Tip:
Highlight text to annotate it
X
Hồi 8 Coco dưới cái nhìn của Karl
Mademoiselle Chanel.
Tôi rất nể phục cô gái trẻ Coco, vì khởi đầu với bấy nhiêu bất hạnh
và làm được những gì cô ấy đã đạt được thì quả thật là tuyệt vời.
Tôi vô cùng ngưỡng một đứa trẻ ấy
vì bà không có điều kiện tiếp cận giáo dục, cha mẹ trong hoàn cảnh vô cùng khó khăn
hầu như cha không gần gũi, không có một thứ gì.
Ý của tôi là, cuộc đời của bà bắt đầu với con số không
vì thế những gì mà bà đã làm được thật sự là điều tuyệt vời.
Tôi nghĩ các nữ tu vô cùng nghiêm khắc,
và môi trường sống của bà không hề dễ chịu.
Điều kiện vệ sinh chắc hẳn rất tệ,
thức ăn cũng vậy.
Mùa đông chắc hẳn vô cùng khắc nghiệt.
Những hình phạt, những buổi cầu kinh kéo dài hằng giờ chắc hẳn rất kinh khủng.
Không hiểu làm thế nào họ có thể sống sót, mà không mắc bệnh,
cảm, cúm, viêm phổi và nhiều bệnh khác.
Thật khắc nghiệt.
Cơ nghiệp của Coco không được tạo nên một cách dễ dàng.
Chỉ có sức hút của bà mới giải thích được thành công này.
Bà chắc hẳn là một người cuốn hút và thú vị,
Tôi nghĩ bà là cô gái trẻ với sức cuốn hút mãnh liệt,
mà người khác không có.
Chanel, bà ấy có một sức hấp dẫn mạnh mẽ.
Chanel, bà ấy xuất chúng một cách tự nhiên.
Định nghĩ của sự lịch lãm.
Bà ấy như người trong hình
Một nét đẹp hoang dã với mái tóc dầy,
với trán thấp, và lông mày đậm.
Bà ấy là phiên bản đồng nội của Audrey Hepburn
và bà thường mặc những trang phục khá đơn giản,
đôi khi gần giống một người hầu.
Nhưng điều đó chẳng có gì sai cả,
Vì như thế lại còn lịch lãm hơn những thứ hoa vải satin trang trí
rườm rà và rẻ tiền.
Vào thời ấy, không đội cả khu vườn trên đầu của bạn,
thì hóa ra lại không bình thường.
Đội một chiếc mũ rơm nhỏ, tròn với
đơn thuần một chiếc lông vũ,
là một hành động có thể nói là can đảm vào thời ấy.
Thật là một thời kỳ đáng sợ.
Bạn phải luôn đấu tranh để tồn tại,
thế mà người ta gọi thời ấy là Thời kỳ tươi đẹp,
thật là buồn cười.
Vào thời ấy, phụ nữ có ít điều kiện để thành công
hơn thời nay rất nhiều.
Nếu muốn thành công,
bạn bắt buộc phải chứng minh rằng bạn có chỗ đứng trong xã hội.
Điều đấy bình thường, thích đáng và thậm chí vô cùng đáng tôn trọng.
Cá nhân tôi, tôi hiểu Coco Chanel.
Tôi hiểu sự phẫn nộ của bà ấy, tôi hiểu mọi thứ,
vì nếu bà ấy đã đạt được những điều bà đã đạt được,
cũng là minh chứng cho sự vượt lên số phận,
cũng chính do bà không để ai dẫm đạp lên mình.
Bà ấy đã góp phần không nhỏ vào huyền thoại của mình.
Bà như là người sáng tạo ra các huyền thoại.
Bà ấy hoàn toàn đúng.
Bạn không cần phải chứng minh điều gì với bất kì ai cả.
Bà ấy tạo ra một hình ảnh
và hài lòng với ý nghĩa rằng thịnh thế về sau sẽ phụ thuộc vào hình ảnh đó.
Ngày nay người ta nói, "chuyện không phải như thế",
nhưng điều ấy có quan trọng không ?
Thành quả ở đây. Hình ảnh ở đây.
Thần thái còn ở đây. Mọi thứ vẫn còn trường tồn.
Sau 100 năm,
có 300 cửa hiệu Chanel trên khấp thế giới.
Năm 1913, Chanel chỉ có mỗi một cửa hiệu ở Deauville.
Thế nên, thành thật mà nói, điều ấy có quan trọng hay không ?
Bà ấy đã làm được điều
mà chưa ai làm được.