Tip:
Highlight text to annotate it
X
-Tôi hiểu tại sao anh không muốn rời khỏi đây rồi Max, nó rất lôi cuốn. -Vậy sao ?
-Tôi có vài người bạn ở khu Queens. Ta có thể trốn ở đó vài ngày -Queens à ?
Muốn làm việc chưa hả Max ?
Chúng tôi lại lăn lộn đến tận đây...vượt vài dặm trên sông Tiete, để tìm kiếm thứ mà chúng tôi còn chưa biết...
Max..anh nghe không đấy ?..Max! như tôi nói lúc trước đấy..tôi nghĩ đấy là một nhóm vũ trang tên là Cracha Preto
-Sao lúc trước anh bảo tên là CS ? -Ý tôi là Fabiana bị bắt bởi đám CS...còn đám tôi đang bảo là bọn phá chúng ta ở sân vận đông, quân đội bán chuyên ý.
- Anh nên thông cảm cho tôi vì không bám sát được thông tin về mấy đám này. - Anh không cần phải bám sát chúng làm gì...cả chính phủ còn chẳng thể theo dõi được chúng..vậy nên ở đây chẳng ai biết ai là kẻ có tội cả.
-Tại sao chúng làm vậy ?...phá chúng ta ở sân vận động ý. -Có kể nói với chúng là ta sẽ mang cả đống tiền đến đó.
Dù sao thì tiền cũng mất rồi...giờ chỉ mong là ta cứu lại được cô gái.
-Tôi cũng đang băn khoăn cô ta ở chỗ quái nào ? -Có một cái cảng nửa dặm phía trước. Chắc cô ta phải ở đó...đây là địa bàn của Comando Sombra.
-Anh biết đấy, nếu lúc đó tôi tỉnh táo hơn...thì giờ ta đã không phải mất thời gian mò đến nơi hoang vu này. - Nên tự trách mình thôi, là lỗi của cả 2 ta.
-Không tôi nói thật đấy..Lúc chúng bắt được cô ta, tôi đã gần say...không phải do tôi xui xẻo, mà là tôi tự làm mình thất bại...
-Tôi đúng là trò đùa tệ hại... -Max, ta đang làm vệ sỹ riêng...Ta đã từng là lính, đã từng trong lực lược đặc biệt, đã từng là cảnh sát, đã từng là người tốt...
Luôn có lý do để bị thành "đã từng"...Vậy nên giờ ta sẽ cố gắng làm tốt chuyện này, được chứ?
Vậy đấy...ta tự an ủi mình bằng những lời có cánh để bớt day dứt về tội lỗi đã gây ra ?
Nếu dễ như vậy thì tôi đã không phải day dứt suốt những năm qua...tôi đã mắc kẹt trong quá khứ quá lâu đến nỗi quên cả ngày tháng...
Này Max...đừng mơ màng nữa. Ta đến nơi rồi, tôi tắt máy rồi rẽ vào đây.
Anh ở yên đây.
Xem ra Passos đã tìm ra đúng nơi cần đến... Chính là cái trực thăng mà Comando Sombra dung để thoát thân ở hộp đêm.
Nếu Fabiana không ở quanh đây thì ít nhất cũng có kẻ biết cô ta đang ở đâu.
Tôi...một kẻ nát rượu ở nơi xứ người, đang đi gây rắc rối bằng cách duy nhất mà tôi biết...
Dưới lần mưa và lớp rỉ sét tôi lờ mờ nhìn ra tàn dư của những kẻ đã phải bỏ mạng ở đây...Và nếu tôi cũng kết thúc như vậy, điều gì sẽ xảy ra với cô gái tôi đang định bảo vệ.
Tôi chẳng biết cái gì đang chờ phía trước, hay lát nữa tôi có đang từ một mảnh thành vài ba mảnh không...
Đây là việc tôi phải làm,...vì là lỗi của tôi...nên giờ tôi sẽ giải quyết hậu quả
Tôi chăng hiểu chúng nói gì, những cũng chả cần thiết...đám côn đồ ở đây cũng giống hệt ở Timbuktu.
Tên đang đứng trên thuyền là kẻ cầm đầu...chúng gọi hắn là Serano...xem ra nghi ngờ của tôi đã đúng, Fabiana ở đây, đâu đó phía trước...
Tôi phải nhanh chóng tìm ra cô ta và thật lặng lẽ nếu có thể...Trường hợp xấu nhất là phải là "nhập tiệc" với đám hề này.
Đến giờ tôi vẫn muốn chọn cách lặng lẽ...hơi khác với tính cách của một kẻ nghiện rượu và thích bóp cò.
Tôi cứ lần theo dấu vết của sự sống....và dập tắt nó...
Vậy là Fabiana vẫn "gần như"còn sống...đám bắt cóc này chả thuộc dạng lịch sự gì. Tôi phải nhanh tìm ra căn phòng đó.
Tôi không muốn đoán xem chuyện gì xảy ra tiếp theo trong đoạn băng vừa rồi...chắc chỉ có tôi xuất hiện trong vai trò khách không mời.
Căn phòng đó ở đâu đấy phía trước
Phải đi tiếp, sớm muộn gì cũng sẽ tìm ra Fabiana.
Đây là chiếc ghế chúng trói cô ta, tôi vừa chậm hơn chúng một bước
Chúng tôi nhận thêm được thông báo về tình trạng bạo lực tiếp tục diễn ra ở Panama...Nơi người dân vẫn chưa hết bành hoàng bởi vụ tấn công 2 tháng trước.
Nhóm vũ trang người Colombia -- AUP đã có những hành động bảo lực, khủng bố quanh khu vực Bastidas...Mặc dù chính phủ đã cố gắng để giữ ổn định khu vực này
Tiếp tục tin tức từ Mỹ Latin, bạo lực bùng nổ ở Sao Paulo, thành phố lớn nhất Brazil...cảnh sát đã có những hành động ngăn chặn các cuộc đụng độ giữa các *** đản đường phố nhưng đều thất bại.
Nhiều người đổ lỗi cho hai tổ chức Cracha Preto và Nova Guarda về những vấn đề bất cập này...họ đã dùng bạo lực đẫm máu ở những khu vực mà cảnh sát không kiểm soát được.
Vài tổ chức về nhân quyền thong báo về tình trạng người bị mất tích trong thành phố, có nhiều bài báo nói rằng do chính quyền thi hành luật pháp không nghiêm túc
Biện pháp để giải quyết những vấn đề này sẽ đặt lên vai những người tranh cửchức thị trưởng vào năm sau...Ứng cử viên nặng ký Victor Branco giờ đã bị tụt lại phiá sau trong cuộc bỏ phiếu.
Thật là một cơn bão về chính trị ở ngoài kia...nhưng trái lại, thời tiết rất đẹp ở nhiều vùng hôm nay.
Tiếp tục thôi.
Chúng đang kéo cô ta đi...nếu cuối cùng chúng quyết định giết cô ta, thế cũng có thể coi là một sự giải thoát cho cô ấy...
Cô ta ở kia, ngay trước mắt tôi...
Gã say xỉn trong tôi chỉ muốn lao xuống ngay để kết thúc chuyện này nhưng tôi còn đủ tỉnh táo để biết rằng nếu làm vậy thì sẽ phải đánh đổi bằng mạng sống của cô ta...giống như vợ tôi trước đây vậy.
Tôi vừa mở ra cảnh cửa dẫn tới tầng tiếp theo của cái địa ngục đổ nát này...
Tôi không biết khoảng thời gian tệ nhất mà Fabiana phải gánh chịu...nhưng ít nhất tới giờ tôi không phải lần theo từng ngón tay của cô ta.
Phải chạy sang chỗ cảng..
-Max...Max ! -Chúng ở kia...tôi có cảm giác như chỉ còn cách một bước chân nữa thôi là cứu được cô ta...
...phải chi ngày xưa cũng được như vậy thì tốt...
Max...Max ! Max..Anh sao không ?...Fabiana đâu ?
-Chúng đưa cô ta lên thuyền...hướng đó, thẳng phía trước... -Được rồi đừng lo...bám chắc vào.
Tôi có cần phải bám chắc không...cả kế hoạch vừa mới sượt khỏi tay tôi...Tôi là một kẻ quá chủ quan, một mình dẫn thân vào chỗ nguy hiểm.
Chết tiệt...có bọn khác !
-Cô ta còn sống không ? -Không biết còn được bao lâu nữa.
-Coi chừng phía sau, Passos ! -Thấy rồi...cẩn thận !
-Phải chúng kia không ? -Fabiana ở con thuyền trước mặt, đừng mất dấu nó.
Bám theo chúng...
Có bọn thuyền nhỏ đang cố cản ta...
Ta phải vượt được cái thuyền đó.
-Lựu đạn đấy ! -Cúi xuống.
Không ổn rồi...
-Tệ thật, một động cơ hỏng rồi...Đợi tôi một lát. -Ta chỉ có "một lát" thôi..
Cái quái gì thế ?
Phía kia !
-Nhanh lên Passos ! -Tôi không tập trung được khi đạn cứ vụt vụt qua đầu tôi.
-Đám quanh đây nổi loạn lên rồi... -Tôi gần xong rồi, cố đẩy lùi chúng.
-Được rồi..được rồi...! -Biết anh làm được mà.
-Hay lắm. -Nhìn bên kia kìa...có thêm đấy !
-Kia rồi...ta quay lại cuộc chơi nào. _giỏi lắm...chắc chúng nhớ ta lắm...
Passos, coi chừng !...
Tôi có ý này...bám vào..
Khỉ thật...
Chúng có cả một hạm đội ở đây...
-Ngành du lịch Brazil nên thử trò này... -Họ biết hết mà...họ chọn cách khác thôi.
- Tăng ga lên đi. -Anh nghĩ cái này bay được sao.
-Nơi này rậm rạp thật...Sao chúng có nhiều người vậy ? -Có đứa trẻ nghèo nào lại không muốn một đôi giầy đẹp ?...thật buồn là không khó để thuê chúng đâu.
-Ta bắt kịp rồi... -Thấy Fabiana rồi.
-Tiến sát nào ! -Được rồi, tôi sẽ lại gần hơn..Cho tôi một giây.
-Tệ thật, đã cố được đến đây rồi thì phải cứu cô ta bằng được. -Tôi lo là cứ cái đà này thì sẽ khiến ta thấy nản thôi.
Ta sắp lao lên con đập.
Whoa!
Bám vào...
Max..Max..
-Passos... -Tôi đang cố đây..khốn thật...
Fabiana vuột khỏi tay tôi lần thứ 2...một cái kết tôi chẳng mong muốn, như thường lệ
-Ta suýt thì cứu được cô ta... -Tôi không nghĩ ta có nhiều cơ hội, chẳng ai nói với ta là chúng có cả đội quân ở đây
-Không phải ai cũng biết đâu....Việc này thật điên rồ.
Ừ..điên rồ không có điểm dừng..tôi nghĩ tôi đã thoát được khỏi mấy thứ này...tôi đúng là ngốc mới dấn thân vào chuyện này...
Dậy thôi Max...Nhanh nào...Anh bạn to xác !
-Tôi dậy đây -Trông không giống vậy.
Cho tôi một pháu được chứ, tôi thấy không ổn
Này Max...anh có năng khiếu về nội thất nhỉ ?..anh thật sự biết cách tạo ra một nơi dễ chịu để sống đấy....đẹp thật.
-Đừng pha trò nữa, tôi không có tâm trạng đâu. -Được rồi, xin lỗi anh bạn...ông chủ muốn gặp ta, nên đi thôi.
-Cứ làm cho xong đi anh bạn.....Chúa ơi, không thể tin nổi. -Tôi nghe thấy rồi đấy.