Tip:
Highlight text to annotate it
X
Phần trước của Breaking Bad...
Marie là một kẻ trộm vặt.
Bố mẹ không thể để nhà mình như vậy.
Bố mẹ muốn con rời khỏi đây.
Hôm nay tôi chưa có tiền.
Đây là những khoản mày nợ tao.
Tao sẽ bán hết đồ của mày để gạt nợ.
Xem thứ họ tặng tôi.
Nẹp răng của bị tôi bắn hạ.
Anh phải nghe theo em
đó là điều cần làm bây giờ.
Synch: Ngochungpro, Thanh Hoa
♪ BREAKING BAD - S02 - Tập 5: "Breakage" ♪
.: www.phudeviet.org :.
Vậy là ta đã điều trị
được khá lâu rồi đấy, Walt.
Đã kết thúc giai đoạn thứ nhất...
... tôi vẫn phải khuyến cáo
không được chủ quan.
Hai tháng nữa chúng ta sẽ
kiểm tra xem anh phản ứng ra sao...
... để đánh giá lại và
quyết định bước điều trị tiếp theo.
Nó cũng gần với
thời điểm sinh em bé nhỉ?
Ừ, hãy cứ xem việc này
xảy ra quá đúng lúc đi.
Anh sẽ sớm cảm thấy khỏe hơn,
giống bình thường hơn.
Tóc của anh cũng sẽ
dần dần mọc lại.
Tôi cũng bắt đầu quen với
cái đầu trọc thế này rồi.
Tôi thích nghĩ để vậy thì đỡ cản gió hơn.
Khí động lực.
Anh không bị
lãng đãng nữa chứ?
Hoàn toàn không.
Quan hệ hai người vẫn ổn chứ?
Tốt.
Bác sĩ biết đấy, chúng tôi bận...
... nhưng vẫn tốt đẹp.
Chắc chắn rồi.
Hoàn toàn tốt đẹp.
Vậy là không thanh toán qua bảo hiểm.
Đúng chứ?
Vâng. Thanh toán trực tiếp.
Chờ tôi in hóa đơn cho anh.
Tôi tưởng chúng ta đã bàn
về việc chiết khấu rồi chứ.
Chắc chắn rồi.
Nó đã gồm chiết khấu.
Nhắc lại với anh.
Chúng tôi cũng có hình thức thanh toán nhiều lần,
nếu anh có quan tâm.
Chúc mừng anh.
Được rồi, còn chụp
cộng hưởng từ thì sao?
Làm ơn giải thích cho tôi...
... sự khác biệt giữa
chẩn đoán và khám bệnh?
Phải, nhưng dù gì thì
cũng do bác sĩ yêu cầu làm.
Rồi, cô biết chứ,
khoản đó phải được bảo hiểm chứ.
Tôi dĩ nhiên sẽ làm.
Vâng, ba bản.
Được rồi. Tôi rất tiếc cô
cũng không giúp gì được hơn.
Con nỡm.
Em ở gần ai hút thuốc à?
Bệnh viện gửi hóa đơn về.
- Nhanh vậy à.
Tất cả 13.000 đô cho
3 ngày nằm viện.
Liệu Gretchen và Elliott
có thể trả thêm khoản này không?
Ý em là em hiểu nó hoàn toàn trong
phạm vi của anh, nhưng....
Họ sẽ trả.
Anh đảm bảo họ sẽ trả.
Anh sẽ lo việc này.
Ôi lạy Chúa.
Cập nhật thông tin cho tôi về vụ Tuco Salamanca đi.
Ngỏm rồi.
Vẫn thế à?
- Chắc luôn.
- Tốt rồi.
- Cám ơn đã tạt qua.
Sếp biết đấy, mọi chuyện khá im ắng.
Đá trên phố cũng không còn nhiều.
Tốt.
Dĩ nhiên cũng sẽ chẳng được bao lâu.
Bây giờ lãnh địa này bị bỏ hoang,
hãy chờ xem kẻ nào sẽ tập hợp bọn sâu bọ lại.
Vẫn chưa có kẻ thay thế ư?
Bọn em thường đang nghe đến một cái tên.
Heisenberg.
Bọn tép riu ta tóm thời gian gần đây
đều nhắc đến hắn.
- Heisenberg à?
- Vâng, em nghe thế.
Có lẽ chỉ là một huyền thoại đường phố thôi.
Tuy nhiên, vẫn có kẻ ở đâu đó tiếp tục
chế loại đá xanh mà ta đang truy tìm.
Dù sao thì bọn em vẫn đang điều tra.
Biết tại sao cá mập là trùm
sát thủ đại dương không, Hank?
Bởi vì chúng có tới 3 hàm răng
và sẵn sàng cắn bất cứ thứ gì à?
Một số loài cá mập có thể
bơi hàng nghìn dặm...
... để truy sát con mồi.
Đúng rồi, hình như em có nghe.
Cậu là loài con cá mập trắng đó.
Chức Liên lạc viên giữa Albuquerque...
... với Lực lượng kiểm soát Biên giới 3 ***
nghe ổn không?
Đừng nói với em là thăng chức nhé.
Bắt đầu tháng sau, tôi muốn cậu
chia thời gian giữa nơi này và El Paso.
Anh sẽ làm gì khi
thiếu tôi chứ, Gomey?
Ăn mừng.
Đỡ phải nhìn cái bản mặt
xí trai của anh 6 ngày một tuần nữa.
Này anh bạn, ăn nhau là
ở cái đầu với cơ bắp.
- Tôi là một món hoàn hảo.
- May là tôi chưa ăn sáng đấy.
Tôi ngạc nhiên khi đầu anh
vẫn lọt qua được cửa đấy.
- Các anh đi ăn trưa chứ?
- Dĩ nhiên rồi.
- Anh khao mà.
- Duyệt.
Gặp mấy chú gà dưới sảnh nhé.
Cố gắng đừng có lạc đường nhé.
Anh thế nào?
Vâng, tôi cũng mừng lắm.
Phải, El Paso.
Anh đây rồi.
Chúc mừng nhé.
đánh văng 2 quả vào cát,
2 vào trong rừng.
Rồi lão nói, "Cho tao gậy số 4".
- Có can đảm quay lại đây à.
Hay là mày còn ngu hơn tao tưởng.
Ờ, có lẽ cả hai.
Bù lại cho tiền kéo xe,
tiền sửa chữa...
... cả khoản thêm cho việc
hư hại mấy thứ. như cổng...
... nhà vệ sinh.
Đấy, em đã nói...
... em rất uy tín mà.
Anh tính em bao nhiêu
để có thể gửi nó ở đây?
- Một triệu rưỡi.
- Thôi nào, yo.
Em gái chú nhé.
Chó thế, em nghiêm túc đấy.
Em cần cất giữ nó.
Và thanh toán trước.
Ta có thể thương lượng mà.
500.
- Một tháng à?
- Một tuần.
Thật chứ?
- Tạm biệt chú.
- Khoan đã, khoan đã.
Chờ đã. Bình tĩnh nào.
Nghe ổn đấy.
Hoàn toàn chấp nhận được.
- Để ngoài trời.
- Trong kho.
- Quên đi.
- Thôi nào, ông anh.
Tường rào của anh
dễ trèo qua bỏ xừ.
Để bên trong, có khóa móc,
thêm đặc quyền về cổng nữa.
- Cái gì?
- Quyền ưu tiên ra vào cổng chính.
Thuê từng tháng.
Trả trước.
Để bên trong.
Và nhớ là anh không quen chú.
Anh không biết đếch gì đâu nhé.
Anh có bán không?
Chú có thể lấy với giá 9.000 đô.
Thế còn con kia?
Đùa anh à?
Cô là Jane, phải không nhỉ?
Ờ Jane này, tôi phải nói
là nơi này thật tuyệt.
Thật chứ? Có gây cảm giác gì sợ hãi không?
Không hề. Ý tôi là nó rất tuyệt.
Đúng như cái mà tôi đang tìm kiếm.
Vậy đấy.
Trước đây tôi từng có cả một
ngôi nhà riêng rất đuề huề...
... nhưng tôi phát mệt với việc cắt cỏ,
việc bảo dưỡng và đồ lặt vặt.
Tất cả rèm cửa đều mới,
mọi thứ đã được sơn.
Chúa ơi.
Bao gồm các tiện nghi khác.
Ống thông khói, tuyệt lắm.
- Có truyền hình cáp chứ?
- Đã đi dây,
chỉ cần gọi dịch vụ để kích hoạt.
Tốc độ cao, đủ cả.
Phòng tắm à, gạch men ngon đấy.
Phòng ngủ.
Đẹp lắm.
Tôi khoái đồ gỗ.
Vậy anh ưng ý chứ?
Nhất định rồi.
Anh tuân thủ NP, NS chứ?
Xin lỗi, nghĩa là sao?
Trong mẩu rao vặt đó? Không thuốc lá,
không chó mèo. Muốn hút thì ra ngoài.
Dĩ nhiên không rồi.
Nhẹ như lông hồng, đừng lo.
Được rồi, theo thủ tục. Tôi cần tờ khai thuế
hoặc giấy báo lương gần đây nhất,...
... địa chỉ chủ nhà cũ của anh,
nói chung mấy thứ tào lao ấy.
Và nếu mọi thứ đều ổn, tôi sẽ gọi.
Ừm, nghe này...
... vấn đề là... ... tôi có thể....
Thật không tin được.
- Chỉ là tôi vừa mới rơi vào tình thế này.
- Tôi cũng vừa đổi ý không cho thuê.
Nghe này, tôi có tiền và tôi hoàn toàn
có thể trả tiền thuê... mãi mãi.
Thôi nào, yo, cô làm ơn như
giúp một người anh đi?
Yo, bố tôi không phải
mẫu người dễ có ngoại lệ.
- Tin tôi đi.
- Bố cô à?
Bố tôi là chủ nhà, tôi chỉ quản lý.
Điền vào tờ khai đi, tôi chỉ cần thế thôi.
Hoặc tiếp tục trò tìm kiếm của anh đi.
Gái à, tôi chả còn nơi nào để đi cả.
Vậy đó.
Và tôi cũng chẳng
làm trò gì hết, hiểu chứ?
Tôi chỉ cần một cơ hội.
Nghe này, ông bà già
mới đá đít tôi khỏi nhà.
Có lẽ tôi là nỗi
thất vọng của ông bà bô.
Không như họ mong đợi.
Nên giờ tôi như kẻ cho không
hay gì cũng được.
Nhưng cô biết không?
Tôi là người tốt và chăm chỉ làm việc.
Tôi sẽ trả đúng thời hạn hàng tháng.
Tôi sẽ không làm nó bừa bộn đâu,
được chứ? Tôi thề đấy.
Tiền thuê vừa mới tăng.
Thêm 100 đô mỗi tháng.
Đó là trả bằng tiền mặt.
Cám ơn cô.
Cô sẽ không phải hối hận đâu.
Ngoài những thứ nói chung ra,
tôi muốn được trả thêm 2 tháng nữa.
Phí DBAA không hoàn lại.
Dĩ nhiên rồi. Không thành vấn đề.
DBAA. Phải, chắc chắn rồi.
Được rồi. Mà DBAA là gì nhỉ?
- Đừng có thành thằng khốn.
- Đã hiểu.
Tôi sống kế bên.
Thật ư?
Đừng có nghĩ dù chỉ một giây anh sẽ có quyền
chiếm hữu nó, vì anh không có cửa đâu.
Nếu anh hỏng cơ hội này, tôi sẽ đuổi anh.
Tôi quen vài gã
có thể đá tung đít anh lọt thùng rác...
... trước khi anh kịp chớp mắt đó.
Anh chỉ cần ký tên.
Còn lại tôi sẽ điền sau.
À mà tên gì nhỉ?
Là Jesse.
Jesse Jackson.
Thật chứ?
Sao cơ?
- Anh đang làm gì thế?
- Thủ dâm. Chứ không lẽ giống gì?
Sự thực là đối với em,
nó trông đúng như vậy đó.
Nấu bia là nghệ thuật đấy, Marie.
Anh nghĩ em nên thưởng thức nó.
Loại Christmas, mẻ từ năm 2006 nhé?
Thôi nào.
Để em nói thẳng luôn nhé.
Anh gọi báo ốm chỉ một ngày
sau khi được thăng chức...
... điều mà anh mong chờ bấy lâu
trong sự nghiệp...
... để có thể chơi trò Lễ hội bia
Oktoberfest trong cái động của anh à?
Em không hiểu.
Thực sự không hiểu nổi.
Thư giãn nào, cưng.
- Làm ơn đừng có bảo em thư giãn.
- Anh biết em ghét như thế mà.
- Phải.
Dave khuyên em nên nói ra.
Anh chỉ muốn nói là mọi chuyện vẫn ổn.
Anh có thể nghỉ một ngày.
Có gì ghê gớm đâu.
Giờ thì nhích cái mông sexy đó
ra chỗ khác để anh có thể tập trung.
Rồi, thế kế hoạch là gì?
Kế hoạch là ta sẽ điều chế.
Chế để làm gì khi mà
ta không thể phân phối nó?
Mày nghĩ xem tự mày
có thể bán được bao nhiêu?
Nếu như thầy chế suốt ban ngày
còn mày làm ca đêm.
- Ông bạn.
- Cái gì?
Trước thời Tuco, đó là
kế hoạch của mày, đúng không?
Thầy hiểu như thế chúng ta sẽ chỉ kiếm được
một phần rất nhỏ so với trước...
... tuy nhiên ta làm gì còn lựa chọn khác?
Thứ nhất, chả có "chúng ta" ở đây.
Cái thầy nói là về tôi,
một mình lên bờ xuống ruộng thôi nhé.
Tôi có tiền sự rồi.
Thầy đếch hiểu à?
DEA đang bám đít tôi đấy.
Không, tôi chẳng dại lộ diện
mạo hiểm vì tí tiền lẻ đấy.
- Không đời nào.
- Thế mày có ý định gì?
Thầy nghĩ hai ta chả ai muốn
chung thuyền với một kẻ như Tuco nữa.
Tôi còn các hóa đơn, ông già.
Mày phải thanh toán ư?
Tiền thuê nhà, yo.
Trách nhiệm đấy.
Tôi bị mất nhiều hơn
những gì kiếm được và tôi phát mệt với việc
lãng phí thời gian ở đây rồi.
Thế mày muốn biết
thầy còn lại bao nhiêu không?
Sau khi kết thúc
giai đoạn điều trị đầu tiên...
... và thanh toán cho cái chứng cớ
ngoại phạm đắt nhất thế giới.
Số không tròn chĩnh.
Chả còn gì.
Sau tất cả những chuyện này thầy chẳng còn gì.
Chẳng có gì cho gia đình mà như mày nhớ đấy,
đó là lý do chính.
Nhưng nếu xem việc từ bỏ
không phải một lựa chọn...
... thì ta còn lại duy nhất hai lựa chọn.
Ta tiếp tục làm ăn với
một tên tội phạm điên khác...
... hoặc mày và thầy bắt đầu...
Mày bán bất kể thứ gì có thể.
Có cách thứ ba đấy.
Cách đó thế nào?
Chúng ta sẽ là Tuco.
Miễn luôn trung gian.
Tự làm tự sướng.
Vậy mày sẽ làm gì chứ?
Khịt khịt đá bằng con dao găm à?
Rồi mày sẽ đánh đàn em
tới chết khi nó cãi mày ư?
Nghe này, tôi biết vài thằng.
Được chưa?
Tôi có thể thành lập mạng lưới.
Chúng ta sẽ kiểm soát
từ việc sản xuất tới phân phối.
Theo cách đó, ta sẽ không phải ra mặt
mà vẫn đẩy được một số lượng lớn đá.
Mục đích của chúng ta là kiếm tiền,
đúng không?
Tiền sẽ chất đống lên tận trời xanh.
- Không phải mục đích vậy ư?
Không, thầy sẽ không làm thế.
Đã ai nói gì về ông chưa?
Thầy không ủng hộ kế hoạch này.
Thầy không yên tâm tí nào khi đưa những kẻ
lạ hoắc vào trong hoạt động của chúng ta.
Được, ông không cần phải ủng hộ.
Tôi phải cầu xin ư?
Đây là việc hợp tác, nhớ chứ?
Tôi... Ồ, tôi nhớ chứ.
Phải, ông chế, tôi bán.
Đã phân công lao động rõ ràng như thế
khi ta bắt đầu chuyện này.
Và chúng ta nên tuân thủ
chính xác điều đó.
Vì tôi chắc chắn không để
mình bị còng sau thùng xe...
... hay quỳ gối với
khẩu súng dí vào đầu...
... trước khi cái đít già háu ăn
của ông xuất hiện đâu. Được chưa?
Thôi được, thầy công nhận
là đã có nhiều cái chưa biết.
- Có lẽ thầy đã quá tham vọng.
Dù gì đi nữa,
chuyện đó sẽ không xảy ra nữa.
Phải, chuẩn đấy.
Biết tại sao không?
Vì lần này sẽ phải làm
theo cách của tôi...
... hoặc tôi sẽ lướt.
Ông cần tôi nhiều hơn
tôi cần ông đấy, Walt.
Yo, mời vào nhà.
Yo, Pete xì ke. Sao rồi người anh em?
Chào, Combo. Rất vui được gặp mày.
Chào mừng tới căn hộ xoàng của tao.
Khá được đấy, cu.
Khá rộng đấy.
Yo, chào Badge.
Nhà ngon, ông bạn.
Này, vang phết.
Để cho bọn mày xem dự tính nhé.
Một con Plasma sẽ treo chỗ này.
Có lẽ là 50-inch, treo tường.
Plasma ăn đứt LCD nhé, yo.
Không đâu. Nó dễ bị lưu hình lắm, yo.
Nhưng hình ảnh sắc nét hơn,
màu đen cũng sâu hơn.
Lại sắp có loại 3-D nữa, sớm thôi.
Đó là loại tao mong chờ.
- Xem phim khiêu dâm thì vãi nhỉ?
- Chúa ơi.
Khác mịa gì "bưởi" 3-D
ngay trước mặt mình.
Còn nữa, tao sẽ sắm vài quả ghế không trọng lực...
... để ngay chỗ này, cho bọn mày
ngồi xem thì thoải mái thôi rồi.
Tiền cả đấy.
Sẽ khá là thoáng đãng.
Đồ hiện đại rất phong cách Á châu.
- Phong thủy, yo. Tao hiểu mà.
Tao đang nghĩ một cụm nến...
... có thể là một hòn non bộ ngay chỗ này.
Cứ gọi là thư giãn.
- Bọn đàn bà...
... nó mà thấy nến với cả non bộ thì nứng phải biết.
Mày sẽ "ghi được nhiều bàn" lắm đấy.
Được rồi, ăn uống tí đi chứ nhỉ?
Có ít đồ ăn thức uống ở kia
nếu bọn mày muốn thưởng thức.
Mày có đồ gì khác không?
- Tao có thể đập. Khá lâu rồi.
Tao có thể
chơi thẳng một muỗng luôn.
Không đập đá, không bia, không bồ đà.
Bọn mày hút thì khi khác tự sướng.
Còn giờ ta sẽ nói chuyện làm ăn.
Nghe nhé.
Cách tiến hành thế này.
Tao đưa trước mỗi thằng mày một ao xơ.
Bọn mày bán với giá 2.500 đô.
Tao lấy 2.000, bọn mày lấy 500.
Không cắt bớt.
Bọn mày bán đúng như vậy, được chứ?
2.500 đô một ao xơ à?
Nghe ảo quá, ông bạn.
giá ngoài phố chỉ 1.700, 1.800.
Này, thứ nhất, đây là loại đỉnh nhất.
Được chưa? Già trẻ lớn bé ai
cũng muốn nếm nó. Và thứ nhì...
... hiện giờ làm mẹ gì
có ai khác bán, hả?
- Khan hàng bỏ mẹ, chắc luôn.
- Chí phải.
Chia nó thế nào tùy thích, được chưa?
Chia đôi, chia 4, chia 16 phần sao cũng được.
Nhưng tao chỉ có thể làm đến thế.
2000 đô. Không ngoại lệ.
Thiếu của tao, tiễn ngay.
Ăn bớt, tiễn luôn.
Dứt khoát.
Đây là cơ hội lớn mà
tao trao cho bọn mày.
Hiểu chứ?
Badger, đây là gì nhỉ?
Một cơ hội lớn.
Quá chuẩn. Được chưa?
Đây chỉ là bước khởi đầu.
Các quý ông, thăng tiến thế nào
tùy thuộc vào "các ngài".
Vậy đưa hàng ra đây, yo.
Không phải ở đây, hiểu chứ?
Không bao giờ ở đây.
Bí mật. Tao sẽ cho bọn mày
biết thời gian và địa điểm.
Được chưa?
Tao sẽ liên lạc với tụi mày.
Tao có cả tấn hàng luôn.
Bọn mày hành động nhanh,
hành động chuẩn...
... sẽ luôn có thêm nhiều.
Đừng làm thằng đểu
(DBAA) nhé, các chú.
Nhớ chưa? Chuyên tâm vào.
Nó là nơi tồi tệ nhất.
Đâu phải thế.
Ồ, xin lỗi nhé.
Anh đúng.
Nó là Paris của vùng Tây Nam.
Làm ơn vì Chúa đi, nó ở Texas.
Ngay trên biên giới với
địa ngục dân Mễ hỗn độn.
Chúng bỏ lại đầy rẫy
đầu lâu.
Các-ten ma túy ấy, bọn chúng rải đầu người khắp cả xứ.
Phải, chắc chắn nó là
lý do khiến anh tới đó.
Giống như là tiếng vẫy gọi vậy.
Nhưng, nếu là D.C (Washington DC)
thì lại là chuyện khác nhé.
Anh cứ việc sống và làm việc
như một người tốt...
... và viễn cảnh chúng ta trong
căn hộ nhỏ xinh xắn ở Georgetown...
... trong vài năm nữa.
Em đã lên mạng vào
trang web tuyệt vời...
... về bất động sản ở Washington D.C.
Nền văn hóa ở đó thật đa dạng.
Em đã nói chuyện với Melinda,
vợ của sếp anh Hank.
Cái bà em kể với chị, có mái tóc rối bời
và môi đã xăm vĩnh viễn ấy.
Bà ấy nói rằng
hồi vợ chồng bà đến đó...
Xin lỗi đi.
Gì cơ?
Chị sẽ không nghe
thêm một lời nào
cho tới khi em xin lỗi.
Vì cái gì?
Em biết rất rõ mà, Marie.
- Thôi nào, thực sự em không...
- Vì sự dối trá của em.
Đối với chị.
Ăn trộm ở cửa hiệu ấy.
Tất cả chuyện đó.
Em thực sự nghĩ tất cả chuyện đó
sẽ tự nhiên trôi qua một cách dễ dàng ư?
Ờ, nếu như chị không cố bán lại...
Xin lỗi đi.
Bây giờ hoặc không bao giờ.
Chị nói rồi đấy.
Hoặc chẳng còn chị em gì nữa.
Sao chị lại trừng phạt em chứ?
Nếu em không đủ tôn trọng
để xin lỗi chị,
nói sự thật với chị, thì...
Chị muốn cô em gái
trước kia của chị cơ.
Em xin lỗi.
Em xin lỗi.
- Cháu muốn nghe chi tiết rùng rợn à?
Không, cháu không muốn biết đâu.
Tối sẽ mất ngủ đó.
Vậy...
Nó ghê rợn vậy sao?
Quá chuẩn, sợ vãi cả tè ấy chứ,
thằng lỏi con.
Chúa ơi.
Nhưng chú nhanh hơn hắn mà.
Phải, không thấy chú còn ở đây sao?
Phải rồi.
Hạ gục rồi giết hắn.
- Này con.
- Không sao, bình thường mà.
Anh biết nó là gì không?
Anh sẽ làm gì khi thấy một con gián
bò ra từ gầm tủ lạnh?
Anh sẽ chả phải suy tính gì.
Mà sẽ giẫm nó bẹp dí.
Chúng đến từ đâu nhỉ?
Lũ tội phạm ấy, giống kẻ mà chú....
Ý anh là, điều gì xô đẩy chúng
vào con đường tội lỗi?
Ông anh này, tốt hơn nên
hỏi em về lũ gián ấy.
Tất cả những gì em biết là
một thế giới đầy gián ngoài kia.
Em phải tè một phát như ngựa đây.
Cớm!
Cứ tưởng không phải mày chứ.
Xe mới à?
Ừ, tôi không muốn gây chú ý.
Thầy đoán con này không
nảy tưng tưng được.
Nửa của thầy đây.
15 nghìn.
Đó là điều tôi muốn nói.
Đừng khách sáo.
Chúa ơi.
Giúp thầy hiểu rõ việc tính toán nhé?
Thầy đưa em một pao, đúng chứ?
Em và thầy chia đôi
2.000 đô một ao xơ.
1.000 đô mỗi người.
1 pao là 16 ao xơ.
16 ao xơ phải mang về
cho thầy 16.000 đô.
16 chứ không phải 15.
Có tí trục trặc.
Có tí trục trặc ư?
Một thằng bạn tôi
bị 2 con nghiện cướp.
Mất toi 1 ao xơ. Nhưng muỗi mà, phải không?
Pete xì ke không hề gì.
Mày nói rằng thằng bạn mày bị cướp...
Đúng hơn là mày bị cướp,
mà xem nhỏ như con thỏ à.
nhưng không hề gì.
Ông già này, cái đó gọi là tổn thất hàng hóa, được chưa?
Như siêu thị Kmart ấy.
Đổ vỡ tùm lum.
Mày nghĩ chuyện này
chấp nhận được ư?
Nó là cái giá của làm ăn mà, yo.
Ông đang chì chiết tôi vì 1.000 đô à?
Nghe này, thầy chỉ là người bán thuốc.
Chứ không phải dân đường phố, yo.
Nhưng dường như với thầy,
cái mà mày gọi là tổn thất ấy...
... chỉ đang tự biến mày
thành thằng đần thôi.
Hay gọi theo thuật ngữ
kỹ thuật là thế này.
Mô hình kinh doanh không bền vững.
Thầy chỉ chăm chăm vào mặt xấu.
Ta đang kiếm được 6.000 mỗi ngày.
Thầy có vấn đề gì không đấy?
Chuyện gì sẽ xảy ra
khi giang hồ nghe được...
...và rồi chúng thả sức cướp
mấy thằng hề mà mày thuê hả?
Khi mà ai cũng biết rằng có thể cướp...
... trùm ma túy Jesse Pinkman
mà chẳng bị trừng phạt gì.
Thôi nào, ông già.
Mày nghĩ Tuco cũng
chấp nhận tổn thất ư?
Thầy đoán có đấy.
Hắn đập vỡ xương ấy.
Hắn đập vỡ sọ thằng nào
dám cả gan cướp của hắn.
Ông muốn thêm 1.000 nữa à?
Phải vậy chứ?
- Thầy không có ý thế.
- Đớp lấy, này.
Này, hôm nay ông có 15.000
trong khi hôm qua còn tay trắng.
Này, kiếm tiền thua gì ngân hàng chứ.
Chuyện đó bất khả kháng.
Bạn tôi hiểu sẽ phải đương đầu với chuyện
tương tự và bọn nó sẽ cẩn thận hơn.
Tôi cũng vậy.
Còn ông thì chỉ ngồi nhà ăn tối cho
đẫy bụng với gia đình quý báu của mình.
Thế nên làm ơn thôi luôn
ba cái lo sợ vớ vẩn đấy đi.
Mày đã phân công lao động
rất rõ ràng còn gì.
Yo, thực sự ý tôi là...
... ông muốn tôi làm
cái quái gì hả?
Anh xin lỗi.
Chà, anh lẻn vào à.
Cứ tưởng anh còn chưa về.
Em ăn gì vậy?
Bánh mì xăng-uých.
Còn một cái trong tủ lạnh đấy.
Anh tưởng ta bỏ ăn thứ đó rồi mà?
Vậy sao?
Phải. Chẳng phải mấy thứ đó có
hàm lượng Na-tri cao lắm mà?
Em thèm quá.
Lâu lâu ăn một cái không thành vấn đề.
Thế còn con đâu?
Ra ngoài.
Với ai?
Louis.
Đi đâu?
Đi đâu đó, em chả biết.
- Nó sẽ về trước 9 giờ.
Anh tưởng em ít nhiều biết
con trai em đi đâu chứ.
Sao không phải là anh nhỉ?
Tại sao chỉ có em mới cần biết
con trai chúng ta đi đâu chứ?
Nói với anh này.
Muốn biết nó ở đâu thì đi mà hỏi nó.
Chỉ việc nhấc điện thoại gọi
như em làm đấy.
Có lẽ em phải biết chút gì...
... về cái này nhỉ.
Có thể.
Nhưng nghĩ kỹ lại...
... có lẽ em không biết, Walt à.
Có lẽ em đã hút khi bị chứng bỏ nhà
lang thang tức thời.
Làm ơn đi, anh cần một lời giải thích.
- Ồ, anh không muốn làm vậy đâu.
- Tại sao em lại làm vậy?
- Vì Chúa đi, em đang mang thai đấy.
- Có 3 điếu thuốc rưỡi...
... chả ảnh hưởng gì
tới em bé đâu.
- Chả sao cả.
- Rất vui khi em quả quyết vậy, bác sĩ ạ.
Chỉ có 3 điếu rưỡi thôi.
Còn lại tôi vứt hết.
Và tôi chắc rằng anh sẽ rất hài lòng
khi nghe tôi nói "Vâng, em thấy hổ thẹn".
Ý anh là, chuyện này thật...
- Thật chẳng giống em tí nào. Tại sao...?
- Vậy ư?
Sao anh biết tài thế?
Chúa ơi.
Mày đã hỏi thầy là
thầy muốn mày làm gì.
Thầy muốn mày "xử lý" vụ đó.