Tip:
Highlight text to annotate it
X
*Bùn nè*
*Cát nè*
-*Nước nè*
*Rơm rạ nè*
*Nhanh lên*
-*Bùn nè, và ta hãy nâng lên*
*Cát nè, và ta cùng kéo*
*Nước nè, và chúng ta cùng cố lên*
-*Rơm nè* -Nhanh lên!
*Bằng sợi dây roi da*
-*Đánh lên vai tôi* -A a a!
*Với muối mặn mồ hôi*
*Đổ trên trán tôi*
*Gia -vê Thiên Chúa, Ngài ở trên cao sang*
*Ngài có nghe thấy dân riêng Ngài đang khóc than*
*Ngài ơi hãy cứu giúp chúng tôi*
*Trong giờ khắc tăm tối này*
*Hãy dẫn đưa chúng tôi*
*Hãy lắng nghe lời chúng tôi kêu cầu Hãy giải thoát chúng tôi*
*Chúa của các chúa Hãy nhớ đến chúng tôi*
*Nơi đây cát cháy bỏng dưới chân*
*Hãy dẫn đưa chúng tôi*
*Ngài đã hứa dành cho chúng tôi một miền đất*
*Hãy dẫn đưa chúng tôi đến Miền Đất Hứa ấy*
*Yal-di ha-tov veh ha-rach*
*Al ti-ra veh al tif-cha-d*
*Con trai của ta ơi mẹ chẳng có gì cho con cả*
*Ngoại trừ cơ hội này may ra con có thể sống sót*
*Mẹ cầu nguyện sao cho mẹ con chúng ta còn có thể trùng phùng*
-*Nếu Ngài sẽ dẫn đưa chúng tôi* -*Hãy giải thoát chúng tôi*
-*Hãy lắng nghe tiếng chúng tôi khẩn cầu* -Ồ!
-*Hãy dẫn đưa chúng tôi khỏi chốn thất vọng của những năm tháng nô lệ này*
*Khi sự khổ đau chúng tôi phải chịu cứ tăng dần*
*Hãy dẫn đưa chúng tôi*
*Ngài đã hứa dành cho chúng tôi một miền đất*
*Hãy dẫn đưa chúng tôi*
*Thoát khỏi cảnh trói buộc tù túng này*
*Và*
*Hãy dẫn đưa chúng tôi*
*Đến Miền Đất Hứa*
*Nín đi nào, hỡi bé bỏng của mẹ*
*Hãy ngoan nào, cưng của mẹ đừng khóc nữa*
*Hãy ngủ ngoan như là đá*
*Bên dòng suối*
*Hãy ngủ ngoan và hằng ghi nhớ*
*Lần đưa nôi ru hời cuối cùng của mẹ*
*Mẹ sẽ ở cùng con*
*Khi con mơ*
*Dòng sông ơi dòng sông*
*Hãy chảy chầm chậm dùm ta*
*Với chuyến hàng quý giá này*
*Con ơi hãy chịu đựng*
*Con có biết nơi nào khác*
*Con có thể sống tự do*
*Sông ơi*
*Hãy dẫn đưa con ta đến đó*
*Này em trai ơi*
*Giờ thì em an toàn rồi và mong sao sự an toàn này là mãi mãi*
*Vì chị sẽ cầu nguyện chỉ cho riêng cho em*
*Hãy lớn mau, em trai bé bỏng của chị ơi*
-*Hãy trở lại vào một ngày nào đó* -Ưmm.
*Hãy đến giải thoát chúng ta nữa*
Mẹ ơi!
Đến đây nào, Rameses, chúng ta sẽ khoe Pharaoh em trai bé của con-
-Moses.
*Hãy dẫn đưa chúng tôi*
*Hãy gửi đến cho chúng tôi một người mục tử để người chăn dắt chúng tôi*
*Và hãy dẫn đưa chúng tôi*
*Tới Miền Đất Hứa*
*Hãy dẫn đưa chúng tôi*
*Tới Miền Đất Hứa*
*Vùng Đất Hứa*
*Hãy dẫn đưa chúng tôi*
-Ha, ha! -Nhanh lên nào, đồ mấy con quái vật!
Chúng mày chạy cứ như lừa ấy.
-Này, Rameses, anh có thích hình mình sẽ được chạm khắc trên tường không? -Có chứ, một ngày nào đó thôi.
Thế còn bây giờ thì sao?
Suýt nữa thì em giết chết anh rồi!
Ồ, không sao đâu anh. Em chỉ thử cảm giác của anh cho vui thôi?
-Ồ, đó là sự đùa của em đó hả?
-Wa!
Wa! Ấy ấy!
Ô. Moses đâu rồi nhỉ?
Woa!
Woa!
Woa!
Coi nào, coi nào. Woa!
Coi nào, Moses. Hãy thú thật đi. em luôn dành cho ta sự kính trọng mà.
Vâng, nhưng không nhiều lắm đâu anh.
Hây a! Guu!
-Ê này!
-Người sinh sau thì phải chịu phận thứ sau thôi. -Không lâu đâu anh, em sẽ vuợt qua đó.
Woa!
-Woa! -Aaaá! Aaaá!
Nhảy thôi!
Woa!
Wuuu!
Em có nghĩ là chúng ta sẽ không gặp rắc rối vì điều này không Moses?
Không, không có cơ hội nào cho chúng ta đâu.
Tại sao các thần lại làm khổ ta...
Bằng những đứa con thiếu, cẩn trọng, phá hoại,
-Và báng bổ thế này? -Thưa cha, hãy nghe những gì con..
Không được nói... khi Pharaoh đang nói.
Ta đang tìm kiếm để xây dựng một đế chế,
Các con chỉ nghĩ đơn giản là làm thoả mãn sự vui đùa của mình...
Bằng việc xé toạc, làm sụp đổ nó xuống.
Thế ta đã không dạy các con gì sao?
Ngài không cần tự trách mình như thế, Thưa ngài, ngài là một người thày tuyệt diệu.
Đó không phải là lỗi của ngài các con của ngài chẳng học được gì cả.
-Chúng chỉ học được thói báng bổ. -Thật thế.
Thưa cha, đó là lỗi của con.
Con đã trêu tức anh Rameses, và do đó con xin chịu trách nhiệm.
Hừmm. Chịu trách nhiệm à.
Thế con có hiểu ý nghĩa của từ đó không, hả Rameses?
Con hiểu, thưa cha.
Thế con có hiểu trách nhiệm của con đối với số mệnh đặt lên con khi con sinh ra không?
Theo truyền thống của cha ông.
Khi cha bước vào thế giới các vị thần,
Lúc đó con sẽ là ngôi sao Hôm và sao Mai.
Một ngôi đền bị thiệt hại sẽ chẳng thể phá huỷ được truyến thống đã có hàng thế kỷ.
Nhưng chỉ cần một mắt xích yếu ớt có thể làm đứt gãy cả dây xích...
Của một triều đại đầy quyền lực!
Con ra ngoài ngay.
Thưa Cha.
Thưa Cha
Cha biết đó thực sự là lỗi của con.
Thế tại sao cha lại phạt nặng anh ấy?
Moses, con sẽ chẳng bao giờ phải gánh một gánh nặng...
Như một cái vương miện mà cha sẽ đội cho Rameses.
Nó sẽ chẳng được phép đi sai đường,
Không chỉ bởi con, con trai của ta ạ.
Tất cả những gì anh ấy quan tâm- là sự chấp thuận của cha thôi.
Con biết anh ấy sẽ sống thoả sự những mong đợi của cha.
Anh ấy chỉ cần thêm cơ hội.
Có lẽ. có lẽ thế.
Con đi thôi. Ta sẽ gặp hai con tối nay.
-Ổn, chuyện đó cũng ổn rồi. -Chỉ tạm ổn thôi.
Có thể tồi tệ hơn đấy.
''Mắt xích yếu ớt trong sợi xích. '' chuyện đó Cha muốn nói tới anh.
Ồ, anh khá lo nghĩ đấy thôi.
Không có trách nhiệm, coi thường truyền thống.
Cha đã hoàn toàn buộc tội anh làm sụp đổ cả một triều đại.
Ừ, giờ thì em thấy điều ấy rồi. nào chúng ta cùng ra chỗ các kim tự tháp đi!
-Em cứ cười nhạo đi.
Những pho tượng gãy đổ và chắn ngang. dòng sông Nin đang cạn nước.
Một mình xử lý, anh sẽ khiến một vương quốc vĩ đại nhất trên trái đất sụp đổ.
Này em, Moses hãy nói cho anh điều này đi.
Tại sao cứ mỗi lần em bắt đầu một điều gì đó,
Thì anh lại luôn là người kết thúc nó trong rắc rối nhỉ?
-Á, có người! Ôi.
-A, đó là Rameses, cậu gặp rắc rối rồi đó. -Xuống đây coi nào!
-Tôi nghĩ Hoàng tử nợ chúng tôi lời xin lỗi đó. -Ồ, chuyện mới của ta đấy!
-Em rất là bối rối! -Anh cũng vậy đó thôi.
-Các cậu sẽ phãi trả giá vì điều này. -Chúng tôi sẽ đi mách Pharaoh!
-Hừmm.
-Ồ nhìn em nè, em chuẩn bị nữa nè. -Này, anh đổ hết luôn nè.
-Anh biết vấn đề của anh là gì không anh Rameses? -Gì thế?
-Anh quan tâm quá nhiều. -Còn vấn đề của em là, em chẳng quan tâm gì cả.
Ồ, trong trường hợp đó, thì em giả sử là anh quan tâm nhiều hơn em đi...
Rằng chúng ta đã trễ cho bữa tiệc yến rồi, chẳng hạn.
Bổn phận của tôi mà.
-Cha sẽ giết anh mất. -Đừng có lo.
Chẳng ai để tâm việc chúng ta bước vào đâu.
''Chẳng có ai để ý cả. ''
A, các hoàng tử kìa.
Rameses, con vừa mới được gọi là quan nhiếp chính hoàng tử.
Bây giờ con sẽ chịu trách nhiệm giám sát tất cả các đền thờ.
Ta đề nghị con đến chỗ đó...
Và cảm tạ cha con đi.
-Moi sen này, hình như là
Có ai đó nói Rameses...
Chỉ cần có thêm cơ hội đấy mà.
-Hởi chúa tể của con, Pharaoh.
Con đề nghị rằng các pháp sư cao quý nhất sẽ dâng tặng những phẩm vật...
Cho vị nhiếp chính mới của chúng ta.
Một ý kiến hay đấy. Này Hotep! Này Huy!
-Này Huy. -Hừmm?
-Cô gái Địa Trung Hải. -Ý kiến hay đó!
Hãy đến bắt cô ấy đi.
Theo quyền của Rameses,
Chúng tôi xin hân hạnh giới thiệu các ngài một sự thích thú và mới mẻ. .
Một sự xuất hiện quái lạ được lấy từ một nơi xa xôi.
-Chúng tôi xin trao tặng các ngài đoá hoa sa mạc mong manh thanh tú này.
Để chúng ta kiểm tra đoá hoa sa mạc này đã.
-Còn hơn là con rằn hổ mang trong sa mạc nữa.
Một con rắn phụ nữ chắc không có nhiều đâu nhỉ?
Đó là tại sao anh trao cô ấy cho em
-Không anh thật là hào phóng, nhưng- -Tôi sẽ không chịu việc được cho ai hết.
Đặc biệt là một đứa bé, cung điện hư hỏng này!
Thế em tính để cô ta cứ nói chuyện với em như thế ư?
Cô sẽ phải tỏ ra đúng sự kính trọng đối với một hoàng tử Ai Cập.
Nhưng tôi đang cho các người thấy tất cả những sự kính trọng mà các người đáng được hưởng rồi-
Không đời nào!
-Đừng. Đợi đã!
-Cứ đứng yên đó. -Cởi dây thừng này ra!
-Ta yêu cầu ngươi phải thả ta ra! -Cứ yên đó.
-Nào! -Như ý cô muốn nè.
Á! Ối!
Em khá lắm đó!
Hãy hong khô cho cô ấy...
Và đem cô ấy vào phòng của hoàng tử Moses.
Nếu chuyện ấy làm cha hài lòng, thưa cha, việc làm đầu tiên của con với cương vị nhiếp chính...
Là chỉ định Moses...
Làm kiến trúc sư trưởng...
Của hoàng gia.
Phải rồi-
Đúng rồi.
Suỵt. Im nào.
Lính canh.
Dạ thưa hoàng tử Moses.
À...
Có một người đàn ông đang bị trói trong phòng của ta đấy.
-Thế thì, các ngươi vào đó kiểm tra đi. -Dạ vâng, thưa hoàng tử
Làm ơn, tôi khát nước.
-Tôi phải đi rất xa nữa. -Cầu Chúa che chở cho cô.
Cảm ơn ông bà.
Đi nào.
Ôi, dạ, tôi xin lỗi. Tha lỗi cho tôi. Tôi-
-Ôi, Làm ơn tha tôi cho tôi. Tôi-
Tôi không nghĩ là gặp được ... em...
Ở đây, sau khi tìm khắp mọi nơi,
Lại -lại -lại ở ngay cửa nhà của chúng ta.
-Mưmm, Rốt cuộc! Rốt cuộc là cái gì?
Thế em đã không từng nói với anh sao, anh Aaron? em biết thế nào thì nó cũng trở về với chúng ta khi nó đã sẵn sàng mà.
Miriam, em muốn chúng ta bị đánh đòn ư?
Chị biết em đã quan tâm đến tự do của chúng ta.
-Miriam! -Tự do ư? Tại sao tôi phải quan tâm đến chuyện ấy nhỉ?
Bởi vì em là-ừ, em là em trai của gia đình chúng ta.
-Cái gì? -Là-
-Thế người ta chưa bao giờ nói cho em nghe sao? -Ai chưa bao giờ nói cho ta điều gì?
Nhưng em đang ở đây rồi. Em phải biết.
-Hãy coi chừng đấy, tên nô lệ! -Ôi, hoàng tử nhân từ của tôi ơi.
Um, cô ấy, cô ấy đã quá kiệt sức vì cả ngày làm việc rồi.
Vâng, không phải chuyện đó đâu chuyện đúng là không quá mức đâu.
Chúng tôi-Chúng tôi hầu như đang rất thích cuộc sống này.
Nhưng-Nhưng cô ấy đã rất bối rối nên đã không biết mình đang nói chuyện với ai nữa
Em biết em đang nói chuyện với ai mà anh Aaron. Tôi biết cậu là ai.
-Cậu chẳng phải là hoàng tử xứ Ai cập. -Thôi nào Miriam.
-Thế cô vừa nói gì? -Thưa ngài đừng bận tâm đến cô ấy.
Nào, lại đây em, Miriam. Anh có thể bàn chuyện này với em được không?
Không, Aaron. không! xin đừng, Moses, cậu phải tin!
-Đủ rồi đó. -Em cũng được sinh ra bởi mẹ của chị, Yocheved.
-Thôi đi. -Em là em trai của chúng ta!
Này các người đi quá xa rồi đấy. Các người sẽ bị trừng phạt.
Không! Làm ơn, ôi, thưa hoàng tử cao quý.
Cô ấy bị bệnh, bị rất trầm trọngl. Chúng tôi xin ngài tha thứ cho ạ.
-Làm ơn đi, Miriam, chúng ta đi thôi. -Không, anh Aaron.
Mẹ của chúng ta đã thả trôi sông em trong một cái giỏ để cứu lấy sinh mạng của em!
Cứu lấy sinh mạng của ta à? Cứu ta khỏi tay ai?
Ngài hãy hỏi cái người mà ngài gọi là "cha" ấy.
-Các ngươi dám à? -Thiên Chúa đã cứu em để em trở thành người dẫn đưa chúng ta.
-Chuyện này đủ rồi đấy. -Em là thế, Moses. Em là người giải thoát chúng ta đấy.
-Ta đã bảo, quá đủ rồi nghe!
Tối nay các ngươi sẽ phải hối tiếc.
*Nín đi nào, hỡi bé bỏng của mẹ*
*Hãy ngoan nào, cưng của mẹ đừng khóc nữa*
*Hãy ngủ ngoan như là đá*
*Bên dòng suối*
*Hãy ngủ ngoan và hằng ghi nhớ*
*Lần đưa nôi ru hời cuối cùng của mẹ*
*Mẹ sẽ ở cùng con*
*Khi con mơ*
Thế bạn có thấy cậu ta không? Chính là Moses đó.
*Sáng trong ánh trăng ngời*
*Dịu mát và sạch trong và tất cả những điều ta hằng biết*
*Tất cả những điều ta hằng muốn*
*Hương trầm thơm dịu toả*
*Phòng ốc bằng đá hoa cương quý giá*
*Tất cả những điều ta muốn*
*Đây là nhà của tôi*
*Với cha tôi, mẹ tôi anh tôi*
*Ôi, cao quý quá chừng ôi, quá đỗi hùng mạnh*
*Giờ thì ta đang ở nhà ta*
*Giữa những rương tráp và đồ đạc quý giá*
*Ta thuộc về đây*
-*Và nếu có ai nghi ngờ điều đó*
*Là họ sai lầm, và không thể sai lầm hơn nữa*
*Ta là một hoàng tử uy quyền tối thượng Ai Cập*
*Là con trai của một lịch sử đáng tự hào mà được biểu lộ*
*được khắc ghi trên mỗi bức tường*
*Chắc chắn đây là tất cả những gì ta hằng mong muốn*
*Tất cả những gì ta hằng mong muốn*
*Tất cả những gì*
*Ta hằng mong muốn*
Bọn Do Thái đã tăng triển dân số quá đông.
Chắc chắn chúng sẽ nổi dậy chống lại chúng ta.
Thưa cha, hãy nói cho con biết là cha đã không làm điều này đi.
Moses con,
Đôi lúc, vì một điều tốt, vì đại sự,
Phải biết chấp nhận những sự hy sinh đánh đổi.
Những sự hy sinh ư?
Ôi, con trai của ta.
Bọn chúng chỉ là những kẻ nô lệ thôi.
Moses con hả?
Chính chỗ này mẹ đã tìm thấy con hả?
Moses con, xin hãy gắng hiểu.
Thế-Thế mọi điều con nghĩ,
Mọi thứ con là, chỉ là một sự dối trá ư?
Không.
Con là con trai của chúng ta, và chúng ta rất thương yêu con.
Thế tại sao mẹ lại chọn con?
Không phải chúng ta chọn đâu, Moses.
Các thần linh đã chọn.
*Đây chính là nhà của con con trai của ta ơi*
*Đây chính là dòng sông đã mang con đến*
*Và chính là đây con sông đầy ý nghĩa*
*Là chính gia đình của con*
*Giờ thì con đã biết sự thực, con yêu của mẹ*
*Giờ thì con hãy cố quên đi chuyện cũ và hãy bằng lòng với hiện tại*
*Khi các thần linh đem đến cho con một lời chúc phúc*
*Con đừng hỏi tại sao các thần lại gửi đến cho con*
Đêm qua, các thần linh đã cho ta một thị kiến.
Ta sẽ không phục hồi đền thờ này như cũ, mà ta sẽ làm cho nó vĩ đại hơn,
Nguy nga lộng lẫy hơn bất kì đền thờ nào khác ở Ai Cập.
Aa.
-Đứng dậy mau! -Aa!
Moses! Nhìn nè.
Số phận đã biến, rủi ro nhỏ của chúng ta trở thành một cơ hội lớn rồi.
-Đừng lên, lão già kia! -Cha sẽ rất hài lòng-
Đặt lưng của mày vào đi!
Nhanh!
Đây chỉ là mới bắt đầu.
Một cửa ngõ sẽ mở ra để hướng tới một thành phố đá vôi trắng,
Sáng loá hơn trong nắng mặt trời.
-Và đây, chỗ này sẽ là tượng của Hapi.
Ta đã bảo, nhanh lên!
-... Những hội trường lớn hai cột. -Dừng lại đi mà!
-Ai đó phải dừng chuyện này lại chứ! -Chúng ta chẳng thể làm gì đâu.
Dừng lại đi.
-Dừng lại. Dừng lại đi.
-Để ông ấy yên đi! -Moses!
Tránh đường ta ra. Tránh đường ta ra. Tránh ra!
Ai đã làm chuyện này?
Trên kia kìa! Là hắn đấy. Trên kia kìa!
Moses!
Moses, có chuyện gì vậy? Moses!
Moses!
-Moses! -Hãy để mặc em!
-Không, đợi đã. -Anh đã thấy chuyện xảy ra rồi. Em vừa mới giết một người.
Chúng ta có thể liệu được chuyện ấy.
Anh sẽ biến chuyện ấy thành như chưa hề xảy ra.
Không gì anh nói có thể thay đổi được những gì em đã làm.
Ta là người Ai Cập, là sao Hôm và sao Mai.
Nếu ta nói ngày là đêm, trắng là đen thì nó sẽ được ghi chép lại như vậy,
Và em sẽ trở thành như những gì anh nói em là.
Anh nói em vô tội.
Những gì anh nói không phải là vấn đề. Anh không hiểu đâu.
Em không thể ở lại đây được nữa.
-Moses! -Không!
Tất cả những gì em cho là sự thực thì chỉ là dối trá.
Em không phải là người mà anh nghĩ em phải là đâu.
Em đang nói gì vậy?
Anh hãy đi hỏi cái người mà em đã từng một thời gọi là''Cha'' ấy.
Moses?
Thôi mà em.
Tạm biệt, anh.
Moses!
Moses!
Không.
Aa!
-Aaa!
Ê, đợi đã.
Làm ơn đi.
-Ai da!
-Ồ!
-Các người đang làm gì thế?
-Cứu tôi với! -Hãy để cừu chúng tôi đuợc uống chứ!
Hãy để chúng tôi yên! Cút đi!
-Dừng lại đi!
Cha ta là tư tế cao nhất của người Midia.
Các người sẽ gặp rắc rối lớn cho coi.
-Aa! -Ê, hai ông kia.
Không phải những con lạc đà của hai ông chứ?
-Đi nào! -Không, không! Không, không!
-Đợi đã! -Đợi đã, dừng lại đi!
Wa!
Các em gái, tụi em đang làm gì thế?
Chúng em đang cố lôi một người mắc cười lắm lên khỏi giếng.
Đang cố lôi một người mắc cười lắm lên khỏi giếng.
-Ô, đó là một người ta đã từng biết trước đây mà.
Ôi, Chúa ơi. Ôi, ư, đừng lo, đừng rơi xuống đó nhé!
Ưm, chúng tôi sẽ kéo anh lên mà. Cố bám chắc nhé!
Là ông à?
Hả?
-Ôi!
Mưm-hừưmm.
Thế chẳng trách cha đã từng bảo có ma mới chịu lấy chị ấy.
Các cô các bà không cần phải làm thế. Quý cô, quý bà làm ơn đi, tôi thực sự. . tôi hoàn toàn... .
Không, không phải chỗ đó, thôi mà.
Chỗ đó nhột lắm. Quý cô quý bà ơi, tôi bị "giặt sạch" rồi còn gì.
-Woa, Tôi-Tôi sai rồi.
Để cho ta qua nào. Tản ra coi. Ta muốn thấy mặt cậu ấy.
A! Cậu là thượng khách đấy.
Cậu sẽ không là người lạ ở vùng đất này đâu.
Vì cậu đã được gửi đến như một sự chúc phúc.
-Tối nay, cậu sẽ là một vị khách quý của ta đấy.
Cha ta, Jethro, Thượng tế của người Midia đấy.
Suỵt. Ngồi xuống với em đi.
Um, được thôi.
Suỵt. Chưa được đâu.
-Ôi, có lỗi quá. -Các con của ta,
Chúng ta sẽ dâng lời cảm ơn vì của ăn dư đầy này.
Và chúng ta cũng sẽ cảm ơn đến sự có mặt của...
Một anh hùng trẻ trung dũng cảm này người mà chúng ta vinh dự được tiếp đón.
-Dạ, thưa ngài, tôi ước là ngài đừng nói thế.
Trong đời tôi có làm được gì đáng vinh danh đâu mà.
Trước hết, là vì cậu đã cứu thoát Tzipporah khỏi Ai Cập,
-Kế đến là vì cậu đã bảo vệ các con gái nhỏ của ta khỏi những tay kẻ cướp.
Cậu nghĩ chuyện ấy không là gì sao?
Có vẻ như là cậu không biết thế nào là giá trị của sự vinh dự rồi.
*Mội sợi chỉ đơn trong một cái thảm*
*Cho dù màu của nó lấp lánh sáng*
*Cũng không ai có thể thấy được mục đích của nó*
*Trong một khuôn hoa văn của một thiết kế vĩ đại*
*Và viên đá mà nằm ở mỗi chỗ đầu*
*Đại diện cho núi đá đầy quyền lực*
*Ai cũng nghĩ nó quan trọng hơn*
*Những viên đá tạo nên bệ móng hay sao?*
*Vì thế làm sao cậu có thể thấy được đời cậu có giá trị như thế nào*
*Hay thấy được giá trị của cậu nằm ở đâu cơ chứ*
*Cậu không thể thấy qua con mắt của người đời*
*Mà cậu phải nhìn vào cuộc đời của cậu*
*Hãy nhìn vào cuộc đời của mình qua con mắt của thiên đàng*
*La-la-la-la-la-la-la La-la-la-la-la-la-la-la*
*La, la-la-la-la-la-la*
*La-la-la-la-la-la*
-*Lai-lai-lai, lai-lai-lai-lai Lai-lai-lai, lai-lai-la* -Nhảy với em đi.
Không, anh có biết nhảy đâu.
*Một hồ vàng nằm trong cát sa mạc*
*Cũng chẳng bằng một dòng suối mát ngọt tươi nhỏ bé*
*Và đối với một người đã mất đi cừu của mình thì một cậu bé chăn chiên*
*Cũng vĩ đại hơn bất cứ một ông vua giàu có nào khác*
*Nếu một người đã mất đi những gì anh ta có*
*Thì phải chăng anh ta đã mất đi toàn bộ giá trị*
*Hay chỉ là sự bắt đầu*
-*Của một sự tái sinh mới mẻ và sáng lạn hơn?*
*Vì thế làm sao có thể đo được chân giá trị của một người*
*Bằng của cải hay chiều cao, kích thước hay sức mạnh*
*Bằng thu nhập anh ta kiếm được hay bằng những gì anh ta cho ai*
*Câu trả lời sẽ đến*
*Câu trả lời sẽ đến với người cố công tìm kiếm nó*
*Nhìn vào cuộc đời bằng con mắt thiên đàng*
*Và đó là tại sao chúng ta chia xẻ tất cả những gì chúng ta có với cậu*
*Cho dù chúng ta kiếm được chỉ chút ít*
*Khi chúng ta hầu như chẳng còn gì*
*Có rất nhiều khi chúng ta cứ chạy quanh*
*Không có cuộc đời nào mà không bị cuốn thổi đi*
*Bởi những cơn gió của sự thay đổi và cơ hội*
-*Và dù chúng ta không thể biết hết những bước chân* -Anh nhảy với em đi.
-Không, Anh-Không. Không! -*Anh phải học cách tham dự vào cùng điệu vũ*
*Anh phải học cách tham dự vào cùng điệu vũ*
*La-la-la Lee-lai-lai-lai*
*Lai-lai-lai-lai Lai-lai-lai-lai*
*Lai-lai-lai-lai, lee-lai-lai Lai-lai-lai-lai, lai-lai-lai*
*Lai-lai-lai-lai, lee-lai-lai, lai-lai-lai-lai, lai-lai-lai*
*Lai-lai-lai-lai, lee-lai-lai Lai-lai-lai-lai-lai-lai-lai*
*Lai-lai-lai-lai, lee-lai-lai Lai-lai-lai-lai, lai-lai-lai*
*Lai-lai-lai-lai, lee-lai-lai Lai-lai-lai-lai-lai*
*Làm thế nào mà bạn có thể đánh giá được một người có chân giá trị ra sao*
*Bằng những gì anh ta mua và xây dựng*
*Anh không thể nhìn được bằng mắt của anh trên trái đất*
*Hãy nhìn qua con mắt của thiên đàng*
*Hãy nhìn vào cuộc sống của anh*
*Hãy nhìn vào cuộc sống của anh*
*Hãy nhìn vào cuộc sống của anh qua ...*
*Con mắt của thiên đàng*
Mưmm.
Anh yêu em.
A!
Sớm quá mà đã thế này rồi.
Moses.
Moses.
Moses.
Moses.
Tôi đây.
Hãy cởi dép khỏi chân ngươi,
Vì nơi ngươi đang đứng là đất thánh.
Người là ai?
Ta là như ta là.
Tôi không hiểu.
Ta là Thiên Chúa của tổ tiên ngươi,
Abraham, Isaac và Jacob.
Em được sinh ra bởi mẹ của chị , Yocheved. Em là em trai của chúng ta.
Thế Người muốn gì từ tôi?
Ta đã thấy sự đàn áp lên dân tộc của ta ở Ai Cập...
Và ta đã nghe thấy tiếng kêu khóc của chúng.
-Dừng lại đi! Để ông ấy được yên!
Vì thế ta nhìn xuống để cứu đưa chúng khỏi ách nô lệ...
Và mang chúng đến một vùng đất an lành,
Một vùng đất chảy đầy sữa và mật.
Và như thế, dành cho Pha ra on,
Ta sẽ gửi...
Ngươi.
Tôi ư? Tôi tôi là ai mà có thể lãnh đạo những người này?
Bọn họ sẽ không tin tôi. Bọn họ sẽ thậm chí chẳng thèm lắng nghe nữa.
Ta sẽ chỉ dạy ngươi những gì sẽ nói.
Hãy để dân tộc tôi ra đi!
Nhưng tôi từng là kẻ thù của họ.
Tôi đã từng là hoàng tử của Ai Cập, con trai của người mà đã tàn sát hết con trai của họ.
Nguời-Người đã chọn sai sứ giả rồi.
Làm làm sao tôi có thể nói với những người này?
Ai đã làm ra miệng của con người?
Ai đã tạo ra kẻ điếc, người câm, người thấy được hay người mù?
Không phải ta ư? Bây giờ, ngươi cứ đi!
Ôi, Moses,
Ta sẽ ở bên cạnh ngươi khi ngươi đến trước vua Ai Cập.
Nhưng Pharaoh sẽ không nghe ngươi nói đâu.
Vì thế ta sẽ giang cánh tay của ta...
Và trừng phạt người Ai Cập...
Bằng tất cả những dấu lạ.
Hãy cầm lấy cậy gậy trên tay ngươi, Moses.
Với nó,
Ngươi sẽ làm những dấu lạ của ta.
Ta sẽ ở bên ngươi, Moses.
-Moses.
Moses.
Nhưng, anh Moses nè,
Anh chỉ có một người.
Tzipporah,
Anh xin em.
Em nhìn vào gia đình em kìa.
Tất cả đều tự do tự tại.
Mọi người có tương lai.
Họ có những hy vọng và những giấc mơ...
Và có sự hứa hẹn của một cuộc đời có phẩm giá.
Đó là những gì anh muốn cho dân tộc của anh.
Và đó là lí do anh phải thực hiện sứ mệnh. .
mà Thiên Chúa đã trao phó cho anh.
Em sẽ đi cùng anh.
Rameses.
Moses ư? Là thật sao?
Moses!
-Rameses! -Em đã ở đâu vậy? Anh sẽ xiết em cho chết luôn.
Nhìn anh kìa! Pharaoh.
Ồ, nhìn em kìa. Em mặc trang phục của nơi nào trên trái đất vậy?
Ôi, Rameses, gặp lại anh thật vui biết bao.
Dạ bẩm bệ hạ.
Chúng thần xin nhắc lại cho bệ hạ là người này đã vi phạm một tội nặng với các thần linh.
Chúng thần thật cực chẳng đã mới dám bẩm hoàng thượng.
Luật có quy định rõ hình phạt cho những trọng tội như thế-
-Là tội chết! -Chúng thần rất do dự khi nói điều ấy ạ.
Yên đi nào. Pharaoh đang nói.
Ta là ngôi sao Hôm và sao Mai.
Rameses.
-Mọi điều phải tuân theo ta
Ta tha thứ mãi mãi cho những tội mà người kia đã bị cáo buộc. .
Và mọi người sẽ biết đến cậu ấy là...
Moses, em trai của chúng ta
Hoàng tử Ai Cập.
Rameses,
Trong tim em, anh luôn là anh trai của em,
Nhưng mọi điều không thể như mong muốn được.
Ta không thấy có lý do nào không đúng cả.
Anh biết em là một người Do Thái, và Gia vê Thiên Chúa của người Do Thái đã đến với em.
Cái gì?
Người ra lệnh cho anh phải cho dân của Người đi.
Ra lệnh ư?
Anh nhìn đây... quyền lực của Thiên Chúa.
Ô, à, ấn tượng thật đấy.
Hưmm.
Hay lắm, Moses. Ta sẽ tiếp cho vui nhé.
Hotep. Huy.
Hãy cho con rắn này một người điều khiển, thay cho câu trả lời của ta.
Bằng quyền phép của thần Ra.
Thần Mut.
Thần Nut.
-Thần Khnum. -Thần Ptah.
-Thần Nephthys. -Thần Nekhbet.
-Thần Sobek. -Thần Sekhmet.
Thần Sokar. Thần Selket. Thần Reshpu.
-Thần Wadjet. -Thần Anubis.
-Thần Anukis. -Thần Seshmu.
-Thần Meshkent. -Thần Hemsut.
-Thần Tefnut. -Thần Heket.
-Thần Mafdet. -Ra, Mut, Nut, Ptah.
Hemsut, Tefnut, Sokar, Selket.
Seshmu, Reshpu, Sobek, Wadjet.
Heket, Mafdet, Nephthys, Nekhbet, Ra!
*Thế cậu nghĩ là cậu có những người bạn*
*Có những chức vị cao sang*
*Với quyền năng để đặt lên đầu chúng ta*
*Ồ, tha thứ cho chúng ta nhé vì những sự cười chê này*
*thể hiện trên khuôn mặt của chúng ta*
*Cậu sẽ biết thế nào là quyền lực khi chúng ta làm*
Con trai ơi.
*Bây giờ bạn đang chơi đùa với những cậu trai lớn*
-*Bây giờ bạn đang chơi đùa với những cậu trai lớn* -Ôi, đẹp quá.
-*Mỗi câu bùa chú và cử động* -*Sẽ nói cho bạn biết ai là người giỏi nhất*
*Bây giờ bạn đang chơi đùa với những cậu trai lớn*
*Bây giờ bạn đang chơi đùa với những cậu trai lớn*
-*Bây giờ bạn đang chơi đùa với những cậu trai lớn*
*Hãy dừng ngay sứ mệnh ngu ngốc này*
*Hãy xem một một nhà thuật sĩ thực sự đây*
*Biểu diễn một trò là như thế nào*
*Hãy lụm lên cái cây ngu xuẩn của cậu đi, cậu trai*
*Bây giờ bạn đang chơi đùa với những cậu trai lớn*
-Ha-ha-ha-ha-ha! -*Bằng quyền lực của Ra*
*Mut, Nut*
*Khnum, Ptah*
*Sobek, Sekhmet Sokar, Selket*
*Anubis, Anukis, Hemsut Tefnut, Meshkent, Mafdet*
*Bây giờ bạn đang chơi đùa với những cậu trai lớn*
*Bây giờ bạn đang chơi đùa với những cậu trai lớn*
*Bằng sức mạnh của thần Horus ngươi sẽ phải quỳ gối trước chúng ta*
*Quỳ gối trước quyền lực vô biên của chúng ta*
-*Ngươi đã tạo nên một mặt trận* -*Ngươi đã tạo nên một cuộc chiến*
*Và rốt cuộc chỉ để cho chúng ta thấy chúng ta chẳng phải sợ gì*
*Ngươi có thể là một trợ tế hầu cận cho chúng ta*
-*Nhưng trước tiên, cậu trai, đã đến lúc cậu phải cúi mình* -*Cúi lạy đi*
*Bằng không cậu sẽ phải đào mồ chôn chính cậu đấy, cậu trai ạ*
*Bây giờ bạn đang chơi đùa với những cậu trai lớn*
*Đang chơi đùa với những cậu trai lớn*
*Đang chơi đùa với những cậu trai lớn*
*Bây giờ bạn đang chơi đùa với những cậu trai lớn*
-Mọi người thích sự biểu diễn vừa rồi quá.
Được rồi, Moses. Anh biết em mà.
Thực sự là em muốn gì đây?
Anh Rameses, nhìn kia.
Em thấy gì vậy?
Một Ai Cập vĩ đại hơn của cha.
Đó không phải những gì em thấy.
Moses, anh không thể thay đổi những gì em thấy được.
Anh phải giữ gìn những truyền thống cổ xưa.
Anh phải gánh lấy gánh nặng của vương miện cha để lại.
Anh vẫn không hiểu Seti, cha ư?
Ông ấy là một người lãnh đạo tuyệt vời.
Đôi tay của ông ấy đã nhuốm máu của hàng ngàn con trẻ.
Hừmph. Những người nô lệ thôi.
Là dân tộc của em.
Em không thể cứ trốn mãi trong sa mạc khi mọi người phải chịu đau khổ...
Trong đôi tay của anh.
Thế...
Em trở lại...
Chỉ để giải phóng họ ư.
Em xin lỗi.
Phải.
Anh đã từng hy vọng...
Rằng-
Anh không biết vị Chúa này.
Và anh cũng chẳng để dân của em ra đi.
Rameses, làm ơn đi, anh phải lắng nghe-
Anh sẽ không là một mắt xích yếu ớt!
Hãy nói với dân tộc em hôm nay...
Họ sẽ phải gánh lấy công việc nặng gấp đôi,
Nhờ Chúa của em đấy.
Hoặc là nhờ...
Chính em đấy phải không?
Moses khốn kiếp.
Anh Moses! Ôi.
Thế đấy hả, Moses,
Cảm thấy thế nào khi đâm đầu xuống đất thế kia?
Tôi không hề có ý gây ra cho anh em thêm những nỗi đau.
Tôi đang cố gắng làm theo ý Chúa chỉ bảo tôi thôi.
Chúa ư? Chúa bắt đầu quan tâm đến chúng tôi khi nào vậy?
Thật ra, Moses, khi nào cậu bắt đầu quan tâm đến những thân phận nô lệ chúng tôi vậy?
Chẳng phải khi cậu biết cậu cũng là một trong những người như chúng tôi sao?
Anh đừng nghe anh ta nói.
Không, anh ấy- anh ấy nói đúng.
Tôi đã không thấy vì tôi đã không muốn thấy.
Ô, cậu không thấy là bởi cậu không muốn thấy.
À ra vậy! Được rồi, như thế thì mọi việc có thể khá hơn rồi đúng không?
-Aaron!
Anh không thấy xấu hổ à?
Miriam.
Em thật có lỗi.
Moses,
Hãy nghe những lời chị nói đây.
Chị là một nô lệ...
Suốt cả đời chị,
Và Chúa chưa bao giờ đáp lại những lời cầu nguyện của chị cho đến bây giờ.
Chúa đã cứu em khỏi sóng sông cuốn đi,
Ngài đã cứu em trong suốt những lạc lối của em,
Và thậm chí đến bây giờ đây Ngài cũng cứu em khỏi cơn thịnh nộ của Pha ra ôn.
Chúa sẽ không bỏ rơi em,
Vì thế em đừng bỏ rơi tất cả mọi người chúng ta.
Miriam. Em đi đâu thế?
Mi-Miriam.
Trái bóng đã biến mất. Nó đâu rồi nhỉ? Trong tay hắn đấy.
Rameses!
Hãy thả dân của em đi!
Chúng ta vẫn chưa hết bị quấy rầy bởi khúc xương kia ư?
Cứ tiếp tục đi.
Anh không thể tiếp tục phớt lờ chúng tôi.
Đủ rồi! Ta không muốn nghe những lời vớ vẩn của tên Do Thái này nữa.
Bắt hắn lại đây cho ta.
-Moses! -Không!
Hãy cầm chắc cây gậy trong tay ngươi, Moses.
Cha ơi.
-Là- -Máu!
Máu! Ôi, máu!
Hotep! Huy! Giải thích việc này cho ta!
-A! -Chuyện nhỏ thôi, thưa bệ hạ-
Vâng, phải, chúng tôi từng biểu diễn những quyền lực thế này...
Với sự trợ giúp của các thần của chúng ta.
Ư-
Bằng quyền lực của thần Ra!
Hãy bỏ ngay sứ mệnh vớ vẩn này đi, Moses.
Ta đã nuông chiều ngươi đủ lâu rồi.
Chuyện này phải chấm dứt ngay bây giờ.
Không, Rameses.
Đó chỉ mới là bắt đầu thôi.
Nhưng, Moses, thế em không thấy chuyện gì đã xảy ra sao?
Các thầy tế Ai Cập cũng làm được như thế mà.
Pharaoh vẫn có quyền trên mạng sống của chúng ta.
Vâng, thưa anh Aaron, đúng là vậy. Pharaohcó quyền.
Ông ta có thể lấy đi thực phẩm của anh, nhà của anh, sự tự do của anh.
Ông ta có thể lấy đi những con trai con gái của anh.
Quy lại bởi một từ,
Pharaoh có thể lấy đi mạng sống của mọi người.
Nhưng có một điều ông ta không thể lấy đi khỏi anh được:
Đức tin của anh.
Hãy tin,
Chúng ta sẽ thấy những kì công của Thiên Chúa.
*Do đó Thiên Chúa phán*
*Kể từ khi người từ chối thả tự do cho dân của ta*
-*Kể từ khi người từ chối thả tự do cho dân của ta* -*Kể từ khi*
*Khắp toàn cõi đất Ai Cập*
*Ta sẽ mang đến một đại dịch hạch*
-*Đổ xuống tận nhà ngươi, giường ngủ của ngươi*
-*Đến tận những con suối, con đường của ngươi* -Hưmm.
*Vào trong thức uống Vào trong bánh mì*
-*Giáng lên gia súc, lên đàn cừu của ngươi*
*Lên những con bò trên đồng ruộng của nguơi*
-*Vào trong giấc mơ, vào trong giấc ngủ của ngươi*
*Cho đến khi ngươi bị khuất phục cho đến khi ngươi chịu thua*
-*Ta gửi đến đầm lầy*
*Ta gửi đến những đàn châu chấu Do đó Chúa phán*
*Một khi em gọi anh là anh trai*
*Một khi em nghĩ đến cơ hội làm cho anh cười*
-*Đó là tất cả những gì em muốn*
*Ta gửi đến sấm sét từ trời cao*
*Ta gửi mưa lửa từ trời xuống*
*Và thậm chí bây giờ em ứơc gì Chúa chọn một người khác*
*Nhân danh Ngài để làm kẻ thù đối địch với anh*
*Là điều cuối cùng*
-*Đó là điều em muốn* -*Ta gửi đến một trận mưa đá*
*Đổ xuống mỗi cánh đồng mỗi thị trấn*
*Nơi này là nhà của em*
*Tất cả đau thương và tổn thất này nó đè nghiến dày xé tâm can em nhiều lắm*
*Tất cả những ai vô tội cũng phải lãnh chịu*
*Từ sự cứng đầu của anh*
-*Và niềm tự hào* -*Ta gửi đến hàng hà châu chấu trong gió*
*Mà thế giới chưa bao giờ được thấy*
*Trên mỗi cái lá trên mỗi cuống hoa*
*Đến khi không còn màu xanh của sự sống còn lại*
*Ta gửi đến tai ương của ta Ta gửi đến gươm giáo của ta*
*Vì thế Thiên Chúa phán*
*Ngươi là ai mà dám gọi ta là anh em*
*Tại sao ngươi lại cậy đến một sức mạnh khác*
*Ta gửi đến tai ương của ta Ta gửi đến gươm giáo của ta*
-*Hãy để dân ta ra đi* -*Vì thế Chúa phán*
*Vì thế Thiên Chúa phán*
*Ngươi là ai mà ta gọi là em*
*Làm sao mà ngươi lại có thể trở nên căm ghét ta như thế*
*Có phải đây là những gì ngươi muốn không*
*Ta gửi đến đây bầy đàn ong Ta gửi đến đây từng đàn châu chấu*
*Ta-Thiên Chúa, ta để ngươi trở nên chai đá*
*Và không biết thế nào là sự trả giá cho việc không đồng ý*
*Chuyện này sẽ như thế*
*Tôi sẽ không bao giờ*
*Để dân của Ngươi ra đi*
*Vì thế Chúa phán*
*Vì thế Chúa phán*
-*Ta sẽ không để* -*Hãy để*
-*Dân Nguời* -*Dân ta*
-*Đi* -*Đi*
Rameses ư?
Rameses hả?
Ô. Hãy để ta đoán.
Ngươi muốn ta...
Để dân ngươi đi.
Em hy vọng em sẽ tìm thấy anh ở đây.
-Cút đi!
Anh Rameses, chúng ta hãy để chuyện này cho xong đi.
Anh Rameses, xin, hãy nói chuyện với em đi.
Chúng ta luôn có thể nói chuyện với nhau ở đây.
Nơi này.
Đã có quá nhiều những kỷ niệm.
Em nhớ đến lần anh...
Ngắt đầu của các thần trong đền thờ thần Ra.
Nếu ta còn nhớ đúng,
Ngươi cũng ở đó cũng ngắt đầu các vị thần y như ta thôi.
Không, đó là anh. Em đâu có làm chuyện ấy.
Ồ, phải rồi, ngươi không làm.
Ngươi chỉ đặt thần hà mã lên thần cá sấu, và thần cá sấu -
-Lên thần chim ưng thôi à. -Phải!
Các tư tế đã bảo đó là điềm báo khủng khiếp sẽ đổ xuống trong vòng hai tháng sau.
Cha đã rất tức giận. Ngươi luôn lôi ta vào trong những rắc rối thôi.
Nhưng rồi-
Ngươi lại luôn có mặt ở đó để...
Lại giúp ta thoát khỏi những rắc rối ấy.
Hừmmph.
Tại sao chúng ta không thể để mọi việc trở nên như trước đây đã từng?
Cha ơi.
Tối quá cha ơi.
Con sợ.
Tại sao ông ấy lại ở đây?
Không phải ông ta là người đã gây ra tất cả chuyện này ư?
Đúng rồi.
Nhưng một người phải nên tự vấn...
Tại sao.
Bởi vì không thể có vương quốc nào có thể được tạo dựng trên lưng những kẻ nô lệ.
Anh Rameses, sự cố chấp của anh đang mang đến những tai ương cho Ai Cập.
Và nó chỉ chấm dứt chỉ khi anh để ngươi Do Thái được ra đi.
Ta không phải người chấp nhận bị ra lệnh. Ta không phải là ngươi bị đe doạ.
Ta là sao Hôm và sao Mai Ta là Pharaoh-hoàng đế Ai Cập.
Chuyện sắp đến sẽ đến. Nó sẽ tồi tệ hơn nhiều những chuyện trước đây.
Xin anh, đừng coi thường sinh mạng của... nữa
Trước khi quyền năng của Thiên Chúa sẽ phá huỷ mọi thứ trong tay anh.
Hãy nghĩ đến con trai của anh!
Ta biết.
Người Do Thái các người chỉ chẳng mang lại gì ngoài những điều tồi tệ.
Cha ta đã có cách giải quyết đúng để xử lý dân tộc ngươi.
-Anh Rameses --Và ta nghĩ đã đến lúc ta phải hoàn tất công việc của cha.
-Anh Rameses! -Và chắc chắn sẽ có cảnh la khóc gấp ngàn lần trước trên toàn cõi đất Ai Cập...
Để chẳng có bao giờ và không bao giờ chuyện có thể tái xảy ra nữa!
Anh Rameses, anh sẽ mang đến chính điều này cho chính anh thôi.
Thiên Chúa đã đến bên tôi và Ngài phán,
''Hãy chọn lấy một con cừu...
Và với máu của nó...
Và đánh dấu lên khung cửa sổ hay cửa chính của mỗi nhà,
Để đêm nay...
Ta sẽ đi ngang qua toàn lãnh thổ Ai Cập...
Và sát hại hết tất cả con đầu lòng.
Nhưng nếu ta thấy có dấu máu trên nhà của ai...
Ta sẽ bước qua mà không sát hại con trai đầu lòng của nhà ấy,
Và đại hoạ sẽ không đến nhà ấy. ''
Ngươi và dân tộc của ngươi...
Được phép của ta ra đi.
Hãy đi khuất mắt ta!
*Đã bao nhiêu đêm chúng ta cầu nguyện*
*Mà chẳng có vết chứng nào*
*Cho thấy có Ai lắng nghe tiếng chúng ta cầu*
*Nhưng trong tim chúng ta vẫn cất lên một bài ca hy vọng*
*Vì chúng ta hiểu Người*
*Thế nên giờ chúng ta sẽ không còn sợ*
*Dù chúng ta biết có nhiều điều đáng phải sợ*
*Chúng ta sẽ phải băng qua những núi non*
*Hành trình dài trước khi chúng ta biết sức lực của mình có thể làm được hay không*
*Vì Chúa sẽ ban những phép lạ*
*Nếu như bạn tin ở Ngài*
*Dù hy vọng chỉ mong manh, nhỏ bé như hạt cải*
*Nhưng hy vọng đó khó có thể nào có thể bị dập tắt*
*Nào ai biết những phép lạ nào*
*Nhưng bạn sẽ được thấy*
*Khi bạn có đức tin*
*Làm thế nào bạn sẽ có thể*
*Có thể chứ nếu như*
*Bạn có đức tin*
*Những lúc mà đáng sợ nhất*
*Là khi chúng ta nguyện cầu mà dường như là vô vọng*
*Hy vọng như những cánh chim mùa hè*
*Nhanh chóng bị thổi bay đi nơi khác*
-*Tuy nhiên, lúc này ta vẫn đứng ở đây* -*Giờ ta đang đứng ở đây*
*Với trái tim ngập tràn ta không thể giải thích được*
*Khi tìm tiếm đức tin và nói những lời*
*Ta chưa bao giờ nghĩ ta có thể nói*
*Sẽ có những phép lạ*
-*Khi bạn vững niềm tin* -*Khi bạn có đức tin*
*Dù hy vọng chỉ là mong manh và nhỏ bé như hạt cải*
-*Nhưng hy vọng đó khó có thể nào có thể bị dập tắt* -*Nhưng hy vọng đó khó có thể nào có thể bị dập tắt*
*Nào ai biết những phép lạ mà Chúa sẽ ban*
-*Chúa sẽ ban cho bạn* -*Chúa sẽ ban cho bạn*
*Khi bạn vững niềm tin*
*Vì tin bạn sẽ có thể*
*Bạn sẽ làm được nếu bạn có đức tin*
*A-***-ra I'A-don-ai*
*Ki ga-oh ga-ah*
*A-***-ra I'A-don-ai*
*Ki ga-oh ga-ah*
*Mi-cha-mo-cha ba-elim Adonai*
-*Mi-ka-mo-cha*
*Ne-dar ba-ko-desh*
*Na-chi-tah v'-chas-d'-cha*
*Am zu ga-al-ta*
*Na-chi-tah v'-chas-d'-cha*
-*Am zu ga-al-ta*
*A-***-ra, a-***-ra A-***-ra*
*A-***-ra I'A-don-ai ki ga-oh ga-ah*
*A-***-ra I'A-don-ai ki ga-oh ga-ah*
*Mi-cha-mo-cha ba-elim Adonai*
*Mi-ka-mo-cha ne-dar ba-ko-desh*
*Na-chi-tah v'-chas-d'-cha am zu ga-al-ta*
*Na-chi-tah v'-chas-d'-cha am zu ga-al-ta*
*A-***-ra, a-***-ra*
*A-***-ra*
*Chúa sẽ ban những phép lạ*
*Khi bạn tin vào Người*
*Dù hy vọng ấy là mong manh, nhỏ bé như hạt cải*
-*Nó sẽ không bị dập tắt* -*Nó sẽ không bị dập tắt*
*Có ai biết những phép lạ*
-*Nhưng Chúa sẽ ban cho bạn* -*Nhưng Chúa sẽ ban cho bạn*
*Khi bạn tin vào Người*
*Khó có thể nói làm sao bạn sẽ*
*Nhưng bây giờ bạn sẽ*
*Bạn sẽ đạt được*
-*Khi bạn tin* -*Khi bạn tin vào Người*
-*Bạn sẽ* -*Làm được*
*Khi bạn tin*
*
Với cây gậy này,
Ngươi sẽ làm được...
Những kì công uy quyền của ta!
Bỏ nó đi!
Phải rồi, cả mày nữa.
Eeee-yaaaaa!
Không được đứng ở đó! Giết hết bọn chúng cho ta!
-Giết hết bọn chúng cho ta!
-Quân lính kìa! Họ đang tiến đến kìa!
Moses! Moses!
-Nhanh lên! Nhanh lên! Tôi bắt kịp bạn rồi. -Nhìn kìa! Tới bờ rồi!
Không!
Cảm ơn em.
Moses!
Moses!
Tạm biệt, anh.
*A-***-ra I'A-don-ai*
*Ki ga-oh ga-ah*
*A-***-ra I'A-don-ai*
*Ki ga-oh ga-ah*
-*-Anh nhìn kìa. Coi dân tộc của anh kìa, Moses.
Họ tự do rồi.
*Na-chi-tah v'-chas-d'-cha*
*Am zu ga-al-ta*
*A-***-ra, a-***-ra*
*A-***-ra*
*Hãy giải thoát chúng tôi*