Tip:
Highlight text to annotate it
X
Khi ở New Zealand,
Tớ từng làm quen với rất nhiều cô gái.
- Ai?
- Thì...
Sarah Fitzpatrick,
Michelle Fitzpatrick,
Claire Fitzpatrick...
danh sách còn dài.
- Chỉ có bọn họ thôi sao?
- Tình tay ba mà.
Đó không phải tình tay ba,
mà là ba người.
Ở đây thì...
Tớ còn không có cô nào,
ý tớ là không thích cô nào.
Những cô cậu nói đều đẹp cả.
Họ còn đẹp hơn nhiều mấy cô ở New Zealand.
Đúng vậy.
Tớ đang nói về mấy cô xinh đẹp.
Cậu không chỉ nói về nó,
mà cậu nói thường xuyên.
Phải, có lẽ tớ nói hơi nhiều
về việc làm quen với mấy cô xinh đẹp.
- Chắc là đây.
- Đúng rồi.
Chỗ của Dave.
- Tiệc của Dave.
- Phải rồi.
Không cần bản đồ nữa.
Ta ở ngay kia.
Tối nay
Phi đội Conchords
Chào, Dave. Buổi tiệc
thật tuyệt vời, anh bạn.
- Trang trí rất đẹp.
- Ừ.
Cậu khỏe không?
Tớ ổn,
nhưng nghe này,
Tớ không muốn là thằng khốn
nhưng các cậu đi
chỗ khác được không?
Tớ muốn mình trông cô đơn.
Cô đơn? Để làm gì?
Các cô gái bị cuốn
hút bởi những chàng cô đơn.
Đó là đòn tâm lý.
Vậy Eugene đang làm gì?
Cậu ấy biết mình làm gì.
Trông cậu như gã hầu bàn vậy.
Đẹp trai, nhưng giống gã hầu bàn.
Các cậu, đi thử vài cái bánh gối đi.
Các cậu thử gulab jamuns chưa?
Nó rất tuyệt.
Tớ đã từng cố nói rằng
sau sáu tới bảy tuần
con gái thường chán tớ.
- Ừ.
- Nhưng tớ không chắc nữa,
vì ý tớ là phải mất bao lâu
để người ta hiểu nhau.
Ừ.
Cậu có thể đi chỗ khác được không?
Khoảng bao lâu?
30 phút.
Được.
Nhìn quanh căn phòng
Tôi có thể nói rằng em
Là cô gái đẹp nhất
Phòng
Cả căn phòng rộng lớn
Và khi em trên phố
Còn tùy vào con phố
Tôi cá rằng em đích thị
Nằm trong tốp ba
Cô gái xinh đẹp trên con phố
Còn tùy vào con phố
Và khi tôi thấy em
Ở nơi kết bạn
Tôi nghĩ,
"Cô ấy làm gì...
Ở nơi kết bạn của mình?"
Sao Dave lại có một
cô gái xinh đẹp đến vậy
Ở một buổi tiệc thế này?
Giỏi lắm Dave
Cậu là huyền thoại
Tôi thách Dave làm quen với em
Cậu ấy không chắc, tôi nói
"Cậu có phiền nếu tôi làm vậy?"
Cậu ấy nói không quan tâm
Nhưng tôi chắc cậu ấy có
Nhưng tôi vẫn làm
Tôi thấy em đứng một mình
Bên cạnh dàn âm thanh
Tôi để đèn thật mờ, xem nè
- Em thật đẹp
- Xinh đẹp
Em có thể là nữ hầu bàn
- Em thật đẹp
- Xinh đẹp
Em có thể là tiếp viên
hàng không thập kỉ 60
Em thật đẹp
Em có thể là người mẫu không chuyên
Rồi tôi kí hợp đồng
Tôi bước, tôi nhảy
Đã 12:02
Chỉ tôi và em
Và bảy gã khác
Xung quanh sàn nhảy
Tôi kéo em lại gần,
ra khỏi đây thôi
Hãy lên xe
Tôi sẽ mua cho em thịt nướng
Và tôi không thể tin
Rằng tôi đang chia sẻ thịt
nướng với cô gái xinh đẹp nhất
Tôi từng thấy ăn thịt nướng
Sao ta vẫn chưa rời khỏi đây?
Hãy tới nhà tôi
Tôi có thể cảm nhận nhau trên ghế
Tôi không bận tâm đâu
Hãy làm thật chậm
Vì em thật đẹp
Như một cái cây
- Hay một gái hạng sang
- Em thật đẹp
Em có thể là người mẫu không chuyên
Nhưng em vẫn phải
làm công việc chính
Một người mẫu không chuyên
Dành một phần thời gian
của mình làm người mẫu
Một phần thời gian
Bên tôi
Nhà của tôi bình thường hẹp hơn thế này.
- Chào hai người.
- Chào.
- Chào cậu.
- Chào, Bret.
Đó là Bret.
Tắt đèn đi, Bret.
Không sao đâu.
Cứ để mở đi.
Có lẽ em nên đi.
Em chắc chứ?
Vậy bật hay tắt đèn đây?
Em sẽ gọi cho anh được chứ?
Được.
Có chuyện gì vậy?
Tớ đã làm gì sai sao?
- Không biết, thực ra tớ không thấy gì.
- Tớ đã thể hiện hết.
Tớ giữ khoảng cách với cô ấy.
Mua cho cô ấy thịt nướng.
Trả nửa tiền taxi.
Tớ có phải trả hết tiền taxi?
Tớ có phải trả hết tiền taxi?
- Sao?
- Bret?
- Bret?
- Cậu có...
giữ khoảng cách với cô ấy không?
- Có.
- Vậy thì tớ không biết.
Tớ ngủ đây.
Thứ sáu
Bret này, tớ biết mình sai ở đâu rồi.
Sao?
Tớ biết mình đã làm gì sai tối qua rồi.
Vậy sao?
Sally muốn về khi cậu bật đèn.
Tớ nghĩ cô ấy thấy kì cục...
với tất cả mọi
thứ khi cậu ở đó...
với đèn bật.
Tớ nghĩ cũng có thể là
vì tớ và cô ấy từng hẹn hò.
Phải. Vì cậu và cô ấy từng hẹn hò,
nhưng cũng vì vụ cái đèn.
Cô ấy nghĩ, "Ồ,...
một cơ hội tốt."
Nhưng rồi, "Ai...
ai đã bật đèn vậy?"
Có thể lắm.
Nhưng tớ nghĩ chủ yếu vẫn là
vì tớ và cô ấy từng hẹn hò...
khoảng sáu tháng gì đó.
Chủ yếu là các cậu từng hẹn hò,
nhưng cũng chủ yếu
là do tình huống cái đèn.
Phải, nhưng thứ cuối cùng cậu muốn thấy
là khi cậu đụng phải người
yêu cũ trong cùng một căn phòng.
Phải, và cậu cũng không muốn bị
giật mình bởi ánh đèn, phải không?
Ừ.
Tôi xen vào được không?
- Sao?
- Cậu nghĩ sao về cái này?
Đẹp lắm.
Tớ lấy nó từ tòa nhà đấy.
- Phải rồi.
- Tớ nghĩ thấy cô ấy thấy bối rối.
Cậu muốn thử không?
- Được thôi.
- Chỉ cần...
Nó không hoạt động.
Được rồi các cậu, họp ban nhạc.
Bret?
- Có?
- Jemaine?
- Jemaine?
- Có, đương nhiên rồi.
Ở đây?
Cậu có ở đây không?
Tôi ở đây, vậy tại
sao tôi phải nói tôi ở đây?
Chỉ có như vậy tôi mới
viết xuống được, cậu biết mà.
Phải, nhưng tôi ở đây,
vì thế khi anh có thể thấy tôi ở đây...
Murray, có mặt.
Thấy không? Thậm chí tôi cũng phải làm vậy.
Đó là cách của chúng ta.
Vậy nó thế nào,
tiệc của Dave ấy?
- Nó rất tuyệt.
- Không tốt như vậy đâu.
Hai cậu đều nhận ra tôi không được mời chứ?
Không.
Jemaine, cậu biết không?
Cậu biết chứ?
- Có.
- Cậu biết phải không?
- Có.
- Cảm ơn.
"Jemaine đã biết."
Khoản một: cổ động viên.
Cách để gia tăng người hâm mộ Mỹ.
Cổ động viên là gì?
- Cổ động viên của ban nhạc.
- Ý anh là Mel?
Đó không phải là cổ động viên,
đó là chỉ là một phụ nữ.
Nhưng tôi sẽ gọi nó là cổ động viên từ bây giờ.
Thật đơn giản khi cậu chỉ gọi,
vì nếu cậu nói,
"người hâm mộ sẽ tới,"
có thể đó chỉ là một người.
Tôi đang cố làm cho nó lơn hơn.
Đó là cổ động viên,
gọi thế được chứ.
- Nghe hay đấy.
- Nghe khá hơn.
- Tôi ở đây là vì nó mà.
- Ta có cần hợp đồng không, Murray?
Tôi đang tới đó.
Tôi còn rất nhiều thứ trên đĩa Jemaine.
Tôi không chỉ là người quản lý ban nhạc.
- Murray?
- Vâng.
Tôi muốn anh chấp thuận
áp phích ở đường ngầm.
Greg.
Dấu cảm thán kia đâu?
Tôi không nghĩ nó cần thiết.
Không cần thiết ư, phải.
Nó... đẹp lắm.
Vậy còn hợp đồng ở Thủy Cung?
Đó là một sự hiểu nhầm.
Đó là lỗi chính tả.
Họ muốn cát.
Cát, các cậu biết đấu,
Phông chữ Sóng?
Nó giống chữ "B,"
nhưng là chữ "S."
Nhưng tôi đã gửi bản thu thử.
Và tin tốt là...
họ thích nó.
Họ có thể bật nó trên hành lang.
- Cái đó có vẻ khả quan.
- Khoản hai...
đây rồi.
Các cậu có ý gì không?
- Viđêô âm nhạc.
- Được đấy, Bret.
Tôi cũng định nói điều tương tự.
Được lắm,
Jemaine và Bret.
Tôi có thể hủy chiều thứ sáu, đừng lo.
- Ta không cần tiền để...
- Helen?
Murray đây...
Hewitt. Phải.
Tốt. Tôi có thể hủy chiều thứ sáu không?
Được rồi, cảm ơn.
Được.
Sáng thứ bảy thì sao?
Thứ Bảy
Chào các anh.
- Chào, Mel.
- Chào, Mel.
Thật điên khi gặp các anh ở đây phải không?
Ngoài căn nhà thì sao?
Phải rồi! Bret!
Anh hài hước thật.
Em thích khiếu hài hước của anh.
Cô làm gì dưới cầu thang của ông Lee thế?
Chạy bộ thôi. Thứ ba
các anh đi đâu vậy?
Em đã đến buổi biểu diễn của các anh.
Em đã chờ hàng giờ ở Thủy Cung.
Họ không để em ở
lại sau 1 giờ, nhưng...
- các anh chơi lúc nào?
- Nó bị hoãn.
Tệ thật!
Thật vớ vẩn!
Nhưng bọn cá rất đẹp.
Chúng đã thở...
đang mùa giao phối
Em đã thấy cá giao phối.
- Bọn tôi không muốn nghe điều đó.
- Không, rất thú vị mà.
Thực ra, phần lớn một số loài cá
cần hai tới ba bạn tình...
Bọn tôi phải đi rồi, Mel.
Đi đâu?
Về nhà.
Phải rồi.
Các anh vừa ra khỏi nhà.
Bọn tôi chỉ đột nhiên
muốn ra ngoài vài giây
và rồi,
đó là tất cả những gì chúng tôi đang làm...
hít thở chút không khí.
Chúng ta luôn có khoảng
thời gian vui vẻ thế này
khi đi dạo cùng nhau.
Tuyệt thật.
Bánh ngon lắm, anh bạn.
Không thể khác được...
Isabella.
- Tôi không muốn bánh...
- Chất lượng hàng đầu.
- Biến đi. Tôi không muốn bánh của anh!
- 20 đô. Đưa tôi cái Tivi.
Một gã ngốc, tìm cách bán bánh cho tôi.
- Đó từng là cái bánh tuyệt đẹp.
- Phải, từng là.
Các cậu dự tiệc vui vẻ chứ?
- Tuyệt vời ấy chứ.
- Nó ổn.
Xin lỗi tôi không đến được, Dave.
Nhưng, tôi không được mời.
Không sao mà.
Này, Jemaine,
mọi việc với Sally thế nào?
Khá tốt.
- Tôi...
- Vậy sao?
Không tốt đến vậy.
Cậu và cô ấy từng
hẹn hò trước kia phải không?
Không, đó là tôi.
Cô ấy từng đi chơi với tôi.
Jemaine này, tôi không
biết họ thế nào ở Anh...
New Zealand.
Phải, sao cũng được.
Tôi không quan tâm.
Nhưng vấn đề là,
đi chơi với bồ cũ của bạn thân
khi cậu vẫn sống với cậu ấy,
những thứ như vậy
được cho là khá kì cục ở đất Mỹ này.
Thực ra ở New Zealand cũng là khá kì cục.
Jemaine, cậu nên nghĩ về nó.
Tôi đã nói với cậu,
khi ở trong ban nhạc,
Cậu không chơi với bạn gái
của đồng nghiệp cho dù là cũ hay mới.
- Cảm ơn nhé.
- Cậu sẽ có tình tay ba.
Cậu biết đấy?
Tình huống của Fleetwood Mac.
Họ có bốn người,
tình tay tư thì đúng hơn.
nhưng, cậu biết đấy, không ai làm vậy.
Tôi hiểu rồi.
Tôi muốn nhắc cậu rằng sau đó
họ đã sáng tác ra bài hát hay nhất .
- "Tin đồn."
- Không, tất cả là sự thực.
Vấn đề là Bret thấy thoải mái.
- Tớ không thấy thoải mái.
- Nếu Bret thấy thoải mái thì không sao.
Cậu có máy ghi hình nào không, David?
- Hầu bao anh cỡ nào?
- Hầu bao ư?
Ý cậu là phải cho vào bao sao?
Anh muốn chi bao nhiêu?
Ý cậu là bao chế bản ư?
Không, tôi muốn biết
anh muốn chi bao nhiêu tiền...
Tôi vẫn chưa xuất bản.
Chúng tôi không có nhiều tiền.
Và... diễn!
Tôi không nghĩ đó
là máy quay chuyên nghiệp, Murray.
- Có đấy, máy quay di động.
- Nó gần như là chiếc di động.
Đó không phải thứ họ
dùng trong viđêô âm nhạc.
Đó là thứ chúng ta dùng, không phải sao? Đó
là tất cả những gì chúng ta có. Nó sẽ cho cảnh quay đẹp.
- Các cậu trông tuyệt lắm.
- Vậy sao?
- Phải.
- Thôi được.
Những thứ này là gì?
Chúng là công tắc chức năng cho rôbốt.
- Trông như núm vú vậy.
- Đừng chạm vào chúng!
Tôi mất cả năm để làm đấy, các cậu.
Trông rất đẹp.
Làm lại từ đầu nào.
Đó là tất cả tôi có.
Nó không giống Daft Punk.
Bọn tôi muốn một cái như Daft Punk.
Tôi không biết anh ta là ai.
Cậu là rôbốt của tương lai được chứ?
Đừng bước thoải mái quá, Bret,
vì các cậu...
cố gắng khiến nó trông bớt năng động đi.
Như kiểu...
các cậu biết đấy, điện tử...
giấu vai đi.
Đặt...
Đúng rồi. Tốt.
Tương lai rất xa
Đó là tương lai rất xa năm 2000
Chúng tôi là rôbốt
Thế giới rất khác
Kể từ khi rôbốt nối dậy
giữa những năm 90
Không còn sự bất hạnh
Chính xác
Chúng tôi không còn nói "có"
Thay vào đó chúng tôi nói "chính xác"
Phải, chính xác
Trừ những trường hợp thông tục
Với một vài người bạn rôbốt
Chỉ có một điệu nhảy...
Điệu rôbốt
Và điệu bugi-ugi rôbốt
À phải
Hai điệu nhảy
Cuối cùng, rôbốt là sinh vật thống trị thế giới
Con người đã chết
Con người đã chết
Chúng tôi dùng khí ga độc
Và hạ độc họ
- Con người đã chết
- Cậu ấy đúng họ đã chết
- Con người đã chết
- Trông có vẻ như họ đã chết
- Nó phải kết thúc
- Tớ sẽ công nhận họ đã chết
Và chúng ta có thể mua vui
Chính xác, tớ đã hạ một tên,
hắn đã chết.
Chỉ là tớ nghĩ có
thể cô ấy là người đó.
- Sally?
- Phải.
Điều gì khiến cậu nghĩ vậy?
Cậu sẽ biết khi nó xảy
ra với cậu, cậu biết đấy.
- Cậu từng nói Michelle là người đó.
- Phải, cô ấy là người đó.
- Cậu từng nói Claire là người đó.
- Phải, cô ấy là một người đó khác.
Vậy có hơn một "người đó"?
Vài người gặp may.
Tớ có vài người đó.
Vậy cậu có thể có bao nhiêu người đó?
Năm.
- Cậu có bao nhiêu?
- Ba.
Cậu thì có bao nhiêu?
Chỉ một.
Chỉ một mà thôi.
Chủ Nhật
Thứ Hai
Được rồi.
Được rồi, hẹn gặp lại em.
Tạm biệt.
Bret này?
Liệu có sao nếu Sally và tớ
độc chiếm căn hộ tối nay được không?
- Để làm gì?
- Bên cạnh nhau một chút.
Tớ đã định tiến hành dự án bí mật.
Cái mũ trông giống như tóc cậu ư?
- Phải.
- Đến đâu rồi?
Khá đẹp. Tớ chỉ cần thêm thân tóc thôi.
- Trông nó giống cái mũ hơn.
- Phải.
Cậu có thể làm việc đó tối mai không?
Đó là tối tóc mũ anh bạn, không hẳn đâu,
Ý tớ là tớ đã nghĩ nó hàng năm rồi.
Có ở trên bảng đấy.
Cậu biết mà.
Thực ra cậu từng nói sẽ giúp.
Vì thực ra tớ không thể làm gì khi đội nó.
Nhưng tối khác cậu cũng chẳng làm gì.
- Sao cậu không...
- Chỉ là...
Cậu có thể đổi sang tối thứ ba...
hay tối khác được không?
Vậy có thể cậu hãy không đi chơi với Sally
và tớ có thể ra ngoài cùng các cậu?
Có vẻ được đấy.
Cậu đang nói gì vậy?
Tớ không thể đi chơi với các cậu được sao?
Giờ hơi kì cục rồi đấy.
Đương nhiên là cậu
có thể đi chơi với bọn tớ.
Tới ăn tối với chúng tớ tối nay.
Tớ không muốn tham gia vào
buổi hẹn hò của cậu với bạn gái cũ của tớ.
Nó sẽ trở nên...
sẽ trở nên kì quặc.
- Không kì quặc đâu.
- Nó sẽ trở nên kì quặc, anh bạn.
Không kì quặc đâu,
chúng ta đều là bạn mà.
Tớ quý Sally.
Cậu quý Sally.
Cô ấy từng thích cậu.
Cô ấy thực sự thích tớ.
- Cậu thích tớ.
- Tớ phải vậy rồi.
Sẽ không kì quặc.
- Không, nó sẽ trở nên kì quặc.
- Sẽ không kì quặc đâu.
- Nó sẽ kì quặc.
- Sẽ không kì quặc đâu.
- Sẽ kì quặc.
- Sẽ không kì quặc đâu.
- Sẽ kì quặc.
- Sẽ không kì quặc đâu.
Thực ra cũng hơi kì quặc khi cậu ở đây, Bret.
Phải, tớ nên đi.
Tớ sẽ đi.
Không sao mà.
Bret... Bret đã nói
sẽ kì quặc khi cậu ấy ở đây
và anh... anh đã nói sẽ không kì quặc,
nhưng đúng là hơi kì quặc.
- Phải không?
- Phải, cũng hơi hơi.
Vui vì được gặp em, Sally.
- Trông em thật đẹp.
- Bret, đây là buổi hẹn của tớ.
Chỉ là cảm xúc thôi mà.
Em đẹp thật,
anh cũng vừa định nói vậy.
- Tớ nghĩ có lẽ mình nên đi.
- Không, ở lại đi.
Thực ra nó y như hồi em
và Bret từng hẹn hò
- và anh luôn ở bên.
- Tớ sẽ nghe lệnh cô ấy, tớ sẽ ở lại.
- Tớ nghĩ cậu nên đi.
- Phải, tớ nên đi. Hơi kì quặc thật.
Tớ đã gọi con vịt.
Tớ đã chi hết tiền vào con vịt.
Cậu có thể mang con vịt về nhà được không?
- Được.
- Được thôi.
Phải, anh sẽ đi và vui vì được gặp em.
- Tạm biệt, Bret.
- Hẹn gặp lại.
- Tạm biệt, Bret.
- Cậu sẽ mang con vịt về chứ?
Tớ sẽ mang con vịt về.
- Khá kì cục phải không?
- Vâng, một chút.
- Chào Bret. Anh không sao chứ?
- Chào, Mel.
- Jemaine đang hẹn hò vớ Sally phải không?
- Phải.
Nó khiến anh cảm thấy thế nào?
Không ổn.
Bret, đừng lo về Sally.
Dù sao em chưa bao
giờ nghĩ cô ấy phải với anh cả.
Cô thích Sally chứ?
Em chưa từng gặp Sally.
Chỉ là... đôi khi em
nghĩ điều anh tìm kiếm
thường đứng ngay trước mắt anh.
Anh định làm gì tối nay?
Tôi không chắc.
Mel, ta đi được chưa?
Ta đã ở đây 2 ngày rồi.
- Có phải Doug không?
- Đó là Doug. Đừng lo về anh ta.
Chỉ vì em lấy Doug
không có nghĩa em không thể ở đây vì anh.
- Cảm ơn Mel.
- Anh có thể kể cho em mọi chuyện.
Mọi chuyện. em hứa sẽ không
nghĩ anh là kẻ biến thái.
Cảm ơn cô.
Em đã cho anh xem bức ảnh của
em về đôi môi của Jemaine chưa nhỉ?
- Chưa.
- Em có trong ví này. Xem đi.
Đó là họ hàng của em, và đây...
đây là... đây là đôi môi của Jermaine.
- Phải, là chúng.
- Mel, ta thực sự phải đi ngay.
Ta đã nói sẽ gọi cho mẹ em
và ấy sẽ sớm phải lên giường.
Em nên đi đi. Anh ổn.
Anh sẽ ổn mà.
- Hân hạnh được gặp anh, Bret.
- Tạm biệt, Doug.
- Tạm biệt, Mel.
- Vâng.
Bret, đừng lo về Sally, được chứ?
Chừng nào em còn dõi theo 2 anh
thì rõ ràng là hai anh bị cô ấy
lôi cuốn hơn là cô ấy bị lôi cuốn.
- Thật sao?
- Nói thực là vậy.
Cô ấy luôn cảm thấy chán ngán.
Cảm ơn, Mel.
Này.
- Bảo trọng.
- Tạm biệt.
Anh đã nghĩ chúng ta có thể
tới nơi nào đó đặc biệt cuối tuần này.
Nơi nào mà em đã đi với Bret
nghe có vẻ lạng mạn... và rẻ tiền nhỉ?
Em không chắc lắm.
Em hơi bận lúc đó.
Em biết sao không?
Anh vừa làm đổ nước vịt lên người em.
- Em không nghĩ ta nên đi chơi với nhau nữa.
- Mỡ quá đi.
Em nên đi sấy khô đi.
- Bret sẽ phải trả giá.
- Đừng lo về quần áo em nữa.
Vậy cũng được.
Em không nghĩ ta nên gặp nhau nữa.
Em nghĩ tốt nhất ta nên vờ
như chuyện này chưa từng xảy ra.
- Có lẽ ta nên chia tay?
- Chia tay?
Không, đó...
đó không phải là một mối quan hệ.
Chưa. Ta có thể bắt đầu bằng chia tay
Nó không...
Nó sẽ không có tác dụng đâu.
Anh thường lôi cuốn hơn thế này.
Không phải vậy.
Chỉ là vì...
Em không biết nữa, Em chỉ muốn có
chút vui vẻ mùa hè này, anh biết đấy?
Và em đã gặp anh tại bữa tiệc, em đã say.
- Em đã thực sự say.
- Vậy em bỏ đi phải không?
Trông anh khá dễ thương khi em say.
Anh biết mà. Khi em nói
ngay sau khi bảo với anh rằng
em sẽ ra đi,
đó là khi anh dám khẳng định.
Có thể em thực sự muốn một người Úc.
Nhưng em cố làm tan nát trái tim tôi...
Có thể các anh biết vài...
...kế hoạch của em
không hoàn hảo ngay từ đầu.
Em đã chia tay với Bret,
vậy em cũng đã chia tay với anh...
Em đã làm tan vỡ trái tim tôi, nó thật mong manh.
Nó đã tan chảy ra ngay khi gặp em.
Nếu anh nghĩ kỹ, ta đã không chia tay...
...vì ta chưa từng đi chơi với nhau.
- Và nếu như em quay lưng bỏ đí...
- Jemaine?
..đừng quay lại với tôi.
Đừng quay lại và thấy
nếu tôi khóc...
Tôi không khóc.
Tôi không khóc
Chỉ là mưa
lăn trên khuôn mặt tôi
Và nếu như em nghĩ thấy những
giọt nước mắt lăn trên bàn cờ
Thì xin em
Xin em
Đừng nói chiếu tướng
Tôi không khóc
Tôi không khóc
Và nếu tôi khóc
Đó không phải vì em
Mà là vì tôi đang
nghĩ về người bạn của tôi
Người em không biết đã chết
Phải rồi, chết
Đó không phải giọt nước mắt đau buồn
Vì em bỏ tôi
Tôi chỉ đang cắt hành
Tôi đang làm món Lasagna
Một lần cho xong
Tôi không khóc
Không
Chỉ là một hạt bụi nhỏ trong mắt tôi
Hạt bụi trên con đường em đi
Khi em nói lời tạm biệt
Tôi không rớt lệ vì em
không ở đây nắm tay tôi
Cho em biết
Đó là bệnh viêm tuyến lệ
Tôi không giận vì em bỏ tôi cách đó
Mắt tôi chỉ hơi ướt hôm nay
Chúng đã nhìn quanh rất nhiều
Tìm kiếm em
Chúng đã tìm kiếm em
Kể cả khi tôi bảo
chúng không được làm vậy
Chúng không phải những giọt lệ buồn
Chúng là giọt lệ sung sướng
Tôi đang cười
- Ha
- Ha
- Ha
- Ha
Ha
Tôi ngồi trên chiếc bàn này kêu gọi tình yêu
Nhìn vào cuộc đời trớ trêu
Sẽ thế nào khi trải mình ra trên ngã ba
Và cắt như một con dao?
Tôi không khóc
Tôi không khóc
- Có đấy
- Không
Thứ Ba
Tớ và Sally
phải chia tay.
- Thật sao?
- Phải.
Bọn tớ không hợp.
Tớ có thể hiểu tại sao cậu chia tay với cô ấy.
Cô ấy thật khó tính.
Không, cô ấy chia tay với tớ đấy chứ.
Phải.
Cô ấy cũng chia tay với tớ.
Đó là ý tớ... Thật khó
khăn khi ở cạnh cô ấy
- khi cô ấy lúc nào cũng muốn chia tay.
- Được thôi.
Có phải cậu đã chia tay
rồi lại làm lành sau một thời gian?
Khoảng sáu bảy tuần gì đó.
Rồi sau đó, cậu biết đấy...
chán ngán.
Sao cậu làm vậy được?
- Làm gì?
- Quay trở lại với nhau.
Nó cứ xảy ra thôi.
Ở đâu?
Ở chỗ cô ấy.
Tớ nấu bữa tối,
cậu biết đấy.
Cậu đã nấu gì?
Cậu định quay lại với Sally?
Không, chỉ là trò chuyện thôi mà.
Được.
Mì ống.
Phải.
Chúng ta có thể nói chuyện với con người?
Một chút hiểu biết sẽ giúp mọi việc khá hơn
Giờ chúng ta có thể nói chuyện
với con người và cùng nhau làm việc?
- Không, vì họ đã chết
- Đọc tấu phép nhị phân
- 000000111
- Nào tên kém cỏi
- Liếm pin ta đi
- Bugi-ugi
- Bugi-ugi
- Điệu bugi-ugi rôbốt
Bugi-ugi, điệu bugi-ugi rôbốt
Con người đã chết
Một lần nữa không có xúc cảm
Con người đã
Chết-Chết-Chết-Chết-Chết...