Tip:
Highlight text to annotate it
X
Tân Tam Quốc
Tập 52
Bàng Thống tự Sỹ Nguyên
Tại hạ Long Quảng, bái kiến Lưu hoàng thúc
Long Quảng, cuộn nghị chương của ông rất khá, kiến giải độc đáo
Chúa công có điều gì dặn dò?
- Cuộn nghị chương này thực sự do y viết? - Vâng
Chúa công, Long Quảng học thức, trí tuệ rất khá
nhưng tướng mạo quá xấu xí
Nếu phó thác trọng trách, e sẽ mất đi uy nghi Hán quan
Theo ý của tại hạ...
Thế nào?
Chúa công, Long Quảng tuy có tài học
nhưng chưa biết có tài trị quốc hay không
Trước cứ cho ông ấy làm huyện lệnh
để xem thực tài thế nào
nếu thực sự có khả năng, trọng dụng cũng chưa muộn
Được, ông là quan Chủ khảo, cứ theo đó mà làm
để Long Quảng tiên sinh nhậm Lỗi Dương huyện lệnh
Tuân lệnh
Chúa công sắc phong ông làm huyện lệnh Lỗi Dương
Hảo tiễn pháp... hay lắm...
Đại ca
- Chúa công... - Tam tướng quân hảo tiễn pháp
Võ tướng không ngừng luyện cung mã
Văn thần không bỏ dở chính vụ, thiên hạ tất bình an
Công Hựu, những hiền tài mới tuyển
đều đã đi nhậm chức hết chưa?
Đều đã đi cả rồi
Đám tú tài này đến các huyện nhậm chức
đại đa số có thể đảm đương chức vụ, Chỉ là tên Long Quảng...
Long Quảng? Tôi nhớ ra rồi
chính là kẻ tướng mạo xấu xí, nhưng văn chương rất khá?
- Đúng vậy? - Ông ta thế nào?
Sau khi đến Lỗi Dương, không quân tâm chính sự
suốt ngày chỉ uống rượu, tiền lương thuế khóa đều không quản
Cấp quận huyện đều đã có ý kiến
Tên thư nho này dám làm loạn phép tắc của ta sao?
Đại ca, để đệ đi Lỗi Dương một chuyến
- Để xem cái tên hôn quan này - Đệ đi?
Đệ không được sao? Khi trước đệ từng dùng roi đánh Đốc Bưu
Hận nhất là những kẻ như thế này
Được rồi, không cần đệ đi
Đại ca, vừa rồi là đệ đùa đấy
Lần này đi Lỗi Dương, đệ tuyệt đối không động thủ đâu
Được, vậy lần này để đệ đi
- Tuyệt đối không được làm loạn đấy - Vâng
Tôn Càn sẽ đi cùng đệ, mọi chuyện đều phải theo Tôn Càn
Tuân lệnh
- Bắt lấy - Mời
Lão Tôn, ông xem tôi mặc quan phục này
có giống kẻ làm quan không chứ?
Thoạt nhìn, không có gì khác biệt
- Nhưng mà... - Nhưng mà sao? Có gì khác?
Chỉ là đôi bàn tay của ông
Nếu đôi bàn tay của ông mà động bút mực...
vậy thì phải là một cây bút to và cứng nhường nào
Cây bút như vậy mà dùng viết phán trạng
thì phải dùng bao nhiêu giấy đây hả?
Đúng, đôi tay này của tôi
nếu cầm bút lên, cũng có chút khó khăn thật
Nhưng nếu cần cầm thì vẫn cầm tốt đấy
Lão Tôn, ông vòng vo để cười nhạo tôi đấy hả?
Đúng là đồ giả văn nhân
Ai đến vậy... Đại quan đấy...
Hạ quan cung nghênh tướng quân đại đáo
Huyện lệnh đại nhân các ngươi đâu?
Bẩm tướng quân, Long huyện lệnh từ khi nhậm chức đến nay
đã được hơn trăm ngày. Các chuyện lớn nhỏ trong huyện
đều bỏ bê không lo, cũng không hỏi han
Ngươi vòng vo cái gì thế? Mau nói thẳng ra đi
Bẩm tướng quân, Long huyện lệnh... đang say ngủ ở trong
Giờ đã là lúc nào rồi?
Mặt trời đã lên cao như vậy, mà vẫn còn ngủ?
Tránh ra
Thăng đường
Nhanh lên... Thăng đường...
- Vừa rồi kẻ nào đánh trống thế hả? - Ta
- Ngươi là kẻ nào? - Ta chính là Trương Phi
Ngươi chính là kẻ dốc Trường Bản hét lên một tiếng
đã dọa lui 80 vạn quân Tào, Trương Phi đó hả?
Ngươi cũng biết uy danh lão gia ta đấy
Ta hỏi ngươi, đại ca ta giao bá tánh huyện này cho ngươi
Ngươi sao dám bỏ bê chính sự như thế?
Tướng quân nói tôi bỏ bê chính sự
Xin hỏi tướng quân, tôi bỏ bê chuyện gì?
Đến huyện đã trăm này, ngày nào cũng say rượu
Đây chẳng phải bỏ bê chính sự sao?
Chỉ là cái huyện nhỏ bé này, có được bao nhiêu công sự chứ?
Tướng quân hãy ngồi chờ, xem tôi giải quyết đâu đấy ngay
Vị đại nhân này, xin hãy nhường chỗ tôi ngồi
Tướng quân đã chiếm chỗ tôi rồi
Huyện lệnh tôi đây, cũng cần chỗ phê công văn chứ?
Ông...
Người đâu, có công văn nào, mang hết ra đây
Mau, mau... trình tất cả lên
Đây là công văn tuyển lao dịch trên quận
Kế tiếp
Đây là sổ ghi chép trưng lương
cần hạch toán xong để trình lên quận thú đại nhân
Tổng cộng cần trưng bao nhiêu?
Tổng cộng các thôn xóm vào
là một vạn hai ngàn bảy trăm bốn mươi sáu thạch
Sai rồi, tổng cộng lại
là một vạn hai ngàn bảy trăm năm mươi ba thạch bảy đấu
Không phải chứ
Không phải? Vậy các ngươi hãy lấy bàn tính ra tính lại cho kỹ đi
Tính đi
Tính lại sao?
Mau đi...
hàng quán, năm trăm hai mươi tư lẻ một đấu
Trung lư, sáu trăm năm mươi hai lẻ bốn thưng
Phê xong rồi
Trăm ngày công văn, ông chỉ phê trong nửa ngày
Có khó gì chứ?
- Các người đã tính xong chưa? - Xong rồi, xong rồi ạ
Tổng cộng, tổng cộng là... là một vạn hai ngàn năm mươi ba thạch bảy đấu
Bẩm tướng quân, Long huyện lệnh tính không sai ạ
Một khoản lớn đến như vậy
Ông chỉ cần xem qua, đã tính được kết quả sao?
Ngay cả Tào Tháo, Tôn Quyền
Ta cũng chỉ coi như món đồ chơi trên tay
Chỉ là trăm dặm tiểu huyện, há có thể gây khó dễ ta chứ?
Tiên sinh đại tài, Dực Đức thất kính rồi
Xin tiên sinh cùng tôi về Kinh Châu, trực tiếp diện kiến chúa công
Không cần đâu
Ta du ngoạn tự tại quen rồi
Ở đây cũng đã trăm ngày, đã chán rồi
- Nên đi thôi - Đợi đã
Ông đi rồi, tôi sao mà ăn nói với đại ca đây?
- Người đâu - Dạ
Hãy trông coi ông ta, không cho bất cứ ai ra vào
- Vâng - Ngươi...
Tôn đại nhân, ông hãy cùng tôi về Kinh Châu
- Bẩm báo với chúa công - Được, được...
Thật có kì nhân vậy sao?
Ta thật không phải, không nên tướng mạo đoán người
Mau, chuẩn bị ngựa, ta phải đi Lỗi Dương
Chúa công, phu nhân đã chuẩn bị yến tiệc
đợi người đến thưởng nguyệt
Ngươi đi nói với phu nhân
rằng ta có việc gấp phải ra thành
Chúa công, chúa công...
Có chuyện gì?
Phu nhân kêu tôi bẩm báo chúa công
A Đẩu bệnh rồi, xin chúa công hãy quay về
A Đẩu bệnh rồi, bảo phu nhân kêu y quan đến chăm sóc là được rồi
Đại ca, chỉ e tẩu tẩu nổi giận thôi
Không cần lo, đi Lỗi Dương cấp bách hơn, đi
- Người đâu - Dạ
Ta khát rồi, mau, đi mua rượu cho ta
Vâng
Nào, để ta đi
Lưu Hoàng thúc?
Sao ông lại ở đây?
Đại ca tôi sau khi nghe chuyện tiên sinh
vội phi ngựa cả đêm, trước khi trời sáng đã đến đây
Ngươi lại ngủ như chết
- Hại đại ca ta ở đây đứng đợi - Tam đệ
Tiên sinh, ông thích uống rượu gì?
Hạnh Hoa thôn
Được, để tôi đi mua cho ông
Báo
Bẩm chúa công, phu nhân sai tôi đến đưa tin
nói A Đẩu đã hôn mê bất tỉnh, mời chúa công hãy mau quay về
Ngươi về bẩm báo phu nhân, ta đang còn công sự
- Nói phu nhân chăm sóc A Đẩu cho tốt - Tuân lệnh
Đại ca, huynh chỉ có duy nhất giọt máu này
hãy mau quay về đi
Lần trước ta đã có lỗi với Long tiên sinh rồi
Bây giờ tiên sinh muốn uống rượu
nếu ta có thể đi mua, coi như cũng an tâm một phần
Tiên sinh, rượu đến rồi
Lưu hoàng thúc, ông cho rằng một bình rượu
có thể bù đắp được trái tim đã bị ông tổn thương ư?
Long Quảng đã quyết ý ra đi, nếu ông cố cưỡng ép
tôi cũng sẽ không giúp sức cho ông đâu
Chuyện này chỉ có thể trách Lưu Bị có mắt không tròng
Tiên sinh nhất định muốn đi
thì tôi đâu có lý do để cản trở
Nào, hãy để tôi tiễn tiên sinh một đoạn
Tiên sinh
Lưu Bị tôi, chỉ là một Châu mục không tiền
một Hoàng thúc nghèo đói cơ cực
Mặc dù yêu mến tài tiên sinh
nhưng lại không có gì quý giá để tặng
Vậy đi, Đích Lư là con ngựa tôi yêu quý nhất
cũng được coi là một con ngựa tốt
xin tặng lại tiên sinh để đi đường
Nghe này, con ngựa này là Đích Lư
nó đã từng cứu tính mạng đại ca tôi
Đây quả là một con ngựa tốt
Vậy... tôi cung kính không bằng tuân lệnh
Mời tiên sinh lên ngựa
Đích Lư này cao quá, có thể giúp tôi được không?
Tam đệ, đỡ tiên sinh lên ngựa
Mời tiên sinh
Đại ca, Long Quảng bản lĩnh không nhỏ
Người như hắn, không thể để lọt vào tay kẻ khác
Nếu như ta đã không thể dùng
chi bằng hãy để đệ giết hắn trừ hậu họa
Không được nói càn
Mau cất kiếm đi
Tuy rằng ta không thể giữ được người này
nhưng ta vẫn hy vọng
ông ấy có thể tìm được người khác tốt hơn ta
để thể hiện tài hoa, giết giặc phò Hán
Như vậy, ta mới có thể vĩnh viễn ghi nhớ
sai lầm phạm phải hôm nay
Tiên sinh đừng do dự, xin hãy đi đi
Tiên sinh, sao lại không đi?
Con ngựa này không chịu nghe lời
Có thể do quá lưu luyến chủ nhân của nó
đi được một đoạn, nó tự ý quay đầu lại
Tôi nghĩ nên trả lại ông vậy
Vậy tiên sinh đi bằng cách nào?
Tôi dùng con ngựa kia, được không?
Đương nhiên là được
Chúa công, người còn đứng ngây đó làm gì? Về Kinh Châu thôi
Ông vừa gọi tôi là gì? Là "chúa công" à?
Bẩm chúa công, cả đời Long Quảng này, chỉ muốn tìm minh chủ
thật sự có tầm nhìn thiên lý mã
Cuối cùng hôm nay đã thấy
Long Quảng nguyện cùng chúa công về Kinh Châu
cùng với chúa công đông chinh tây thảo
trợ giúp chúa công thành công danh đại nghiệp
Nào, nào... Khổng Minh, mau theo tôi
Chúa công, có chuyện gì gấp vậy chứ?
Tôi đưa ông gặp một vị đại tài
Long tiên sinh, Long tiên sinh
Khổng Minh tuần thị 4 quận về rồi
Nào, nào... tôi giới thiệu hai ông biết nhau
Bàng Sỹ Nguyên
Khổng Minh
Ông là... Bàng Thống, Bàng Sỹ Nguyên?
Thì ra Long tiên sinh chính là Phượng Sồ tiên sinh
Sỹ Nguyên, ông đến Kinh Châu, sao không thông báo tôi một tiếng
Tôi tìm ông suốt đấy
Điều này...
Hóa ra là ông ấy thử tôi
Xin chúa công thứ tôi tội khi quân
Có tội gì chứ?
Ngày trước Thủy Kính tiên sinh có nói
Ngọa Long, Phượng Sồ. Được một trong hai, có thể bình thiên hạ
Nay tôi được cả hai người, lo gì Hán thất không được trùng hưng
Tiên sinh, nghe nói ông rất thích uống rượu
Tôi cũng thích vô cùng
Nhất định hôm nay phải uống 300 bát
Được, được... Chờ tôi xem xong bức địa đồ này đã
Tiên sinh muốn xem gì vậy?
Tây Xuyên
Tam đệ, vất vả rồi
Mấy tháng nay, đệ chinh phạt Ô Hoàn
Huynh thực sự lo lắng cho đệ
May mắn thay, Chương đệ ta bất khả chiến bại
liên tiếp tin thắng trận
Huynh và phụ thân vui thay cho đệ
Nhị ca, phụ thân đột nhiên triệu đệ về không biết là vì chuyện gì?
Đài Đồng Tước đã xây xong
Tam đệ, đây là chuyện trọng đại
Phụ thân liền triệu các đệ quay về, mở đại yến tiếp khách
Thì ra là chuyện này, vậy... có đáng triệu đệ về không?
Tào Phi tự Tử Hoàn
Kỳ thực, đây chỉ là cái cớ. Loạn Ô Hoàn đã dẹp
Trong lòng phụ thân nhớ đệ không được sao?
Tào Chương tự Tử Văn
Tự nhiên sẽ muốn, để đệ sớm về bên người thôi
Rượu bày đầy cao điện...
Tứ đệ...
Hãy gặp nhị công tử, tam công tử
Dương Tu, tứ đệ sao say vậy?
Dương Tu tự Đức Tổ
Là hôm nay, tứ công tử tụ tập vài danh sĩ trong thành
uống rượu ngâm thơ, nhất thời cao hứng nên uống hơi quá chén
Tứ đệ say đến mức này rồi. Mau mau ... đưa vào trong nghỉ ngơi
Bạn bè... cùng du ngoạn
Được... Nào, đi thôi
- Cùng du nào, công tử cẩn thận - Cùng du ngoạn
Cẩn thận, nào chậm thôi
- Trong bếp nhiều đồ ăn - Đúng, đúng...
Trong bếp nhiều đồ ăn
Hấp... dê, giết bò
Tiện nô, đến lau mặt cũng không biết
Tứ đệ, không được vô lễ
Tam đệ
Nhị ca
- Tứ đệ - Nhị ca
Vừa rồi đệ, tưởng huynh là...
Tứ đệ
Tưởng huynh là... huynh là kẻ hầu rồi
Không sao mà
Không sao mà
Trọng Đạt tiên sinh
Ông... Ông có chuyện gì?
Tư Mã Ý tự Trọng Đạt
Thừa tướng lệnh tôi bẩm báo ba vị công tử
Lễ đài Đồng Tước đã định giờ thìn ngày mai bắt đầu
Biết rồi
Đã là yến tiệc, sao lại giờ thìn chứ?
Vậy... vậy không phải quá sớm hay sao?
Nhị công tử hỏi hay lắm
Theo tôi được biết
Ngoài yến tiệc ra, thừa tướng còn có sắp xếp khác
Võ thần thi bắn cung, văn thần thi làm thơ
Tam công tử nên chuẩn bị cung chắc tên nhọn đấy
Đa tạ chủ bộ đại nhân tương cáo
Còn về đề mục văn thần thi thơ
Nhị công tử
Tứ công tử
có muốn biết không vậy?
Tư Mã Ý, ông muốn lộ đề thi sao?
Ông người sống lại làm khách người chết
Tào Thực tự Tử Kiến
Nhất định là không chịu được cô đơn rồi
- Tứ đệ - Nên đã bội chủ đến lấy lòng chúng ta chăng?
Đã là khảo nghiệm
thì phải triển hiện thực tài mới đúng
Ông mau ra ngoài, tôi tuyệt đối không nghe ông
Tứ công tử nói rất phải
Trọng Đạt tiên sinh, y...
- Nhị ca - Ngươi...
- Trọng Đạt tiên sinh - Nhị ca
- Nhị ca - Trọng Đạt tiên sinh, Trọng Đạt tiên sinh
Nhị công tử có chuyện gì?
Trọng Đạt tiên sinh, ông đừng để bụng
Tứ đệ y... y tính tình như vậy đó
Cậy tài khinh người, vừa rồi lại quá chén, ông...
Nhị công tử là muốn biết đề thi thơ ngày mai, đúng không?
Trọng Đạt tiên sinh, tôi thiên chất ngu chậm
quân công vũ lược không bằng tam đệ
thơ văn sách luận không bằng tứ đệ
tất nhiên nếu được chuẩn bị sớm chút thì hay hơn
tránh khỏi ngày mai trước mặt bá quan... làm phụ thân mất mặt
Vậy được, đề mục chính là "Đài Đồng Tước"
- Đài Đồng Tước - Đúng vậy
Tôi vẫn còn một chuyện bẩm báo
Nhị công tử có muốn biết không?
Xin tiên sinh hãy nói
Tôi không hề có lộ đề thi
Thừa tướng đã có khẩu dụ
Các công tử ai muốn biết đề thi thơ
thì đều có thể cho biết
Nhưng mà tứ công tử quá thanh cao...
Đài Đồng Tước?
Đây không phải một đề mục bình thường
Nói vậy là sao?
Theo cổ lễ
chỉ có bậc đế vương mới có thể xây đài để biểu thị vương uy
còn đài Đồng Tước
có thể nói từ xưa đến nay, là đài cao nhất
Thừa tướng muốn nhân đài cao tập hợp quần thần
có ý muốn biểu thị chí đế vương
Đúng
Chính là vậy
Điều này có thể thấy
ngày mai là ngày quan trọng, quyết định của chư vị công tử
Chúa công muốn khảo nghiệm chư vị
cũng là để khảo nghiệm chúng văn võ
Cho nên, bài thơ này làm ra sao
công tử phải suy nghĩ cho kỹ
Nếu chuyện đã quan trọng đến thế
vậy xin tiên sinh hãy giúp tôi
Trần Quần tự Trường Văn
Thơ này, nhất định phải thể hiện chí đế vương của chúa công
khí thế hùng trang, bao quát cổ kim
Lời văn như ánh bình mình, khí thế như ngựa phi
Hết rồi
Hết rồi
Tiên sinh, cho dù tôi có mời hết văn nhân An Dương này tới
văn chương viết ra cũng không thể so với Tử Kiến
Công tử đừng hoảng, thi thơ lần này không hẳn là thơ
còn có ngụ ý bên ngoài
Vậy là ý gì?
Công tử biết điển tích: Hán Vũ đế bãi tu lộ đài chứ?
Người xây đài, không phải ai cũng có thể làm được
nhưng mà chúa công đã xây rồi
Lần này chúa công cho văn thần thi thơ, võ thần thi võ
- Trên thực tế là... - Tôi hiểu rồi
Trên thực tế phụ thân tôi ...
muốn khảo nghiệm quần thần, thăm dò quần thần
cũng là đang thăm dò tâm ý của những người con như tôi
Như vậy đi, ngày mai tôi chuẩn bị hai bài thơ
Nếu các vị đại thần quân cơ
đều xưng tụng chí đế vương của phụ thân
tôi sẽ dùng một bài trong đó
Nếu như bọn họ khước từ không đến
hoặc đến mà không xưng tụng phụ thân
tôi sẽ dùng bài còn lại
Công tử quả nhiên thật sắc xảo
Tiên sinh một bụng thao lược, quả là kỳ tài đương thế
Hay là... qua hai ngày nữa tôi bẩm tấu với phụ thân
mời tiên sinh làm khách
Không, công tử tuyệt đừng nên có ý đó
Nếu tôi làm khách công tử
thì Tư Mã ý còn đến được nữa sao? So với ông ấy
Tôi chỉ là ngọn cỏ dưới gốc cây thôi
Tiên sinh, ông đừng có thoái thác như vậy
Ông làm như vậy thực sự muốn tôi có lỗi sao?
Tôi thoái thác như vậy, trong lòng công tử mới dễ chịu
Không những công tử thoái mái, mà tôi cũng thản nhiên
Có thể giúp công tử, mà không cần thiết vào phủ
ở ngoài phủ không phải tốt hơn nhiều sao?
Đa tạ tiên sinh
Đa tạ tiên sinh chỉ bảo
Khí thế sừng sững, khí tượng vạn thiên
Những chỗ trống kia, là ai không tới?
Thừa tướng, tôi sẽ cho người kiểm tra ngay
Bỏ đi, bỏ đi...
Người này không đến, người kia không đến đều có lý do cả
Sao tôi không thấy thúc điệt Tuân Úc vậy?
Nghe nói là đang bệnh
Thúc điệt cùng bệnh?
Chắc là tâm bệnh?
Không đợi nữa, mở tiệc, bảo mọi người ngồi đi
Vâng
Chư vị, thừa tướng mời các vị vào chỗ
Tạ thừa tướng...
Chư vị
Trong vòng 3 năm qua, nhờ trời cao phù hộ
mưa thuận gió hòa, quốc thái dân an
Tôi xây đài này chính là để cảm tạ trời cao
Hôm nay mời các vị đến đây cùng chúc mừng
Tạ thừa tướng...
Hôm nay... mỹ tửu món ngon nhiều, mọi người kín chỗ
Thứ, trưởng đủ cả, thật là hiếm có
Lát nữa, chúng ta sẽ mời võ tướng thi bắn cung
văn quan thi làm thơ
Cùng nhau chúc mừng việc này, ý các vị thế nào?
Tuân lệnh...
Nào, hãy cùng tôi uống cạn chén này
Hứa Chử
Hứa Chử tự Trọng Khang
Thừa tướng có gì dặn dò?
Ngươi hãy mang Tây Xuyên hồng cẩm chiến bào này
treo lên đảo nhỏ giữa hồ đó
Cách 100 bước làm cự ly đặt bia
nếu như có thể bắn trúng hồng tâm
thì hãy thưởng chiến bào này cho kẻ đó
nếu không, phạt một chén rượu
Vâng
Thừa tướng có lệnh, cưỡi ngựa bắn cung bắt đầu
Hay...
Hay...
Hay...
Hay...
Hay...
Thừa tướng, là tam công tử
Một tiễn bắn rơi nhánh liễu
Hay...
Hay...
Một cung hai tên, đều trúng hồng tâm
Xem ra cẩm bào này thuộc về công tử rồi
Hay...
Thằng bé này cũng có chút bản lĩnh
Đúng vậy
Phụ thân
Thưởng áo
Đa tạ phụ thân
Thừa tướng
Kỹ năng cưỡi ngựa bắn cung tam công tử quả thực cái thế vô song
Không đọc sách nhưng ham mê cung ngựa
chỉ là cái dũng của kẻ thất phu, có gì hay chứ?
Hài nhi cho rằng, sinh ra trong thời thế loạn lạc
thì nên học Vệ Thanh, Hoắc Khứ Bệnh
lập công sa trường, soái vài chục vạn binh
bình định thiên hạ, cứu lê dân khỏi nước sôi lửa bỏng
Còn cái khác... cái khác có tác dụng gì chứ?
Nghe khẩu khí của con
- Chí hướng của con muốn làm một đại tướng quân rồi - Vâng
Vậy ta hỏi con
Con biết phải làm thế nào mới là một đại tướng quân tốt?
Thưởng phạt phân minh, chấp hành quân pháp
Dẫn đầu binh sĩ, lâm nguy không hoảng
Nghe mấy câu này, thực là đại tướng quân rồi
Đúng thế
- Lui đi - Vâng
Võ tướng bắn cung góp vui, đủ thể hiện uy dũng
Ở dưới các ông học vấn sâu rộng
đã đến lúc thi triển tài hoa rồi
Xin thừa tướng ra đề...
Hãy lấy "Đài Đồng Tước" làm đề
Công tử Tào Thực đã viết xong
- Mang lại đây - Vâng
Công tử, thấy rồi chứ?
Thừa tướng vẫn đang thưởng thức tác phẩm của cậu
Nhị công tử, đã viết xong chưa?
Xong ngay đây, xong ngay đây
Thừa tướng, đây là bài thơ của nhị công tử
Mời thừa tướng thưởng thức
- Tư Mã Ý - Có
Ông hãy đọc bài thơ này lên cho chư vị cùng nghe
Hãy đọc của Tào Thực trước
Ngồi cao nhìn xuống cõi trần,
Đế đô mây ráng xoay vần nổi trôi...
Mừng rỡ thấy anh tài qui tụ,
Ứng mộng hùng chuyện cũ Văn Vương.
Gió xuân đầm ấm đưa hương,
Muôn chim đua hót du dương hài hoà.
Phép trời khuôn đất đo lường
Ánh trăng cùng với ánh dương điều hoà
Tôn quý ấy truyền xa mãi mãi,
Thọ vô cùng, thọ với chúa Xuân!
Giờ đọc bài của Tào Phi
Lâm đài hành cao, cao dĩ hiên
Hạ hữu thủy, thanh thư hàn
Trung hữu hoàng cốc, vãng thi phiên
Hành vi thần, đương tận trung
Nguyện lệnh hoàng đế bệ hạ tam thiên tuế
Các ông đừng chỉ biết lắc đầu như vậy
Hãy nói xem, hai bài thơ này thế nào?
Bài của tứ công tử tràn đầy màu sắc, khí tượng vạn thiên
còn của nhị công tử, tuy rất xuôi vần, nhưng không đủ sắc sảo
Tào Thực
Có hài nhi
Thực nhi
có thể thấy con sách đọc chăm chỉ
Vừa rồi, Chương nhi cưỡi ngựa bắn cung đứng đầu
Ta đã thưởng cẩm bào
Con viết bài thơ hay như vậy
Ta cũng sẽ thưởng con. Thưởng con gì đây?
Ta muốn dâng biểu thiên tử
để phong con làm Bình Nguyên hầu
Tạ phụ thân
Cung hỷ tứ công tử, cung hỷ Bình Nguyên hầu
Thừa tướng
Nguyên Thường, ông có gì muốn nói?
Tứ công tử trong thơ viết rất hay
Phép trời khuôn đất đo lường
Ánh trăng cùng với ánh dương điều hoà
Tôi thấy hai câu này
dùng để ghi lại công tích của thừa tướng thì không gì hợp bằng
Có điều, chúng thần đều hy vọng thừa tướng
vì thiên hạ trọng trách, tiến thêm một bước
Chung đại nhân nói rất phải
Thừa tướng công đức vô cùng
Nếu có thể thừa kế thừa thiên mệnh, thì quả là phúc của xã tắc
Chư công, nói quá rồi
Tôi chỉ là một kẻ ngu muội quê mùa, xuất thân thấp kém
Vừa đúng thời thế loạn lạc,
triều đình phong chức điển quân hiệu uý
Tôi không cách nào khác là cầm ba tấc kiếm
góp chúc sức mọn giúp cho triều đình
Lúc đó tôi chỉ có một ý niệm
sau khi chết đi, trên bia đá có thể khắc
"Mộ của quan cố Chinh tây tướng quan Tào hầu"
đời tôi coi như đã mãn nguyện
Nhưng không ngờ rằng
một khi đã lên yên ngựa rồi, thì không thể xuống được
Mấy chục năm tung hoành thiên hạ
cũng làm được một số chuyện: vì nước trừ giặc
cứu giúp bá tánh khỏi cảnh thủy hỏa
Không hề nghĩ rằng... lại gặp được thiên ân
đăng vị Phụ Tể, địa vị hơn người
Nhưng tôi vẫn thấy bất an
Vào lúc này, tôi còn ước mong gì nữa?
Nói thực lòng, tôi cũng sớm đã muốn
trao lại binh quyền, để biểu minh tâm ý
Nhưng vì nghĩ cho Hán thất
nghĩ cho bách tính thiên hạ, tôi không thể làm vậy
Các ông nghĩ xem
nếu thiên hạ bây giờ, không có Tào Tháo tôi
không biết đã có bao người xưng Đế, bao kẻ xưng Vương rồi
Thừa tướng quả vì nước một dạ trung thành
Cho dù Y Doãn, Chu Công khi trước
cũng không bằng một phần thừa tướng
Nhưng không phải tất cả mọi người
đều nghĩ giống như ông đâu
Một số người, nghi ngờ tôi có dị tâm
Thậm chí còn liên kết loạn đảng để hại tôi
Hôm nay tôi nói các người biết, các người sai rồi
Mong chư vị đại nhân các ông, quay về nói lại
các quan viên hôm nay không đến biết rằng
Tào Tháo tôi, tuyệt không phải loại người như họ nghĩ