc lại sự tuyệt vời
của món bánh này...
- Toby!
- Có ngay, xin lỗi.
- Dọn rượu!
- Vâng thưa mẹ!
- Nhanh lên!
- Chúa ơi, ngon quá!
Xin chào anh bạn,
Vẫn mạnh giỏi ch??
Tôi thì nhức mỏi quá!
Toby! Dọn bánh cho ông khách kia!
Nghe tiếng chim kêu chưa?
Cho vui cửa vui nhà
Toby! Ném bà già ra cửa!
Chúa ơi ngon quá!
Quý vị có tiền nhiều không?
Chúng tôi không bán lẻ.
Cởi ra mau.
... không giảm giá!
Tính tôi hơi kỹ tiền.
Buôn bán thì khá lắm!
Chúa ơi ngon quá!
Phải cố buôn may bán đắt...
- Suỵt!
- Xin lỗi!
- Suỵt!
- Con à, ra lo dọn cho khách!
- Suỵt!
- Ừ, gì đấy anh yêu?
- Nhanh lên!
- Tim em đập liên hồi.
- Khi anh nện...
- Khi anh nện...
đó là dấu hiệu cho biết
anh đã sẵn sàng
- Khi nện sàn nhà...
- Khi nện sàn nhà...
- Hãy tin em...
- Anh chỉ muốn chắc chắn...
Khi đã biết là em đúng chỗ
anh sẽ nện 3 lần...
3 lần
và rồi đến phiên em...
3 lần!
Nếu anh...
đúng vậy!
- Thêm nhiều bánh nữa!
- Chúa ơi!
- Thêm bánh!
- Được!
Thêm bánh nữa, nữa, nữa!
Chờ chút!
Chúa ơi, ngon quá!
Chết rồi.
- Con thương Bố nhiều!
- Bố cũng thương con.
Bố thương con rất nhiều!
- Con hát hay lắm!
- Bố nữa!
...thật tuyệt vời!
Chúa ơi!
Gertie! Lại đây nhảy với cô đi.
- Chào chú Greenie, chào Chú Block.
- Chào bé cưng.
- Tôi bắt đầu thích văn nghệ rồi đó.
- Ừ.
Đừng có ham. Ngày mai đi
dọn nhà vệ sinh đó nhé.
Đôi khi tôi chỉ muốn...
Tôi chán làm người để anh
ăn hiếp lắm rồi đó à!
Con làm bố sợ quá chừng.
Hoá ra bao năm nay, bố chỉ
sợ có mỗi việc lên sân khấu.
Không phải vụ đó... quỷ.
Việc kia kìa.
- Vụ con dọn đi ấy.
- Thôi mà Bố.
Bố không muốn sống 1 mình
như trước sao?
Cũng không bằng bố không
muốn chết 1 mình.
Bọn con không đi đâu cả, bố à.
Lại kia an ủi ông 1 chút đi.
Ông đang khóc vì không được
cất giọng ca đấy.
Tội chưa!
Ông ơi!
Công chúa của ông!
Ôi chà! Người Hùng vĩ đại.
Ừ... Anh cũng có thể hơi chậm
tiêu... nhưng...
- Anh mời em nhé?
- À...
Vâng.
Anh cũng nghĩ lại rồi đấy.
Lúc anh xuất hiện như vậy...
thì đó là điều lãng mạn nhất
mà em từng thấy.
Thật.
Vậy... đừng đi đâu nhé.
Biết đâu còn lãng mạn hơn nữa.
- Thật à?
- Ừ.
Thấy chưa? Như vậy đủ
lãng mạn chưa?
Để em suy nghĩ.
Suy nghĩ đi.
Ollie Trinke...
Con anh nó mê con bé Maya đấy.
Có khờ mấy cũng có ngày phải
sáng ra chứ.
Ai khờ?
Maya?
- Cháu nhảy với bố cháu nhé?
- Nếu cháu thích.
Nhưng đừng để mất bố nhé,
Gert. Bố cháu là số 1.
Cháu biết mà.
Lại đây với bố.
- Con muốn khiêu vũ à?
- Vậy không đi thành phố nữa?
- Không đi thành phố nữa.
- Mình ở đây với ông?
Đúng rồi, mình ở lại với ông.
- Bố dẫn con đi xem Mèo nhé?
- À... khá đó. Không.
- Cảm ơn, Bố.
- Con muốn gì cũng được.
- Biết tại sao không?
- Tại sao?
Bởi vì con là điều thành công
duy nhất của bố.
loimick@yahoo.com
# I got no time for the corner boys
# Down in the street
making all that noise
# Or the girls out on the avenue
# 'Cause tonight I wanna be with you
# Tonight I'm gonna take that ride
# Across the river to the Jersey side
# Take my baby to the carnival
# Then I'll take her on all the rides
# 'Cause down the shore
everything's all right
# You and your baby
on a Saturday night
# You know all my dreams come true
# When I'm walking
down the street with you
# Sing sha la la la la la la
# Sha la la la la la la la
# Sha la la la la la la la
# Sha la la
Well, I'm in love with a Jersey girl
# Sha la la la la la la la
# Sha la la la la la la la
# Sha la la la la la la la
# Sha la la la la la
# You know she thrills me
with all her charms
# When I'm wrapped up
in my baby's arms
# My little girl gives me everything
# I know someday
that she'll wear my ring
# So don't bother me, man,
I ain't got no time
# I'm on my way
to see that girl of mine
# 'Cause nothing matters
in this whole wide world
# When you're in love with a Jersey girl
# Sha la la la la la la
# Sha la la la la la la la la la la la
# Sha la la la la la la la
# Sha la la
Well, I'm in love with a Jersey girl