Tip:
Highlight text to annotate it
X
GIẢI SƯ TỬ VÀNG - LIÊN HOAN PHIM VENICE 1966
GIẢI THƯỞNG CỦA HIỆP HỘI PHÊ BÌNH PHIM QUỐC TẾ 1966
GIẢI THƯỞNG TỪ THÀNH PHỐ VENICE 1966
Sao anh không khai sớm hơn...
Thì có phải mọi chuyện đơn giản hơn rồi không.
Anh ta sạch sẽ rồi.
Lấy cho anh ta cốc cà phê.
Đừng lo.
Uống cái này anh sẽ thấy tốt hơn thôi.
Đừng nghĩ ngợi nữa anh bạn.
Thoải mái nào.
- Đúng không? - Có vẻ như vậy. Số 3 đường Abderames.
Mặc quần áo vào cho anh ta.
Vui lên nào.
Tất cả sắp qua rồi. Chỉ cố chút nữa thôi.
Anh tự đứng dậy được không?
Bỏ anh ta ra.
Đây, mặc vào.
Nó vừa đấy.
Chúng ta giờ sẽ đến Casbah. Mặc thế này không ai nhận ra anh đâu.
Chỉ cho chúng tôi nơi ẩn náu của Ali La Pointe.
Sau đó anh sẽ được tự do.
Đội cho anh ta cái mũ.
Anh đã được gia nhập!
Đừng đùa nữa, Lagloy!
Đi nào.
Dừng lại! Anh muốn bắt đầu lại à?
Đừng có ngốc thế nữa. Bình tĩnh lại đi.
THE BATTLE OF ALGIERS (CHIẾN TRẬN ALGIERS) Trans: all.the.classics, Xinefan, Phuong Le Edit & Sync: all.the.classics http://www.facebook.com/dinhtantrong
Có lẽ họ không biết chúng ta ở đây.
Ali La Pointe, ngôi nhà đã bị bao vây. Mọi chống cự đều vô ích.
Đầu hàng đi. Để trẻ em và phụ nữ ra trước.
Sau đó là những người đàn ông khác. Cuối cùng là anh.
Để toàn bộ vũ khí lại.
Đừng giở trò. Không còn đường thoát đâu.
Anh đang trong tầm ngắm. Anh không có cơ hội nào đâu. Hiểu chưa?
Nghe rõ chưa, Ali?
Nghe rõ chưa? Anh là người cuối cùng. Tất cả kết thúc rồi.
Tổ chức đã bị sụp đổ!
Tất cả mọi người đều đã chết trong nhà tù.
Nếu anh đầu hàng bây giờ, anh sẽ được xét xử công bằng.
Quyết định nhanh lên!
KHU VỰC NGƯỜI CHÂU ÂU
CASBAH
Mặt trận Giải phóng Dân tộc(MTGPDT): Thông cáo số 1
Hỡi nhân dân An-giê-ri, cuộc kháng chiến của chúng ta là nhằm chống lại chủ nghĩa thực dân.
Mục đích của chúng ta là độc lập và khôi phục lại nhà nước An-giê-ri,
phù hợp với các nguyên tắc Hồi giáo và tôn trọng các quyền tự do cơ bản,
không phân biệt chủng tộc hay tôn giáo.
Để tránh đổ máu, chúng tôi đề nghị các nhà chức trách Pháp,
đàm phán về quyền tự quyết của chúng tôi.
Hỡi nhân dân An-giê-ri, đây là nhiệm vụ của các bạn để cứu đất nước mình và khôi phục lại tự do
Chiến thắng sẽ thuộc về chúng ta.
MTGPDT kêu gọi các bạn chiến đấu.
Hãy đặt cược nào mọi người.
Quân này thua, quân này thua...
Quân Át thắng.
500 franc.
Đến lượt bà.
Quân Át thắng, quân này thua.
Anh ta luôn ở đó.
- Sao anh ta lại vội vã vậy? - Chặn anh ta lại.
Đập vỡ đầu thằng khốn này đi!
Omar, Ali.
Bí danh Ali La Pointe. Sinh ngày 15 tháng 1 năm 1930 ở Miliana.
Mù chữ.
Nghề nghiệp: công nhân, thợ nề, võ sĩ quyền Anh. Hiện đang thất nghiệp.
Trốn nghĩa vụ quân sự.
1942, Tòa án vị thành niên Algiers,
phạt một năm trong trại cải tạo vì tội phá hoại của công.
1944, Tòa án vị thành niên Oran,
phạt hai năm vì tội gây rối trật tự công cộng.
1949, Tòa án Algiers, phạt tù tám tháng,
vì tội lăng mạ một sĩ quan cảnh sát đang thi hành công vụ,
Đức Allah vĩ đại!
An-giê-ri muôn năm!
Im lặng! Anh ấy đang đến!
Im lặng!
5 THÁNG SAU.
Đi chỗ khác chơi!
"Con người có hai bộ mặt. Một luôn tươi cười, một luôn buồn khổ."
Họ phái em đến?
Vâng.
Đây ạ.
Này chờ đã!
Quay lại đây.
- Biết đọc không ? - Có ạ.
Đọc nó cho anh.
Có một quán cà phê tên là Moorish trên đường Randon ở trong Casbah.
Merabi, chủ quán, là một tên chỉ điểm cho cảnh sát.
Mỗi buổi chiều, vào 5 giờ, một tên cảnh sát Pháp dừng lại đó...
Hắn ta ở đó một lúc, uống và phê và lấy thông tin.
Rồi hắn bỏ đi. Anh phải giết tên cảnh sát đó.
- Không giết Merabi? - Không, chỉ tên cảnh sát thôi.
Được rồi.
Anh không được làm sai.
Ngay bên cạnh quán cà phê, anh sẽ thấy một cô gái với một cái túi.
Anh và cô ấy sẽ cùng nhau theo đuôi tên cảnh sát.
Đúng lúc cơ hội chín muồi, cô ấy sẽ đưa anh khẩu súng lục.
Lúc đấy anh chỉ việc bóp cò.
Đi đi!
Nhìn đây, anh trai!
Mày sợ rồi hả.
Hãy xem tổ chức xử lý những tên xâm lược này thế nào nhé.
- Khốn nạn! Cô gài tôi. - Hãy tìm chỗ ẩn nấp trước đã.
- Giờ giải thích mau! - Chờ bọn cảnh sát đi xa đã.
Ai gửi cô đến? Đưa tôi đến chỗ họ.
- Ông ấy đang chờ. - Ở đâu?
Anh sẽ được gặp nếu họ không bắt được chúng ta.
Cô đi trước. Tôi đi ngay sau.
Chúng tôi phải chắc chắn. Ngộ nhỡ cậu là kẻ phản bội?
- Khẩu súng đó không có đạn. - Giả sử cậu là tay sai của cảnh sát,
MTGPDT liên lạc với cậu trong tù, cậu giả vờ đồng ý,
và người Pháp để cậu thoát.
Chúng đuổi bắt tôi rồi chúng bắn tôi?
Chúng sẽ bắn hú họa thôi.
Cậu trốn thoát, đi đến địa chỉ MTGPDT đưa cho cậu trong tù,
và xâm nhập vào nội bộ chúng tôi.
Ông là ai?
Jaffar. El-hadi Jaffar.
Để gia nhập với chúng tôi, cậu phải hoàn thành một công việc.
Nếu tôi phái cậu đi giết chủ quán, một người An-giê-ri,
tên cảnh sát sẽ kệ mặc cho cậu giết hắn kể cả hắn là một tên chỉ điểm.
Nó sẽ không chứng minh được lòng trung thành của cậu.
Nếu tôi phái cậu đi giết tên cảnh sát,
người Pháp sẽ không bao giờ cho phép điều đấy xảy ra.
Nếu cậu là tay sai của chúng, anh chắc chắn sẽ không làm điều đó.
Nhưng tôi không giết được hắn.
Không, nhưng cậu đã cố làm. Đấy mới là điều quan trọng.
Ông không tin tôi!
Thôi nào, đừng kích động như vậy.
Tôi nói là hãy bắn ông ta từ sau lưng.
Không đời nào!
Cậu không hiểu thôi.
Tôi cần giải thích.
Được rồi.
Đầu tiên, chúng ta cần phải có tổ chức,
và nơi ẩn náu an toàn.
Casbah khá an toàn. Sau đó, chúng ta có thể hành động.
Tổ chức đang ngày càng chững chạc hơn,
nhưng vẫn còn quá nhiều vấn nạn: rượu chè, gái điếm, nghiện ngập,
những người nói quá nhiều, những người thiếu lý tưởng.
Chúng ta phải làm họ giác ngộ không thì phải loại bỏ.
Chúng ta phải làm trong sạch nội bộ trước rồi tập hợp dân tộc,
Chỉ khi đó chúng ta mới có thể đối đầu với kẻ thù thực sự của chúng ta. Cậu hiểu chứ, Ali?
THÁNG TƯ, NĂM 1956.
Mặt trận Giải phóng Dân tộc
Thông cáo số 24
Hỡi nhân dân An-giê-ri, chính phủ thực dân tham lam tàn bạo
không chỉ chịu trách nhiệm những đau khổ của nhân dân ta,
mà còn gây ra biết bao tệ nạn làm suy đồi đạo đức nhân dân ta,
làm nhiều người trong chúng ta đánh mất nhân phẩm của họ.
MTGPDT đang lãnh đạo cuộc kháng chiến để diệt trừ những tai họa này,
chúng tôi kêu gọi toàn dân chung tay giúp đỡ.
bởi vì đó là điều kiện tiên quyết để giành độc lập.
Và nay, MTGPDT gánh vác trọng trách
bảo vệ sức khỏe về thể chất cũng như tinh thần của người dân An-giê-ri,
do đó chúng tôi ra quyết định
cấm mua bán và sử dụng tất cả các loại thuốc lá và đồ uống có cồn
và các hoạt động mại dâm.
Những kẻ ngoan cố phạm tội sẽ bị trừng phạt. Nhắc lại, những kẻ ngoan cố phạm tội sẽ bị trừng phạt.
Thằng say rượu! Thằng say rượu!
Ông không biết đã có lệnh cấm thuốc?
- Thì sao nào? - Đừng làm vậy nữa.
Cô có nhìn thấy Hassan El-Blidi không?
Cô có nhìn thấy Hassan El-Blidi không? Bảo ông ấy là tôi đang tìm có việc.
Có thấy Hassan không?
Nếu thấy Hassan El-Blidi, bảo ông ấy là tôi đang tìm.
Ali, anh đã ở đâu vậy?
- Hassan có đây không? - Ông ấy đi sớm rồi. Có chuyện gì à?
Nếu thấy Hassan El-Blidi, bảo ông ấy là tôi đang tìm.
Ali! Anh khỏe không?
Đứng yên đấy, Hacène. Không được cử động.
- Bình tĩnh nào. - Tôi bảo không cử động.
Anh sợ gì vậy?
Tôi sợ mỗi đấng Allah thôi.
Sao nghiêm trọng vậy?
Giữa chúng ta làm gì có chuyện gì.
Chúng ta là bạn bè mà. Anh quên rồi sao?
Chúng ta từng là bạn.
Anh có chuyện gì vậy?
Tổ chức đã kết án tử hình anh.
À tôi hiểu rồi.
Anh kết án tử hình tôi.
Họ trả mày bao nhiêu thế?
Chỉ có một thứ duy nhất có thể cứu được mạng anh.
Anh đã bị cảnh cáo 2 lần. Và đây là lần cuối cùng.
Ý mày là gì?
Làm việc cho MTGPDT.
Biến đi!
Đừng ngoan cố nữa. Hãy mở mắt ra đi. Mọi thứ ở Casbah sẽ thay đổi.
Hãy mở mắt ra mà nhìn. Chúng tao sẽ làm sạch chỗ này.
Giờ biến đi mau!
Và cẩn thận cái mạng chúng mày đấy.
NGÀY 10, THÁNG SÁU 6, NĂM 1956.
Hãy ra ngoài canh gác.
- Mọi chuyện tốt chứ? - Vâng.
Ngồi cả đi.
Chúng ta sẽ bỏ qua các nghi thức không cần thiết. Mọi người biết lý do rồi đấy.
Các nghi thức sẽ đầy đủ khi đám cưới được tổ chức công khai.
Hãy nhớ chúng ta đang trong cuộc chiến với chủ nghĩa thực dân.
Một đội quân hùng hậu đã xâm lược nước ta hơn 130 năm.
Đó là lý do MTGPDT quyết định,
chăm lo đến đời sống của người dân An-giê-ri.
Với cuộc hôn nhân này chúng tôi sẽ hoàn thành
một trong những nhiệm vụ kháng chiến.
Và giờ, Mahmud and Fatiha,
tiến lên phía trước.
Hãy kí vào đây.
Cầu đức Allah chúc lành cho hai bạn. Kí vào đây.
Thay mặt cho MTGPDT, chúng tôi chân thành gửi lời chúc mừng hai bạn.
Được rồi, được rồi.
10 GIỜ 32 PHÚT, SÁNG NGÀY 20, THÁNG 6, NĂM 1956.
Lại đây!
Gì thế? Bình tĩnh.
Lại hết đây.
Này Antoine...
Đưa họ đến chỗ đội trưởng.
Vâng, thưa ngài, nhưng họ không nhận được lệnh truy nã.
Đường d'Isly?
Họ theo chúng được một đoạn rồi mất dấu.
Dĩ nhiên, thưa ngài, nhưng đó là phạm vi của ngài.
Đó không phải của họ.
Đường Marengo? Chúng tôi có một số nghi phạm.
Công tố viên yêu cầu một đề nghị chính thức.
Vâng thưa ngài.
Nhưng chúng tôi không có đủ người.
Tôi hiểu.
Nhưng nếu tôi có thể...
Quận trưởng không thể.
Nhưng ngài có thể...?
Vâng.
Chúng có thể giết hết chúng ta!
Phải.
3 giờ chiều: cố gắng tấn công đội tuần tra.
Địa điểm: trên đường Luciani. Vũ khí: súng lục ổ quay 7.65mm.
4 giờ chiều: tấn công vệ binh,
Địa điểm: giao lộ giữa đường Consulaire và đại lộ Général Laquiére.
Đối với Paris, giải pháp là đặt Algiers dưới sự kiểm soát chặt chẽ của cảnh sát,
tăng cường các trạm cảnh sát, giới nghiêm đường phố.
Tôi không tin nó có hiệu quả.
Corbiére, chúng ta ở đâu?
Giao lộ đường Consulaire và đại lộ Général Laquiére.
Tỉnh trưởng An-giê-ri ra sắc lệnh sau: (An-giê-ri là một tỉnh dưới thời Pháp thuộc)
Điều 1: Mua thuốc để điều trị các vết thương do đạn bắn
phải có giấy của quận trưởng.
Điều 2: Các cơ sở y tế
phải trình thông tin của tất cả các bệnh nhân,
bị thương nhập viện điều trị cho cảnh sát.
Thông tin từ văn phòng quận trưởng Algiers,
Trong những ngày gần đây, hàng chục cuộc tấn công đã diễn ra trong thành phố.
Những tên tội phạm được xác định đến từ các khu Hồi giáo.
Sau mỗi cuộc tấn công, họ nhanh chóng tìm nơi trú ẩn trong khu vực.
Do đó, để lập lại trật tự,
quận trưởng đã quyết định phong tỏa các khu Ả rập.
trạm kiểm soát sẽ được thiết lập tại tất cả các tuyến đường ra vào,
người dân phải trình giấy căn cước để tìm kiếm các đối tượng truy nã.
Đứng vào hàng.
- Định quay về doanh trại hả? - Không, họ cho tôi hai ngày nghỉ phép.
Không được chạm vào tôi!
Bỏ tay ngươi ra!
Không được động vào phụ nữ.
11 GIỜ 20 PHÚT, SÁNG NGÀY 20, THÁNG 6, NĂM 1956.
Mày đang làm gì ở đây?
Tôi đi tắm biển.
- Mày vẫn còn lảng vảng ở đây hả? - Đường tôi tôi đi thôi.
Đến đây.
Biến đi!
Mấy anh đi đường đó! Còn anh, lối này!
Lại giống mấy chuyện ngày xưa! Đây là lỗi của chính quyền!
Chúng muốn gì?
Giết tất cả bọn khốn đó đi! Rồi khi đó chúng ta mới được yên ổn!
Hắn ta đó!
Chắc chắn là hắn ta!
- Ở đâu? - Dưới đó.
Bắt lấy hắn ta!
Tên giết người! Tên giết người!
Tên bẩn thỉu kia!
Mày định chạy đâu hả?
- Tên Ả rập bẩn thỉu! - Đừng để hắn trốn thoát!
Hắn đang chạy trốn! Chặn hắn lại!
Tôi nhìn thấy hắn ta!
Chặn hắn ta lại!
Hắn đang chạy trốn!
Thủ phạm: Laknan Abdullah.
Công nhân, đã kết hôn, ba con. Địa chỉ: số 8 đường Thebes.
- Hôm nay bao nhiêu? - Bảy cuộc tấn công, ba người chết.
Một bản sao cho ngài quận trưởng, một cho báo chí, một để lưu trữ và một cho ngài.
Cám ơn. Ngủ ngon Corbiére.
Chúc ngài ngủ ngon.
À này Corbiére...
đường Thébes ở đâu?
Tôi nghĩ là ở khu trên Casbah.
Chúc mẹ ngủ ngon.
Các con ngủ ngon.
Fatma, hãy cho chúng đi ngủ ngay đi.
Ngay giờ đây thưa bà.
Chúng tôi phải đi rồi.
Ông vội gì chứ? Ông với mấy trò bài bạc của mình.
Không thể chơi ở đây sao?
- Một ly nữa rồi đi? - Rồi, một ly.
Xin lỗi, chúng ta đang muộn rồi.
Ngủ ngon mọi người. Nhanh lên.
Chào Lucien. Đừng giữ Henri quá muộn nhé.
Ngồi sau đi.
- Còn xa không? - Gần đến rồi.
- Chúng tôi qua được không? - Muộn rồi.
Đến giờ giới nghiêm rồi.
Để chúng tôi qua. Anh ta đi với chúng tôi.
Được rồi thưa ngài.
- Số 8, phải không? - Ừ. Làm nhanh lên.
Quân giết người! Quân giết người!
Ali! Dừng lại!
Jaffar bảo anh phải dừng lại ngay!
Nghe em nói, Ali. Đừng xuống dưới đó.
Quân đội sẽ giết hết chúng ta!
- Nghe em nói này. - Quay về đi!
Dừng lại!
Bình tĩnh lại cả đi! MTGPDT sẽ trả thù cho mọi người!
MTGPDT sẽ trả thù cho mọi người!
Đứng gác trên mái. Còn cậu, vào đi.
- Làm thế này được chứ thưa ông? - Tốt.
Tốt.
Không được ư? Nghe tôi này.
Tôi đi cùng con trai tôi. Nó sẽ ổn.
Được rồi, nhưng nên đi ở trạm kiểm soát trên đường Divan. Chỗ đó lỏng lẻo hơn.
Sau đó đến gặp những người khác.
Air France trên đường Mauritania.
Quán cà phê trên đường Michelet.
Cửa hàng sữa trên đường d'Isly.
Nghe tôi này. Những trái bom này hẹn thời gian rất ngắn.
Chúng sẽ được đặt bên ngoài Casbah.
Taleb đang chờ các cô ở khu chợ đầu tiên.
Các cô phải nhanh lên. Các cô chỉ còn 30 phút nữa để đặt chúng.
Chúc may mắn.
Đức Allah ban phước lành cho các cô.
Đứng lại!
- Giấy tờ. - Tôi quên chúng rồi.
- Đằng này. Đi mau! - Chúng ở nhà.
Hãy cho tôi về lấy!
- Lùi lại. - Tôi đang vội.
Tôi bảo lùi lại.
Lùi lại và sẽ không ai qua cả.
- Để tôi qua. - Đợi nguyên đấy.
- Thật không công bằng. - Tôi bảo đợi.
Xin lỗi. Xin lỗi thưa ngài.
- Tôi qua được không ạ? - Cô cứ tự nhiên.
Xin lỗi.
Không sao cả.
Giơ tay lên.
Cô đi đi.
Đi đi.
Tôi sẽ lại đây sau một tiếng nữa. Nó là thằng bé ngoan.
Cám ơn.
Tắm biển hả cô em?
- Anh đoán giỏi ghê! - Dễ thôi mà.
Em muốn đi chơi với anh không?
Hôm nay không được. Em có hẹn với bạn rồi.
Thật ngại quá!
Vậy lúc nào nhé?
Ai mà biết.
Chúc may mắn.
Một cốc Coca Cola, làm ơn.
Cô không muốn ngồi xuống sao?
Một trăm franc.
Cô đi rồi hả?
Sao vội thế!
Mọi người hãy chú ý!
Chuyến bay 432 đến Paris sẽ bị hoãn lại trong 20 phút nữa.
Ngài muốn làm cốc martini nữa không?
Xảy ra chuyện gì vậy?
Chắc bình chứa propan phát nổ đây.
Lính dù kìa!
NGÀY 10 THÁNG 1 NĂM 1957.
Jean Charrot, tổng thanh tra,
trong một nhiệm vụ đặc biệt,
triệu tập một phiên họp,
để bàn phương án dập tắt các cuộc nổi loạn của phiến quân.
Một quyết định quan trọng nhằm đảm bảo duy trì trật tự đã được thông qua,
để bảo vệ dân thường và tài sản cá nhân.
Tướng Carelle chỉ huy sư đoàn dù số 10,
sẽ chịu trách nhiệm trong việc duy trì trật tự ở Algiers.
Ông sẽ chỉ huy tất cả các lực lượng quân sự và dân sự
và có quyền hạn đặc biệt bằng một sắc lệnh chính thức.
Mathieu, Philippe. Sinh ngày mùng 5 tháng 8 năm 1907 tại Bordeaux.
Cấp bậc: Đại tá.
Chiến dịch: Italy và Normandy.
Thành viên của phong trào kháng chiến chống Phát xít.
Thám hiểm: Madagascar và Suez. Chiến tranh Đông Dương và An-giê-ri.
Vì vậy, bây giờ chúng ta trung bình có 4,2 cuộc tấn công mỗi ngày.
Chúng ta phải phân biệt giữa các cuộc tấn công cá nhân và các vụ đánh bom.
Như thường lệ, vấn đề là:
Thứ nhất, kẻ địch. Thứ hai, cách tiêu diệt chúng.
Có 400,000 người Ả rập ở Algiers.
Tất cả bọn họ đều là kẻ thù? Tất nhiên không phải như vậy.
Tuy nhiên, có một nhóm nhỏ giữ ảnh hưởng bằng khủng bố và bạo lực.
Chúng ta phải đối phó với bọn này, cô lập và tiêu diệt chúng.
Đây là những kẻ thù nguy hiểm, hoạt động công khai nhưng lại bí mật,
sử dụng cả những biện pháp đã qua thử nghiệm lẫn những chiến thuật chưa từng xuất hiện.
Chúng là kẻ thù không mặt mũi, không thể nhận ra,
hòa vào với hàng trăm người khác.
Chúng ở khắp mọi nơi. Trong quán cà phê, trong các con hẻm ở Casbah,
hoặc trong các đường phố ở khu vực người châu Âu sinh sống.
Cảnh quay này được thực hiện bởi một cảnh sát
với máy quay giấu xung quanh các trạm kiểm soát của Casbah.
Viên cảnh sát nghĩ nó có thể có ích, và quả đúng như vậy,
nó đã chỉ ra sự không hiệu quả của một số phương pháp,
hoặc ít nhất là sự hạn chế của chúng.
Tôi cố tình chọn cảnh quay được thực hiện ngay trước khi
xảy ra một số cuộc tấn công gần đây.
Kẻ thù nằm trong đám người đàn ông
và phụ nữ Ả rập này.
Nhưng chúng là ai?
Làm thế nào để chúng ta nhận ra chúng?
Trò kiểm tra giấy căn cước này thật là nực cười. Nếu cứ kiểm tra mớ giấy tờ này,
thì tìm được kẻ đánh bom sao?
Đây là linh cảm của người quay phim. Anh ta nghĩ có thể có cái gì đó trong cái hộp.
Và bộ phim cho đã chúng ta các chi tiết.
Cái hộp có thể có đáy đôi với một quả bom bên trong.
Chúng ta không thể biết được.
Đủ rồi, Martin.
Chúng ta phải bắt đầu lại từ đầu.
Thông tin duy nhất mà chúng ta có liên quan đến cấu trúc của tổ chức.
Hãy bắt đầu từ đây.
Đây là một tổ chức có dạng kim tự tháp,
hình thành một chuỗi các tiểu đội. Các tiểu đội lại được
dựng lên từ nhiều tam giác.
Tại đỉnh tháp chính là Cục chỉ huy.
Người đứng đầu quân sự của Cục chỉ huy này,
sẽ tìm ra một người có đủ năng lực và giao cho anh ta làm Tiểu đội trưởng số 1.
Số 1 tìm hai người nữa: số 2 và số 3.
3 người này tạo thành tam giác thứ nhất.
Số 2 và 3 mỗi người họ lại tìm hay người nữa.
Số 4,
5, 6 và 7.
Lý do của việc cơ cấu theo hình dạng này,
là để cho mỗi người trong tổ chức chỉ biết ba người khác,
Người chọn anh ta
và hai người anh ta chọn.
Liên lạc chỉ trên các mẩu tin nhắn.
Đó là lý do chúng ta không hiểu rõ kẻ thù của mình.
Bởi vì, trong thực tế, họ không biết nhau.
Để loại bỏ chúng, chúng ta phải hiểu chúng.
Do đó, sử dụng vũ lực chỉ là biện pháp thứ yếu.
Quan trọng nhất là khía cạnh trấn áp.
Tôi biết các anh không thích từ đó.
Nhưng đấy là từ duy nhất miêu tả việc ta cần làm.
Chúng ta phải điều tra để tái tạo lại
kim tự tháp và xác định Cục chỉ huy.
Nền tảng công việc của chúng ta là tin tức tình báo.
Phương pháp chúng ta thực hiện là thẩm vấn.
Phải tiến hành theo cách để đảm bảo chúng ta luôn nhận được câu trả lời.
Trong hoàn cảnh của chúng ta, sự nhân nhượng chỉ dẫn đến thất bại,
và làm cho mọi thứ rối tung lên thôi.
Tôi chắc chắn rằng tất cả các đơn vị sẽ hiểu và có những hành động phù hợp.
Thật không may, sự thành công không chỉ phụ thuộc vào chúng ta.
Thành phố phải được đặt dưới sự kiểm soát của chúng ta.
Chúng ta phải sàng lọc
và kiểm tra tất cả mọi người dân.
Nhưng đó là lúc chúng ta vấp phải ma trận của những điều luật hiện hành,
cứ như thể Algiers là chốn nghỉ mát chứ không phải chiến trường vậy.
Chúng ta yêu cầu được toàn quyền kiểm soát nhưng điều đó khó mà được cho phép.
Vậy nên ta cần một biến cố nào đó khiến chúng ta có thể can thiệp
mà vẫn mang mác đúng đắn.
Bản thân chúng ta phải tạo ra được biến cố ấy.
Trừ khi biến cố ấy được chính đối phương trao vào tay ta, mà điều đó có vẻ như họ đang làm.
Thân gửi tất cả các chiến sĩ,
Sau hai năm đấu tranh không ngừng từ vùng núi đến đồng bằng,
người An-giê-ri chúng ta đã giành được một thắng lợi lớn.
Vào thứ 2 ngày 28 tháng 1,
Liên Hợp Quốc(LHQ) sẽ mở một phiên họp thảo luận về vấn đề An-giê-ri.
Toàn bộ lực lượng của tổ chức sẽ được huy động để chứng minh tầm quan trọng của sự kiện này.
Bắt đầu từ thứ Hai, MTGPDT kêu gọi một tuần đình công trên cả nước.
Trong thời gian này, tất cả các hành động vũ trang sẽ bị đình chỉ.
Báo Le Monde đây! Một tuần đình công.
Tiền thưa ông.
Chúng ta thành công rồi.
Thưa nhân dân An-giê-ri,
chủ nghĩa thực dân sau khi thất bại trong việc ngăn chặn các cuộc tranh luận về vấn đề An-giê-ri tại LHQ,
sẽ cố gắng để chứng minh rằng MTGPDT chỉ là đại diện cho một nhóm người.
Thế giới ủng hộ chúng ta.
Hãy cho thế giới thấy dân tộc chúng ta là một.
Hãy ủng hộ cuộc đình công do MTGPDT phát động,
Trong suốt tuần này, hãy tránh xa các khu vực của người châu Âu.
Không đi vào Casbah. Không tụ tập ở những nơi kín đáo,
để tránh nguy cơ bị tấn công.
Hãy cho người nghèo và vô gia cư nơi ở.
Dự trữ thức ăn và nước uống cho một tuần.
- Họ trông có vẻ ôn hòa. - Tôi lại cảm thấy có cái gì đó không bình thường.
Giống như thỏ trong lồng vậy, đúng như mong muốn của tôi.
Ngài có tin họ sẽ theo lệnh bãi công?
Tôi nghĩ vậy.
- Đúng như anh muốn chứ? - Tôi hi vọng thế.
Anh gọi chiến dịch này là gì?
À...
- "Chiến dịch Champagne." - Tại sao không nhỉ?
Được đấy.
Người vô gia cư, người thất nghiệp, người ăn xin,
Chúng tôi đã bố trí cho họ ở lại với các gia đình trong cuộc đình công.
Làm vậy để họ có thể an toàn trước các cuộc bố ráp của cảnh sát.
Nhưng tôi không nghĩ rằng họ nên được đưa đến đây.
- Đó là một sai lầm. - Tại sao?
Anh đang ở đây. Chúng tôi nghĩ có lẽ phải chuyển anh đi nơi khác.
- Anh không tin họ? - Tôi tin thôi, nhưng mà ai biết được.
Được thôi. Anh có toàn quyền quyết định mà.
Nếu tôi có quyền, anh sẽ không ở Algiers giờ đâu.
- Nhiệm vụ là trên hết. - Cẩn thận không bao giờ thừa cả.
Ali, đưa Ben M'Hidi đến Maison des Arbres.
Ông ấy không ở đây sao?
Không. Đưa ông ấy đi đi. Tôi sẽ đợi ở đây.
Ông nghĩ thế nào?
Chỗ ẩn náu này được không? Nhìn không khác một bức tường.
Hãy vào nhìn bên trong.
Không phải bây giờ. Muộn rồi.
Mai tôi sẽ liên lạc với anh sau, Ben M'Hidi.
Ali, đi trước đi.
Đi tắt qua lối nhà thờ.
An toàn.
Chúng ta sẽ không làm gì trong một tuần.
Cậu nghĩ gì về cuộc đình công, Ali?
Tôi nghĩ nó sẽ thành công.
Tôi cũng nghĩ vậy. Nó đã được tổ chức tốt.
Người Pháp sẽ làm gì đây?
Tất nhiên họ sẽ cố gắng bằng mọi cách dập tắt nó.
Họ sẽ làm được nhiều hơn thế,
bởi vì chúng ta đã cho họ một cơ hội.
Cậu hiểu ý tôi chứ?
Bây giờ họ sẽ không còn phải mò mẫm trong bóng tối.
Mỗi một người tham gia đình công,
sẽ được công nhận là một kẻ thù.
Một tên tội phạm được xác nhận... Người Pháp sẽ tấn công.
- Hiểu ý tôi chứ? - Có.
Jaffar nói cậu không ủng hộ cuộc đình công.
- Đúng thế. - Tại sao vậy?
Bởi vì chúng ta có lệnh không được sử dụng vũ khí trong một tuần.
Sẽ không thể chiến thắng bằng bạo lực.
Không chiến tranh thì không phải là cách mạng.
Bạo loạn chỉ có ích cho thời gian đầu.
Nhưng sau đó, người dân phải tự đứng lên.
Đó là lý do đứng đằng sau cuộc đình công này.
Huy động toàn bộ người dân An-giê-ri,
để ước lượng sức mạnh của chúng ta.
Để chứng minh với LHQ?
Đúng, để chứng minh với LHQ.
Điều này có thể không tốt,
nhưng ít nhất LHQ sẽ biết được sức mạnh của chúng ta.
Cậu biết đấy, Ali,
thật khó để phát động một cuộc cách mạng.
thậm chí còn khó khăn hơn để duy trì nó,
và khó nhất là giành chiến thắng.
Nhưng thực ra, một khi chúng ta giành được chiến thắng,
những khó khăn thực sự mới bắt đầu.
Trước mắt còn rất nhiều việc phải làm.
Cậu không thấy mệt mỏi à Ali?
Không!
Dậy đi!
Mọi người ra ngoài mau!
Bọn khốn! Chúng tao sẽ dạy bọn mày thế nào là đình công.
Tất cả các xe chú ý!
Chở các công nhân bị áp giải. Xe 1 đến trung tâm El Biar.
Xe 2 đến nhà máy ga.
Xe 3 đến bến cảng.
Chú ý!
Áp giải tất cả các nghi phạm đến trụ sở.
Tên này.
Mày, lại đây. Đứng lại.
- Đình công hả mày? - Tôi bị ốm.
Mày sợ chết khi nhận mày thuộc bọn MTGPDT phải không?
Mày là một trong số chúng.
Nghĩ tao là thằng ngốc? Rằng tao sẽ không hỏi thăm?
Bọn MTGPDT bảo mày đình công và không được hé răng? Cái thằng Ả rập bẩn thỉu!
Được rồi. Gérard, đưa nó đi.
- Đi với tao. - Mày có điếc không?
Mọi người làm việc đi!
Lên nào!
Ngày 4: Cuộc đình công tiếp tục diễn ra.
Tất cả các hoạt động đã bị tê liệt, Không có sự cố nghiêm trọng được báo cáo.
Tất cả đều yên tĩnh tại các khu Hồi giáo.
Tôi sẽ gọi lại sau.
Đại tá Mathieu đang ở đây.
- Thưa ông, có vài câu hỏi... - Xin lỗi, tôi có cuộc họp với quận trưởng.
- Mọi chuyện sẽ diễn biến thế nào? - Tôi đang xem xét tình hình.
Các anh tự đi xem đi. Các anh có quyền tự do mà.
- Có vẻ như cuộc đình công đã diễn ra thành công. - Không, nó đã rời xa khỏi mục tiêu ban đầu.
- Cuộc khởi nghĩa? - Cuộc khởi nghĩa.
- Đó không phải mục đích. - Anh tin Mặt trận Giải phóng Dân tộc sao?
Nó rất hợp lý vào thời điểm này. Một cuộc đình công có thể thuyết phục được LHQ.
LHQ thì xa vời lắm. Làm thế nào để đánh giá tầm ảnh hưởng của cuộc biểu tình?
Đánh bom sẽ thực tế hơn. Là tôi, tôi sẽ làm thế.
Thế khởi nghĩa vũ trang có vai trò gì với tình hình hiện nay?
Đấy là điều không thể tránh khỏi đối với chiến tranh cách mạng.
Sau bạo loạn sẽ là khởi nghĩa vũ trang.
Cũng như chiến tranh du kích đã dẫn đến chiến tranh thực sự.
Điện Biên Phủ?
Chính xác. Tuy nhiên, ở Đông Dương họ đã giành chiến thắng.
- Và ở đây? - Điều đó còn phụ thuộc vào các anh.
Chúng tôi? Ông muốn chúng tôi tham gia?
Ồ không đâu! Các anh chỉ cần làm tốt công việc của mình là được.
- Chúng tôi không cần các anh. - Thế ông cần gì?
Chính trị, cái mà lúc cần thì không có, lúc có lại chẳng cần dùng.
Đôi lúc nó không đủ dùng. Hôm qua Paris nói gì?
Không có gì. Một bài báo khác của Sartre. (Jean-Paul Sartre: nhà hoạt động chính trị nổi tiếng người Pháp thế kỷ 20,người ủng hộ các cuộc đấu tranh giải phóng dân tộc ở An-giê-ri, Cuba, Việt Nam,..)
Tại sao bè phái Sartre luôn đối địch với chúng ta vậy?
Vậy là ông thích Sartre?
Không. Tôi thậm chí còn ghét ông ta như kẻ thù.
1, 2, 3, 4...Đi với tôi.
Nhanh lên.
- Cái gì vậy? - Nhạc khiêu vũ.
Hãy làm cho xong nào. Nhắc lại những gì anh nói rồi anh có thể đi.
- Họ của anh? - Smain.
- Tên? - Ahmed.
- Tiểu đội? - Tiểu đội 2.
- Nói rõ xem nào. - Tiểu đội 2.
Casbah, Tây Algiers.
- Nhóm nào? - Nhóm thứ 3.
- Vai trò của anh? - Chỉ huy đơn vị số 6.
Được rồi.
NGÀY THỨ 6 CỦA CUỘC ĐÌNH CÔNG.
Người dân Casbah,
MTGPDT muốn các bạn bỏ việc.
MTGPDT buộc các bạn phải đóng cửa hàng của mình.
MTGPDT muốn các bạn chết đói và gắn với cảnh cùng quẫn.
MTGPDT muốn các bạn bỏ việc.
Người dân Casbah,
Nước Pháp là mẫu quốc.
Mohammed! Mohammed! Anh có nhìn thấy nó không?
MTGPDT muốn các bạn chết đói và gắn với cảnh cùng quẫn.
Người dân Casbah, hãy từ chối các mệnh lệnh của MTGPDT.
Cảm tạ Allah, các con đã về.
Đức Allah ban phước lành cho các con.
Có ai nhìn thấy anh trai Said tôi không?
Nhân dân An-giê-ri! Các anh em! Hãy vững tin!
MTGPDT hi vọng các anh đừng nao núng.
Đừng lo lắng, chiến thắng sẽ thuộc về chúng ta.
MTGPDT luôn bên cạnh các anh.
An-giê-ri muôn năm!
NGÀY 5 THÁNG 2 NĂM 1957.
NGÀY CUỐI CÙNG CỦA CUỘC ĐÌNH CÔNG.
Mở cửa mau.
Đi nào!
Nhanh nữa lên!
Đại hội đồng LHQ,
thất bại trong việc đạt đa số phiếu đồng thuận,
đã ra phán quyết ngăn chặn bất kỳ sự can thiệp trực tiếp nào vào An-giê-ri.
Tuy vậy, LHQ vẫn hy vọng tìm ra một tinh thần hợp tác,
hòa bình, dân chủ và giải pháp đúng đắn,
phù hợp với các nguyên tắc của Hiến chương LHQ.
Tốt. Tốt lắm.
Giờ chúng ta quay lại công chuyện.
Không có gì thay đổi sau cuộc biểu tình cả. Chỉ thị vẫn như cũ.
Các đơn vị vẫn theo lệnh như trước.
Chúng ta vẫn chiếm giữ Casbah 24/24.
Chúng ta phải tiếp tục công việc ở đây không ngơi nghỉ.
Ở đây đã ai từng bị sán dây chưa?
- Không. - Sán dây là một con ký sinh trùng phát triển không có điểm dừng.
Anh diệt các đốt sán,
nhưng vẫn để lại đầu sán thì nó nhanh chóng phục hồi và sống lại như cũ.
MTGPDT cũng y như vậy.
Đầu não của nó là Cục chỉ huy gồm một số tên.
Chừng nào chúng ta không tóm được họ, chúng ta sẽ chỉ nhận được số không tròn trĩnh thôi.
Đây là bốn kẻ trong số chúng.
Tôi tìm thấy thứ này trong hồ sơ cảnh sát.
Tôi đã cho phóng to chúng lên.
Si Murad.
Ramel.
Jaffar.
Ali La Pointe.
Hãy in một nghìn bản và gửi cho tất cả các đơn vị.
Còn ai khác sống ở đây?
Tôi đã nói với các ông. Con gái tôi sống tầng trên cùng chồng nó. Chồng nó đang đi làm.
Được rồi Pierre. Đi thôi.
Chúng đi rồi.
Lần này chúng có mười tên.
- Lính dù? - Vâng.
Một tên chỉ điểm đã dẫn chúng đến đây?
Mỗi bọn chúng thôi.
Chúng chỉ hỏi thôi. Chúng không đánh ai cả.
Jibela Malika đã bị bắt.
Sheik Abdullah đã bị bắt.
Hỡi người dân Casbah, MTGPDT đã thua trận
Hãy đứng lên chống lại một tổ chức đang hấp hối.
Hãy cộng tác với chúng tôi để xây dựng một An-giê-ri mới.
Mujid Ben Ali đã bị bắt.
- Bà sao thế? - Họ đã bắt nó.
Kiên cường lên nào!
Chúng ta phải chia ra thôi. Chúng ta phải thay đổi nơi ẩn náu.
Chúng ta phải tổ chức lại các mối liên lạc.
Chúng ta phải thay thế những người đã bị bắt và bị giết
và tái thiết lại các nhóm.
Chúng ta phải chứng minh tổ chức vẫn còn tồn tại.
Cái đó để sau đi.
Không, ngay bây giờ, chúng ta cần phải hành động. Hãy để tôi làm việc đó.
Không. Không ai trong chúng ta được phép làm gì cả.
Chúng ta phải chống lại kẻ thù bằng mọi giá,
quyết không cho chúng cơ hội để bắt được chúng ta. Hiểu không?
Chúng ta phải làm gì đó.
Đó là lý do chúng ta phải tổ chức lại các mối liên lạc.
- Việc đi lại của chúng tôi thì sao đây? - Tôi sẽ lo chuyện đó.
Tôi sẽ xuất ngũ trong ba tháng nữa.
Này, nhìn kìa! Nhìn kìa!
Nhanh, tìm cho chúng tôi chỗ trốn! Chúng tôi đang bị truy đuổi.
Ở đâu? Trên sân thượng?
Lại đây, người anh em! Đức Allah bảo vệ anh.
Hãy trốn trong giếng. Đức Allah ở cùng anh.
Chúng đi rồi. Đợi khi nào tôi gọi rồi hãy lên.
Cám ơn bà.
Tiểu đội một đã bị tiêu diệt. Không còn ai cả.
Chúng ta mất liên lạc với đội 2.
Đội 3 đang được xây dựng lại.
Chúng ta chỉ còn đội 4. Đủ để chúng ta bắt đầu lại.
NGÀY 25 THÁNG 2 NĂM 1957.
Thằng khốn! Mày sẽ phải trả giá cho những người này!
Bình tĩnh nào! Lùi lại!
NGÀY 4 THÁNG 3 NĂM 1957.
Thôi chụp vậy đủ rồi.
Ông Ben M'Hidi,
không phải là hèn hạ sao khi dùng túi xách của phụ nữ
mang bom để sát hại mạng sông của bao nhiêu người vô tội sao?
Thế việc dùng bom *** thả xuống những ngôi làng không thể chống trả,
giết người gấp hàng nghìn lần lại chẳng hèn hạ hơn sao?
Dĩ nhiên máy bay thì làm việc đó dễ dàng hơn chúng tôi.
Chúng tôi sẵn sàng đổi phương pháp giết người
cho các ông nếu các ông muốn.
MTGPDT có nhiều cơ hội để đánh bại quân đội Pháp
hơn việc người Pháp thay đổi tiến trình lịch sử.
Theo một tuyên bố bởi đại tá Mathieu,
ông đã bị bắt một cách tình cờ. Thực tế là do nhầm lẫn.
Các lính nhảy dù
đang tìm kiếm một ai đó ít quan trọng hơn ông.
Ông có thể cho chúng tôi biết lý do tại sao ông ở trong căn hộ
trên đường Debussy không?
Tất cả những gì tôi có thể nói là tôi không bao giờ muốn đặt chân đến đó.
Được rồi. Đã muộn và chúng ta còn nhiều việc phải làm.
Vậy là chúng ta xong hả?
Đúng thế.
Trước khi nó lại phản tác dụng.
Hỡi người dân Casbah, cuộc nổi loạn đang ngày càng suy yếu.
Ali Mohammed, tiểu đội trưởng tiểu đội 2 của MTGPDT đã bị tiêu diệt vào sáng nay.
Hỡi người dân Algiers,
hãy ngừng kích động.
Hãy rời bỏ các tổ chức nổi loạn.
Quân đội sẽ bảo vệ các bạn. Hãy tin tưởng.
Đại tá Mathieu,
phát ngôn viên bộ trưởng bộ Cư trú, ông Gorlin,
xác nhận rằng Larbi Ben M'Hidi
đã treo cổ tự vẫn trong nhà giam.
bằng cách dùng dải áo sơ mi làm thành một sợi dây,
và treo mình vào một thanh cửa sổ.
Chính ông ta đã nói sẽ sẵn sàng trốn thoát ngay khi có cơ hội,
nên đáng lẽ cần thiết phải
trói tay chân ông ta
mọi lúc. Theo ý kiến của tôi, đại tá,
nếu làm như thế, liệu một người đàn ông
có thể xé áo sơ mi, làm thành một sợi dây
rồi dùng chúng để treo mình lên cửa sổ?
Hãy hỏi phát ngôn viên về chuyện đó.
Tôi không có phát biểu gì chuyện đó.
Về phần mình tôi đã có cơ hội để đánh giá tư cách đạo đức,
lòng dũng cảm và lòng trung thành của Ben M'Hidi với lý tưởng của mình.
Nên bất chấp việc ông ta là một phần tử nguy hiểm,
tôi vẫn tôn trọng ông ta.
Đã có rất nhiều cuộc tranh cãi, không chỉ về thành công của lính dù,
mà còn là về phương pháp mà họ sử dụng.
Ông nói gì về điều này?
Sự thành công là bằng chứng của những phương pháp họ sử dụng.
Một người phải dựa vào những người khác.
Xin lỗi thưa Đại tá.
có vẻ như do quá thận trọng,
đồng nghiệp của tôi vẫn chỉ hỏi ông những câu hỏi vòng vo
mà ông chỉ có thể trả lời một cách lòng vòng.
Giờ sẽ tốt hơn ông nếu ông trả lời...
một cách thẳng thắn. Hãy nói về tra tấn.
Tôi hiểu. Còn ông? Không hỏi gì sao?
Tất cả họ đã hỏi. Tôi chỉ muốn câu trả lời chính xác..
Được rồi, nói cho đúng, cụm từ "tra tấn" không được sử dụng trong nội bộ chúng tôi.
Chúng tôi sử dụng duy nhất một phương pháp hợp pháp là "thẩm vấn"
để tìm ra các hoạt động bí mật.
MTGPDT yêu cầu tất cả các thành viên của họ,
khi bị bắt, hãy giữ im lặng trong 24 giờ đầu
Sau đó họ có thể khai.
Đó là thời gian để MTGPDT khai ra những thông tin không còn giá trị.
Còn chúng tôi? Chúng tôi nên khai thác thông tin kiểu nào?
Nếu theo thủ tục luật dân sự
sẽ mất hàng tháng chỉ với một tội nhẹ.
Hợp pháp đôi khi lại rất bất tiện.
Có hợp pháp không khi đặt bom nơi công cộng?
Hãy nhớ Ben M'Hidi's trả lời thế nào khi được hỏi.
Không, thưa các ông, tin tôi đi. Nó chỉ là một cái vòng luẩn quẩn.
Chúng ta có thể cãi nhau hàng giờ một cách vô ích, bởi vì đó không phải là vấn đề.
Mà vấn đề là,
MTGPDT muốn ném chúng tôi ra khỏi An-giê-ri trong khi chúng tôi thì muốn ở lại.
Mọi ý kiến từ các bên khác nhau,
cũng đều đồng ý rằng chúng tôi nên ở lại.
Khi cuộc nổi dậy của MTGPDT nổ ra, có ai ủng hộ nó đâu.
Mọi tờ báo, bao gồm cả báo chí cộng sản, đều muốn nó bị dập tắt.
Chúng tôi ở đây chỉ vì một lý do.
Chúng tôi không phải những kẻ điên rồ hay những kẻ tàn bạo.
Những ai gọi chúng tôi là phát xít,
hẳn đã quên vai trò của chúng tôi trong chiến tranh.
Những ai gọi chúng tôi là Nazis,
chắc không biết rằng nhiều người trong chúng tôi vẫn sống sót khi bị đưa vào Dachau và Buchenwald. (Hai trại tập trung của phát xít Đức)
Chúng tôi là những người lính. Nhiệm vụ của chúng tôi là giành chiến thắng.
Vậy bây giờ, để biết chính xác.
đến lượt tôi đặt câu hỏi.
Pháp có nên ở lại An-giê-ri không?
Nếu câu trả lời là có,
các ông phải chấp nhận mọi kết quả.
Gọi bác sĩ! Ông ta bị đâm!
Tôi hết đạn rồi!
Nhìn kìa!
Đâm chết chúng đi!
NGÀY 26, THÁNG 8, NĂM 1957.
Tránh đường cho đại tá.
Chơi trò anh hùng bắt cướp không để làm gì đâu. Đưa tôi cái loa.
Ramel. Si Murad.
Nghe đây,
Là anh tôi sẽ không làm vậy đâu.
Kiểu gì chúng tôi cũng bắt được anh.
Đầu hàng anh sẽ không bị thương Anh sẽ được xét xử công bằng.
- Anh nghe rõ chưa? - Ai đang nói vậy?
Mathieu. Đại tá Mathieu.
Chúng tôi không tin ông.
Đến gần hơn.
Hãy để chúng tôi thấy ông.
Sao anh không tin tôi?
Đứng ra để chúng tôi có thể nhìn thấy anh.
Hãy để tay anh ở nơi chúng tôi nhìn thấy được.
Chúng tôi muốn lời hứa một phiên tòa công bằng bằng văn bản.
Hãy đưa chúng tôi một bản cam kết, sau đó chúng tôi sẽ đầu hàng.
Làm các nào tôi có thể đưa nó cho các anh?
Chúng tôi sẽ hạ một cái túi xuống kèm theo vũ khí của chúng tôi.
Được rồi, tôi sẽ làm theo yêu cầu của các anh.
Xong chưa?
Ừ, xong rồi.
- Sẵn sàng chưa Mathieu? - Rồi, các anh thả đi.
28, 27, 26,
25, 24, 23...
Chúng ta nhìn thấy họ rồi. Làm thôi.
Đây.
Đây, tôi giữ lời hứa với các anh.
Tên khốn! Hắn ra xa rồi!
Nhanh lên, tên Ả rập thối tha này!
Nhận lấy này, bọn chó đẻ!
Đốt hết tất cả giấy tờ nào!
NGÀY 24, THÁNG 12, NĂM 1957.
Không được để lại dấu vết nào.
Ai trong các ngươi là Zakia?
Bà?
Hãy đi bảo Jaffar đầu hàng đi,
không chúng tôi sẽ cho nổ toàn bộ ngôi nhà và mọi người trong đó.
Hãy thuyết phục ông ta, nếu bà còn muốn giữ ngôi nhà.
Hiểu chưa?
Đợi đã. Bà sẽ bị bắn chết.
Jaffar!
Zakia đang đi lên. Tôi sẽ không bắn bà ấy nếu tôi là ông đâu.
Lên đi.
Jaffar.
Nghe tôi này.
Họ nói nếu ông không xuống,
họ sẽ cho nổ tung ngôi nhà.
Bà cứ bảo họ nếu thích nổ thì cứ việc.
Bảo họ vậy đi!
Ông ấy nói ông ấy không bao giờ đầu hàng và ông cứ việc cho nổ ngôi nhà.
Được rồi. Đến chỗ những người kia đi.
Chuẩn bị chất nổ.
Hãy đặt nơi thích hợp để tránh nguy cơ thất bại.
Dùng một kíp nổ dài, sau đó cắt nó.
Hãy bảo vệ họ trong khi họ làm việc.
Nhớ tỉnh táo đấy, chuyện gì cũng có thể xảy ra.
Chết thế này thật lãng nhách.
Mathieu! Nếu ông giữ lời không gây hại cho bất kỳ ai trong ngôi nhà này,
chúng tôi sẽ xuống.
Tôi không thích việc cho nổ tung tất cả đâu.
Tại sao?
Ảnh và hồ sơ của ông,
đã ở trên bàn làm việc của tôi tháng nay.
Tôi có cảm giác tôi biết ông đôi chút.
Ông không chống lại tôi theo kiểu không có mục đích.
Ông có vẻ hài lòng khi để tôi sống.
Đúng vậy.
Tôi nghĩ là ông hối tiếc. Tôi đã cho ông một cơ hội vượt ngoài mong đợi.
Không, tôi chỉ hài lòng vì mình đã có linh cảm đúng thôi.
Về mặt kỹ thuật mà nói,
chúng ta chẳng còn gì để nói về cơ hội nữa. Trò chơi đã kết thúc.
Tên quái vật! Tên đạo đức giả! Mày nhầm rồi! Ali La Pointe vẫn đang ở Casbah.
Cô ta nói gì vậy.
Cô ấy nói Ali La Pointe vẫn đang tự do.
- Vào đi. - Tôi vào ngay đây.
Em mệt rồi. Hãy nghỉ ngơi đi.
Omar, đi ngủ đi.
Chúng ta còn nhiều việc ngày mai.
Tôi, Mahmud, Hassiba...
và em.
Không còn ai cả. Sadek sẽ lái xe.
Em xuống xe, đặt bom rồi quay lại thật nhanh.
Hãy cẩn thận để không ai nhìn thấy. Sau đó chúng ta đi.
Hassiba đầu tiên, rồi đến Mahmud. Tôi sẽ lo phần còn lại.
Omar, dậy đi.
Ngủ say quá! Sẵn sàng đi chưa?
- Đến giờ chưa? - Sắp rồi.
- Hassiba! - Tôi sẵn sàng rồi đây.
Tôi nghe thấy tiếng một chiếc xe tải.
Tôi cũng vậy. Nhưng nếu là Sadek thì giờ này cậu ta đã ở đây rồi.
- Vợ cậu sao rồi? - Cô ấy ổn.
Vào trong!
Ra đi!
Ra đi!
Được rồi.
Tất cả đã sẵn sàng. Tôi đã sơ tán toàn bộ ngôi nhà.
- Anh ta có trả lời không? - Không thấy động tĩnh gì.
Đúng như tôi nghĩ.
Ali La Pointe!
Ít nhất hãy để những người khác ra không cả ngôi nhà sẽ nổ tanh tành đấy.
Thằng bé sẽ chỉ bị đưa đi trại cải tạo một thời gian thôi.
Nó đâu đáng phải chết!
Sao anh ta vẫn ở đây? Đưa anh ta ra ngoài!
Ali... Ali La Pointe!
Anh chỉ có 30 giây. Anh còn mong điều gì hả?
Tất cả với anh đã kết thúc.
Nghĩ kĩ nào. 30 giây.
30 giây từ lúc này.
Ai muốn có thể ra.
- Anh sẽ làm gì? - Tôi không tin bọn chúng.
Bốn anh ở đây. Khi nào tôi ra hiệu hãy xuống nhanh.
- Mọi thứ đã sẵn sàng? - Đã sẵn sàng thưa ngài.
Lùi lại.
Hai anh bảo vệ anh ta. Hãy cẩn thận, ta không lường trước được chuyện gì đâu.
Con sán giờ đã mất đầu.
- Hài lòng chứ, Mathieu? - Vâng, thưa ngài.
- MTGPDT đã bị mất đầu tại Algiers. - Sẽ không còn nghe gì về nó nữa.
- Ít nhất là lúc này. - Hãy hi vọng là không bao giờ nữa.
Về cơ bản họ là những người hòa nhã. Chúng ta đã yên ổn trong 130 năm.
- Tại sao không tiếp tục được như vậy? - Nhưng Algiers không phải là cả An-giê-ri.
Không, Algiers không phải là cả An-giê-ri.
Đúng, nhưng giờ hãy ổn định Algiers lại đã.
Mọi thứ sẽ dễ dàng hơn đối với vùng núi.
Tạm biệt ngài.
Tạm biệt, Mathieu. Tôi sẽ gặp anh vào chiều nay.
Vâng, thưa ngài.
NGÀY 11, THÁNG 12, NĂM 1960.
hoặc do một số lý do không rõ nguyên nhân,
sau 2 năm tương đối yên tĩnh
với chiến sự chủ yếu diễn ra
ở vùng núi, chiến sự bỗng bùng phát đột ngột trên cả nước mà không một lời báo trước,
và không ai biết lý do tại sao hay làm thế nào nó đã bắt đầu.
Tôi đã điện cho Tunis.
Tôi đã nói chuyện với một chỉ huy trưởng MTGPDT đang sống lưu vong nhưng ông ta cũng không biết gì hơn.
An-giê-ri muôn năm!
Sáng nay, cuối cùng thì lá cờ màu trắng xanh lá cây với hình lưỡi liềm và ngôi sao đã xuất hiện lần đầu tiên.
Hàng nghìn lá cờ,
có lẽ đã được làm sau một đêm.
Thật khó để gọi nó là cờ vì nhiều trong số chúng là khăn trải giường, áo sơ mi, các mảnh vải cũ
tuy vậy cờ vẫn là cờ!
Chúng tôi biểu tình để đòi hòa bình!
Tình hình càng căng thẳng ngày hôm nay.
Bất chấp áp lực
đến từ chế độ thực dân hà khắc nhất, chính quyền đã ra lệnh
không nổ súng trừ khi đó là biện pháp cuối cùng.
Nhiều nỗ lực đã được thực hiện nhằm xâm nhập vào khu vực người châu Âu chiều nay.
Có một số thương vong nhưng hầu như tất cả mọi chuyện đều diễn ra trong hòa bình.
Khu vực Hồi giáo vẫn vang vọng
những tiếng hò hét đầy kích động.
Sự đoàn kết đáng ngạc nhiên của những người biểu tình
đã ảnh hưởng lớn đến dư luận Pháp.
Theo Paris, tầng lớp chính trị có ảnh hưởng
ủng hộ tìm kiếm một giải pháp mới đối với quan hệ với An-giê-ri.
NGÀY 21, THÁNG 12, NĂM 1960.
NGÀY CUỐI CÙNG CỦA CUỘC BIỂU TÌNH
Nghe đây!
Về nhà đi!
Các ngươi muốn gì?
Độc lập!
Độc lập cho đất nước chúng tôi!
Chúng tôi muốn tự do!
Hai năm đấu tranh gian khổ vẫn còn ở phía trước.
Vào ngày 2 tháng 7 năm 1962, một cách hoàn toàn độc lập,
quốc gia An-giê-ri đã ra đời.
THE BATTLE OF ALGIERS 1966 Trans: all.the.classics, Xinefan, Phuong Le Edit & Sync: all.the.classics http://www.facebook.com/dinhtantrong P/S: Nếu bạn yêu thích hoặc muốn tham gia dịch phim kinh điển, hãy kết bạn với mình theo địa chỉ facebook trên nhé!