Tip:
Highlight text to annotate it
X
Tại sao nó là như thế?
Cái mà làm chúng ta dường như không thể
điều chỉnh bản thân mình trong môi trường vật lý mà không phá hủy nó?
Tại sao nó lại như thế?
Trong cái cách văn hóa này
đóng tuồng trong một mốt mà luật pháp bị xuống cấp
Thành công của chúng ta chỉ là một thất bại
mà chúng ta đang xây dựng - nói cách khác
một nền văn minh công nghệ khổng lồ
mà có vẻ hứa hẹn có thể thực hiện mọi mong muốn
gần như tại các lần chạm vào các nút bấm
nhưng như trong rất nhiều câu truyện cổ tích
khi mong muốn cuối cùng cũng đã bị vật chất hóa
chúng giống như một câu truyện về vàng
nhưng vàng thì đâu phải chất liệu của toàn bộ cuộc sống
Nói cách khác, rất nhiều các sản phẩm của chúng ta
những chiếc xe hơi
căn nhà của ta
quần áo
thức ăn
Có vẻ như...
nó đã thực sự hàm chứa sự sáng tạo của những tư duy thuần túy
Điều đó có nghĩa là nó hoàn toàn không có bản chất
thiếu gì những người sành rượu vang
Và trong nhiều cách khác
Sự giàu có mà chúng ta sản xuất là phù du.
Và kết quả là chúng ta đang thất vọng,
chúng ta vô cùng thất vọng.
Điều duy nhất mà chúng ta cảm thấy là tiếp tục và nhận nhiều hơn, nhiều hơn nữa
Kết quả là
toàn bộ cảnh quan bắt đầu giống như
vườn ươm của một đứa trẻ hư hỏng, đứa có quá nhiều đồ chơi
và sự chán ngán đến với họ rồi họ ném chúng đi
nhanh như cách mà họ nhận lấy
chơi với chúng trong một vài phút
chúng ta cũng được dành riêng cho
một cuộc chiến tranh ghê sợ
dựa vào các nguyên liệu kiểu mẫu của thời gian và không gian
chúng ta muốn xóa đi những hạn chế của họ
Chúng ta muốn tất cả mọi thứ được làm càng nhanh càng tốt
chúng ta muốn chuyển đổi nhịp điệu và kỹ năng làm việc
thành tiền mặt
cái mà thực sự bạn có thể lấy để mua một số thứ nhưng không thể ăn nó được
sau đó bạn vội vã về nhà
để tránh xa ra khỏi công việc và bắt đầu làm những nhiệm vụ phải làm của đời sống
để tận hưởng cho bản thân mình.
Bạn biết đấy, đại đa số các gia đình Mỹ
nơi mà dương như là những mũi nhọn thực sự của cuộc sống
những gì bạn vội vã về nhà để có được
là xem truyền hình
một sự sao chép điện tử của cuộc sống
Bạn không thể chạm vào nó,
nó không có mùi, cũng chẳng có vị
Bạn có thể nghĩ rằng người ta về nhà để thực sự sống
nhưng trong một nền văn hóa mà vật chất được chất đầy nhà
cho một bữa tiệc khổng lồ hoặc một cuộc truy hoan tình yêu
hoặc một sự rối loạn của âm nhạc và nhảy múa
Nhưng chẳng có gì là tử tế.
Nó hóa ra là hoàn toàn thụ động
chiêm ngưỡng một màn ảnh của sự quát mắng
Bạn nhìn chúng nhiều càng nhiều trong một căn nhà tối tăm
Với một cái màn hình điện tử
nhấp nháy trong phòng.
Tất cả mọi người bị cô lập, xem điều này
Không có sự giao tiếp với bất cứ ai trong phòng.
Và cô lập một người vào thế giới riêng tư của mình
thực sự là tạo ra một đám đông vô tri.
và như vậy...
chúng ta không kết nối được với nhau,
ngoại trừ những biểu lộ mang tính phong tục hoặc để loại bỏ những trạng thái xung đột
như bóng đá hoặc giải thưởng cho việc đánh nhau.
Và...
Thậm chí ngay cả trong cảnh tượng mà người ta thấy trên truyền hình
nó hoàn toàn thích hợp để triển lãm người bạo động và giết nhau
nhưng ôi không, không phải là người ta yêu thương nhau
ngoại trừ một cách khá hạn chế
Người duy nhất có thể rút ra kết luận
rằng giả định cơ bản này
là
biểu hiện của tình yêu vật chất thì nguy hiểm hơn nhiều
biểu hiện về sự căm ghét vật chất.
Và dường như với tôi, rằng một nền văn hóa
giả định
cơ bản là điên
và cống hiến - vô tình thực sự
tuy nhiên trong thực tế, sự hết lòng đó
lại không tồn tại
nhưng để phá hủy cấu trúc của cuộc sống
Hãy trở thành chính sự thay đổi mà bạn ước nhìn thấy ở thế giới.